Côn Luân Ma Chủ

Chương 1955: Tạo Hóa Hồng Lô

Lực lượng của Tạo Hóa Hồng Lô đủ để uy hiếp cường giả bát trọng thiên như hắn, không phải loại bát trọng thiên như Diệp Duy Không mà là loại Võ Tiên bát trọng thiên chân chính như Tất Du Trần.

Một tiếng quát chói tai vang lên, quanh người Tất Du Trần bốc lên sóng máu, toàn bộ đều dung nhập vào Huyền Thiên Hóa Giới của hắn, khiến cho thế giới hắc thủy nhuộm thêm một chút sắc máu.

“Tất cả đến chỗ ta! thi triển Huyền Thiên Chân Kinh, tập hợp hợp lực lượng!

Tất Du Trần hét lớn một tiếng, đám đệ tử Hoàng Thiên Các lập tức đi vào trong Huyền Thiên Hóa Giới, truyền toàn bộ lực lượng vào đó.

Đặc biệt là ba vị Võ Tiên còn lại của Huyền Thiên Cảnh, cũng bộc phát lực lượng khí huyết, truyền vào Huyền Thiên Hóa Giới chống lại Tạo Hóa Hồng Lô luyện hóa.

Thấy Dạ Thiều Nam và Lăng Tiêu Thành đã lấy được đạo tàng và bảo vật của Vạn Đạo Thiên Cung, Sở Hưu cũng không cần kiềm chế lực lượng nữa.

Ngay sau đó, Tạo Hóa Hồng Lô đột nhiên bộc phát, tái hiện hỗn độn!

Lực lượng nóng bỏng nung chảy tất cả, quy về hỗn độn.

Hỗn độn sinh âm dương, âm dương tạo hóa vạn vật, đây là thế giới, cũng là cách phát triển bình thường của võ đạo.

Nhưng thức thần thông này của Sở Hưu có thể nói là cố ý nghịch chuyển loại phát triển này, khiến tất cả mọi lực lượng trở về hỗn độn sơ khai.

Đại điện xung quanh không ngừng sụp đổ, bản thân hợp thể oán niệm Vạn Đạo Thiên Cung cũng là một phần của thiên địa âm dương, lúc này bị Tạo Hóa Hồng Lô luyện hóa, hợp thể oán niệm bị xé rách triệt để, hóa thành từng luồng khí đen, cuối cùng dung nhập hoàn toàn vào hỗn độn.

Trong số những thứ bị hòa thượng Long Đồ thả ra, thật ra hợp thể oán niệm này chết oan uổng nhất.

Rõ ràng thế lực của nó có thể mạnh hơn nữa, chỉ cần để nó rời khỏi nơi này, hấp thu oán khí của chúng sinh trong thiên địa, cuối cùng nó sẽ trưởng thành tới mức nào, không ai biết được.

Kết quả bây giờ nó chỉ vừa mới thành hình, vừa được giải trừ phong ấn, thậm chí còn chưa thấy được đối tượng mà mình oán hận mà đã bị hủy diệt dưới Tạo Hóa Hồng Lô của Sở Hưu, có thể là cực kỳ oan uổng.

Sau khi hợp thể oán niệm nổ tung, đại điện cũng sụp đổ hoàn toàn, thậm chí bắt đầu lan ra bên ngoài.

Đến cuối cùng, thậm chí ngay bản thân Sở Hưu cũng không khống chế được lực lượng Tạo Hóa Hồng Lô, khiến tiểu thế giới này bị xé rách.

“Phụt!”

Sở Hưu đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, khi lực lượng tiêu hao tới cuối y cưỡng ép cắt đứt liên hệ giữa bản thân và thần thông.

“Trốn!”

Sở Hưu quát lên chói tai, Dạ Thiều Nam và Lăng Tiêu Thành lập tức dẫn người của Thiên Sư Phủ và Bái Nguyệt Giáo trốn theo khe hở của tiểu thế giới.

Khi trở lại lãnh thổ Tây Sở, Sở Hưu lảo đảo, thiếu chút nữa không đứng vững được.

Lực lượng của Tạo Hóa Hồng Lô quả thật vượt ngoài tưởng tượng của y.

Chủ yếu làm thật ra thức thần thông Tạo Hóa Hồng Lô này không có lực phản ngược, nhưng nó lại không dừng được.

Trước đó Sở Hưu chưa từng thi triển, lần này sử dụng, mọi thứ đều trong khống chế của y, chỉ có một điểm là một khi lực lượng của Tạo Hóa Hồng Lô vượt qua phạm vi khống chế của Sở Hưu, nó sẽ mở rộng không hạn chế, cho tới khi rút sạch mọi lực lượng của Sở Hưu, cũng diễn hóa tất cả mọi thứ bên trong thành hỗn độn.

Cho nên lần sau dùng thức thần thông này thì Sở Hưu cũng phải chú ý một chút, đến điểm này đó thì phải cưỡng ép chặt đứt liên hệ với thần thông, không thể truyền lực lượng vào tiếp.

Lần này thật ra đã hơi muộn, tuy bản thân y không bị lực lượng của thần thông phản ngược lại, nhưng cưỡng ép chặt đứt lực lượng thần thông cũng khiến y bị thương.

Lúc này Dạ Thiều Nam đi tới, đưa đạo tàng cho Sở Hưu.

"Đa tạ."

Dạ Thiều Nam lạnh nhạt nói: "Uy tín."

Sở Hưu coi trọng chữ tín, Dạ Thiều Nam cũng không phải người bất tín.

Huống chi Bái Nguyệt Giáo của hắn cũng lấy được đủ thứ thượng vàng hạ cám trong Vạn Đạo Thiên Cung rồi, đạo tàng này thì cả lão thiên sư đọc cũng không hiểu, có cho hắn cũng vô dụng.

Lão thiên sư quay đầu lại nhìn tiểu thế giới đang tịch diệt hỏi: “Tiểu thế giới nổ tung, đám người Huyền Thiên Cảnh có sống sót được không?”

Sở Hưu thản nhiên đáp: “Chết thì càng tốt, nhưng hơi hoảng sợ.

Lực lượng của một tiểu thế giới tịch diệt, cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền không thể chịu nổi.

Nhưng bên Huyền Thiên Cảnh có tới bốn vị Võ Tiên, có thể chống được lực lượng này.

Đương nhiên Sở Hưu cũng chẳng quan tâm tới chuyện này, đạo tàng đã tới tay, y lập tức trở về Tây Sở dưỡng thương.

Lúc này trong tiểu thế giới Vạn Đạo Thiên Cung, sau khi Sở Hưu buông tay rời khỏi, tuy lực lượng của Tạo Hóa Hồng Lô đã bị cắt đứt, nhưng lực lượng hỗn độn vẫn lan tràn, khiến cho tiểu thế giới vốn đã bị phá hành từng mảnh hoàn toàn tan vỡ.

Một thời gian dài sau, vị trí cánh cửa của tiểu thế giới này bị phá hủy triệt để, tạo thành một cái hố lớn tới vạn trượng, nhìn không khác gì một cái hồ nhỏ.

Mặt đất rách ra, Tất Du Trần và các võ giả Huyền Thiên Cảnh từ dưới đất chui lên, ai nấy đều đầy bụi đất.

Tất Du Trần và ba vị Võ Tiên còn lại tiêu hao phân nửa tinh huyết, lại phải chịu tổn thương nguyên khí nặng nề mới che chở được cho các đệ tử Huyền Thiên Cảnh khác.

Nhưng cho dù như vậy, một vài đệ tử ở ngoài rìa cũng bị kéo vào bão táp không gian, bị mài chết.

Lần này vốn dĩ Huyền Thiên Cảnh cho rằng mình phát hiện ra Vạn Đạo Thiên Cung đầu tiên, có thể chiếm được lợi thế, lấy được đạo tàng mà ngay cả Tam Thanh Điện cũng không có.

Đương nhiên Huyền Thiên Cảnh không có dũng khí phản kháng Tam Thanh Điện, cho nên tinh toán của Tất Du Trần lúc đầu là sao chép lại đạo tàng, hơn nữa giữ lại phần tinh hoa, chỗ còn lại thì dâng lên cho Tam Thanh Điện, đổi lấy công lao.

Nhưng bây giờ bị Sở Hưu quấy nhiễu như vậy, bọn họ không những không lấy được thứ gì, đã lấy giỏ trúc múc nước, công dã tràng rồi; còn chết mất vài đệ tử tinh nhuệ, bản thân cũng bị trọng thương, mất cả chì lẫn chài.

“Sở Hưu! Huyền Thiên Cảnh ta không để yên cho ngươi đâu!”

Tất Du Trần nổi giận gầm lên, giọng nói đầy oán hận.

Sau khi trở lại Tây Sở, Sở Hưu không vội tới Tam Thanh Điện mà mượn long mạch Tây Sở tu luyện một tháng, khôi phục lực lượng đã tiêu hao rồi mới lên đường tới Tam Thanh Điện.

Sau khi biết Mệnh Hồn ở Hoàng Tuyền Thiên có thể phục sinh cường giả năm trăm năm trước, hơn nữa còn phái tới hạ giới, Sở Hưu luôn có cảm giác nguy cơ. Cho nên y nhất định phải giữ cho mình luôn trong trạng thái đỉnh phong.

Tuy đối với Sở Hưu hiện giờ, thực lực của đám võ giả năm trăm năm trước cũng không mạnh lắm, ít nhất là không mạnh so với Sở Hưu.

Hơn nữa bọn họ đều có một nhược điểm, đó là thân thể có vẻ cực kỳ yếu ớt.

Võ giả bình thường mà bị trọng thương thì vẫn còn sức chiến đấu, còn bọn họ một khi trọng thương sẽ trực tiếp hóa thành tro cốt.

Nhưng cho dù như vậy, ai biết trong tay Mệnh Hồn có còn lá bài tẩy nào khác không?

Hòa thượng Long Đồ từng là cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền đỉnh phong nhưng có thể được nâng cao tới ngũ trọng thiên, vạn nhất Mệnh Hồn hồi sinh Kiếm Thánh - Cố Khuynh thành, Kiếm Hoàng - thẩm Thương Võ, thực lực của bọn họ sẽ ra sao? Có thể đạt tới bát trọng thiên, cửu trọng thiên hay không?

Chuyện này không thể không đề phòng, cho nên thời gian này Sở Hưu làm việc rất cẩn thận.

Sau khi dưỡng thương xong Sở Hưu mới tới Tam Thanh Điện, hơn nữa còn thông qua hoàng tộc Tây Sở chính thức đưa thiếp xin gặp.

Hiện giờ trong toàn bộ giang hồ dưới hạ giới, chỉ có mình Tam Thanh Điện đáng để Sở Hưu làm như vậy.

Đương nhiên không phải vì Tam Thanh Điện đủ mạnh mà vì Sở Hưu không muốn trở mặt với Tam Thanh Điện, cho nên phải làm việc đủ lễ tiết.

Còn như Thiên La Bảo Tự, tuy thực lực rất mạnh nhưng hiện giờ hai bên đã trở mặt với nhau, đương nhiên không cần khách khí như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận