Côn Luân Ma Chủ

Chương 1706: Nhược điểm trí mạng

Khoảnh khắc này, trong đầu Sở Hưu bỗng sinh ra ảo giác, thân thể như lâm vào biển máu vô biên, bị quỷ đói cắn xé, âm phong thực cốt, cảm giác này cực kỳ chân thật.

May là trước đó Sở Hưu đã luyện hóa hồn tinh của một yêu quỷ cấp cao, lực lượng tinh thần lực và nguyên thần đều tăng cường, cho nên chỉ mất vài giây đã thoát khỏi ảo ảnh kia.

Đương nhiên nếu Sở Hưu không luyện hóa viên hồn tinh kia, hiện giờ y đã chẳng bị con quỷ tướng này truy sát.

Chỉ có thể nói, tất cả đều là số mệnh.

Vừa khôi phục tinh táo, quỷ tướng trước mặt đã giơ Yển Nguyệt Đao chém tới, một đao mang theo lực lượng u minh, khiến cho những nơi nó lướt qua tất cả đều hóa thành u minh quỷ khí.

Quỷ tướng này không có nhiều thủ đoạn biến hóa, đa số thời điểm chỉ chém từng đao từng đao đơn điệu, nhưng lực lượng của mỗi đao đều vượt ngoài năng lực của Sở Hưu, bị đánh cho không ngừng lui lại phía sau.

Sở Hưu đột nhiên cắn răng, lại tiếp tục kết ấn, Thập Tự Liên Hoa Ấn lại đánh ra, phật quang rực rỡ lóe lên, lại phá tan làn sương đen trong bộ giáp của quỷ tướng.

Nhưng lần này Sở Hưu không lui lại phía sau mà nhân cơ hội chủ động tiến tới, đao mang bùng lên trong tay y, Thất Đại Hạn, Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm, đao ý Phá Tự Quyết, đủ loại đao pháp cường đại liên tiếp chém xuống, đánh lên bộ chiến giáp của quỷ tướng kia.

Sương đen xung quanh bộ giáp quỷ tướng kia bị phá tan, sau đó còn có thể hội tụ. Cho nên Sở Hưu nghi ngờ bộ giáp này có vấn đề, định thử nghiệm phá nát bộ giáp xem quỷ tướng này có thể ngưng tụ lại được không.

Sau khi Phá Trận Tử dung hợp với Thính Xuân Vũ, có thể nói là cực phẩm trong số thần binh cực phẩm, chỉ xét riêng mức độ sắc bén thì Thính Xuân Vũ trong thời đỉnh phong cũng không bằng Phá Trận Tử.

Còn chiến giáp của quỷ tướng lại là binh khí của võ giả chết trong Trung Châu biến thành, đương nhiên không bằng Phá Trận Tử.

Cho nên dưới nhát chém cuồng bạo của Sở Hưu, trước khi quỷ tướng kịp ngưng tụ, bộ chiến giáp đã ầm ầm vỡ vụn!

Nhưng chuyện khiến Sở Hưu không thể chấp nhận được lại xuất hiện.

Sau khi làn sương đen kia trở lại trong người quỷ tướng, hai điểm sáng đỏ tươi bùng lên, trong làn sương đen nhô ra từng thứ như xúc tu, bám lên những mảnh vỡ, kéo nó lại người mình. Dưới tác dụng của làn sương đen, không ngờ chiến giáp lại trực tiếp dung hợp với nhau, không nhìn ra chút tổn thương nào.

Thấy cảnh này, trong lòng Sở Hưu lập tức trầm xuống.

Đoán sai, điểm yếu của quỷ tướng không phải là chiến giáp, chiến giáp và sương đen chỉ cần mảnh vỡ là có thể tiếp tục nối lại.

Thấy quỷ tướng lại chém tới, Sở Hưu không hề do dự, tiếp tục thi triển Thập Tự Liên Hoa Ấn đánh xuống.

Lần này Sở Hưu không tấn công chiến giáp mà nhân lúc sương đen biến mất tay niết Đại Nhật Như Lai, trực tiếp đập về phía hai con mắt đỏ tươi. Phật quang cường đại lập tức bao phủ nơi này.

Trong làn sương đen vang lên tiếng kêu thảm thiết, hiển nhiên đòn này đã khiến yêu quỷ thụ thương không nhẹ.

Nhưng cho dù không có đôi mắt đỏ tươi kia, làn sương đen vẫn ngưng tụ, xuất hiện trong bộ giáp.

Chỉ có điều lần này sau khi ngưng tụ thân thể, ánh sáng đỏ rực trong mắt quỷ tướng đã ảm đạm đi một chút, không còn cường đại như lúc trước.

Sau khi thấy cảnh này, trong lòng Sở Hưu đã rất nặng nề.

Tấn công con mắt đỏ rực kia hữu dụng, vậy chắc chắn đó là điểm yếu của con quỷ tướng này.

Nhưng vấn đề là mình đã dùng cả thần thông, hủy diệt đối phương một lần nhưng đối phương vẫn có thể phục sinh, chẳng qua khí tức kém hơn lúc trước, mà còn không kém nhiều lắm. Còn chính Sở Hưu lại không chịu nổi.

Thức thần thông Thập Tự Liên Hoa Ấn tiêu hao ít hơn những thần thông khác trên người y, đặc biệt là khi đối phó với những thứ âm tà quỷ vật này, nó rất hiệu quả.

Nhưng vấn đề là Sở Hưu còn dùng được mấy lần Thập Tự Liên Hoa Ấn?

Cho dù Thập Tự Liên Hoa Ấn tiêu hao ít hơn thần thông như Pháp Thiên Tượng Địa, nhưng còn chưa ít tới mức Sở Hưu có thể sử dụng như công pháp phổ thông.

Tiếp tục đánh như vậy, bên bị mài chết trước chắc chắn là y!

Với nhãn lực của đám người Vũ Văn Phục, bọn họ cũng phát giác được hiện tại Sở Hưu đang trong tình cảnh rất khó xử.

Thức thần thông của Phật môn kia có uy lực kinh ngạc, có thể ảnh hưởng tới yêu quỷ cảnh giới Võ Tiên.

Nhưng vấn đề là yêu quỷ này không phải loại dễ đối phó, có thể ảnh hưởng tới yêu quỷ không có nghĩa là ngươi có thể giết chết yêu quỷ.

Thấy Sở Hưu liên tiếp thất bại, ánh mắt Vũ Văn Phục lóe lên vẻ đắc ý.

Tuy kế hoạch của hắn xuất hiện đủ loại biến số nhưng kết quả cuối cùng vẫn như dự liệu.

Lúc này Sở Hưu đang rất thê thảm.

Sử dụng Thập Tự Liên Hoa Ấn ba lần, tiêu hao phải ngang với một lần sử dụng Pháp Thiên Tượng Địa hoàn chỉnh.

Tuy Sở Hưu còn lá bài tẩy như Thanh Thiên Chiếu Ảnh, nhưng y không dám dùng.

Vì Sở Hưu không nắm chắc sau khi sử dụng Thanh Thiên Chiếu Ảnh có thể giết chết yêu quỷ này.

Thứ này thật quá quỷ dị, tuy phương thức tấn công và hình thái của con yêu quỷ này hoàn toàn khác đám yêu quỷ mà Sở Hưu từng gặp, nhưng bản chất của bọn chúng vẫn vậy.

Mỗi con yêu quỷ đều có nhược điểm cực kỳ trí mạng, không tìm ra nhược điểm kia thì đối phương vô cùng cường đại, nhưng nếu tìm được nhược điểm lại có thể tùy ý giết chết.

Nhưng vấn đề là, rốt cuộc nhược điểm của quỷ tướng này ở đâu?

Giết không chết, nện không nát, lực lượng lại tương đương với chí cường giả cảnh giới Võ Tiên, đúng là không có bất cứ nhược điểm nào.

Thậm chí nếu là cường giả cảnh giới Võ Tiên thay vào chỗ y, trốn thì dễ chứ muốn giết chết quái vật này cũng cực kỳ khó khăn.

Lúc này Sở Hưu lại đột nhiên nghĩ tới một điểm mà mình không để ý đến.

Thật ra nhược điểm của quỷ tướng này đã rất rõ ràng. Phải nói là nhược điểm này luôn bày ra trước mắt y, bày ra trước mặt mọi người, nhưng đối phương có hình thể khổng lồ, lực lượng khủng khiếp, cho nên tất cả mọi người đều vô thức coi nhẹ chuyện này.

Tuy Sở Hưu không dám nói chắc chắn trăm phần trăm, nhưng y cũng chắc được tới chín mươi phần trăm.

Ngay lúc quỷ tướng kia giơ Yển Nguyệt Đao chém xuống, Sở Hưu lại đột nhiên hai tay kết ấn, sau lưng y bùng lên ánh kim nguyên thần rực rỡ chói mắt, chiếu rọi tới tận chân trời, cuối cùng không ngờ lại trực tiếp đâm vào màn sương đen kia.

Sương đen vô tận bao phủ nguyên thần của Sở Hưu, đó là khí tức của tử vong, đó là u minh quỷ khí âm trầm tới cực hạn, không ngừng ăn mòn nguyên thần của Sở Hưu.

Nhưng Sở Hưu lại như không hề phát giác, điều động nguyên thần, tiếp tục đi sâu vào u minh quỷ khí.

Còn sâu trong u minh quỷ khí rõ ràng là một khung cảnh Luyện Ngục, khiến Sở Hưu cũng thấy trong lòng phát lạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận