Côn Luân Ma Chủ

Chương 1816: Cẩn thận Mạnh Tinh Hà 2

“Ồ? Vậy Mạnh Tinh Hà muốn nói chuyện gì đây? Trong số chư vị Cổ Tôn ở đây, tuy thực lực của ta không phải là yếu nhất nhưng lại không phải mạnh nhất, còn bối phận thì còn là thấp nhất nữa kia.”

Mạnh Tinh Hà trầm giọng nói: “Sở tiểu hữu đồng tu ba nhánh Đạo Phật Ma, ngươi nhìn nhận về chuyện thiên kiến bè phái thế nào?”

Sở Hưu nghe câu hỏi của Mạnh Tinh Hà mà khó hiểu, thiên kiến bè phái? Chuyện này thì tất cả các võ giả đều biết, Mạnh Tinh Hà hỏi cái này để làm gì?

Sở Hưu suy nghĩ một chút rồi nói: “Cái gọi là thiên kiến bè phái chỉ là khác biệt về trận doanh man tộc. Bảo võ giả Phật môn tu luyện ma công đương nhiên không ổn, vì đầu tiên họ là đệ tử Phật môn, thân phận này hạn chế bọn họ.

Nếu không có thiên kiến bè phái, vậy đơn giản thôi, chỉ cần coi mình là một võ giả thuần túy là được. Bất luận là võ công Phật môn hay võ công Ma đạo đều là võ công, vì sao không thể kiêm tu?”

Mạnh Tinh Hà hài lòng gật đầu nói: “Sở tiểu hữu suy nghĩ không sai, chính vì thiên kiến bè phái cho nên con đường võ đạo của giang hồ mới trì trệ không tiến bộ.

Thật ra ta có một ý tưởng, tập hợp lực lượng của những Cổ Tôn chúng ta, chia sẻ công pháp, truyền nhân của Cổ Tôn chúng ta và các đại phái trên giang hồ đều có thể đi vào tu hành.

Trong đó không quan tâm tới xuất thân, chỉ luận võ đạo, chẳng hay Sở tiểu hữu có hứng thú không?”

Mạnh Tinh Hà tới tìm y là nói chuyện này, khiến Sở Hưu cũng ngây ngốc, không biết đối phương đang có ý đồ gì.

Nói thật lòng thì ý tưởng của Mạnh Tinh Hà cũng không tệ.

Võ đạo võ đạo, nếu bảo thủ chỉ khiến võ đạo càng ngày càng yếu.

Bỏ qua thiên kiến bè phái, để tất cả mọi người hợp lực nghiên cứu võ đạo, thật ra đây là chuyện tốt.

Nhưng Sở Hưu không tin Mạnh Tinh Hà.

Cho dù là Ninh Huyền Cơ nói câu này, Sở Hưu cũng tin, nhưng Mạnh Tinh Hà nói thì Sở Hưu không tin.

Bất luận hắn có địch ý với Sở Hưu hay không, tóm lại hiện giờ Sở Hưu luôn giữ thái độ cảnh giác với hắn.

Mấy trăm năm trước vị Tinh Hà Tán Nhân này đã nổi danh trên giang hồ, gương mặt nở nụ cười ấm áp, toàn thân tỏa ra cảm giác ôn hòa, nhưng Sở Hưu luôn cảm thấy đối phương có gì đó nguy hiểm.

Cho nên cuối cùng Sở Hưu chỉ mỉm cười nói: “Mạnh tán nhân lo nghĩ cho thiên hạ như vậy khiến tại hạ bái phục.

Nhưng chuyện này rất hệ trọng, tuy ta đã tiếp nhận danh hiệu Cổ Tôn, nhưng cũng phải trở về bàn bạc với gia sư mới được.”

Mạnh Tinh Hà gật đầu nói: “Nếu vậy, ta cũng không quấy rầy Sở tiểu hữu nữa.”

Sau khi nói xong, Mạnh Tinh Hà không hề cưỡng ép, trực tiếp tới chỗ người khác nói gì đó, chắc cũng là chuyện này.

Đại hội Cổ Tôn tiến hành chỉ một ngày là kết thúc, dù sao tới cuối cùng ở đây cũng chỉ có hơn hai mươi vị Cổ Tôn, tính cả truyền nhân cũng không đến trăm người, một ngày đã đủ để trao đổi rồi.

Trước khi đi, Sở Hưu còn muốn tìm cơ hội hỏi xem rốt cuộc Long Linh Nhi và Lạc Phi Hồng ra sao, nhưng không tìm được cơ hội.

Hứa Thiên Nhai và Phương Bạch Độ đã mất đệ tử, bây giờ khó khăn lắm mới tìm được đệ tử mới mà mình hài lòng, đương nhiên phải trân trọng.

Nhưng cũng không phải vội, nhìn bộ dạng hai cô gái là Sở Hưu biết hai người đang tiến triển rất thuận lợi.

Sau khi đại hội Cổ Tôn kết thúc, đám người Hứa Thiên Nhai cũng không tới gây sự với y.

Một là vì không dám, với thực lực mà Sở Hưu vừa thể hiện, trừ phi hai người bọn họ cùng ra tay, bằng không tuyệt đối không địch nổi Sở Hưu.

Ngoài ra, bất luận vị cường giả Cổ Tôn lão thành như Nguyên Thần Tôn hay vị Cổ Tôn vừa kế thừa là Mạnh Tinh Hà, đều là người mà bọn họ phải e ngại, trong tình hình như vậy bọn họ thật sự không dám làm loạn.

Sau khi trở lại khu vực Nam Man, Sở Hưu vẫn không hiểu những lời Mạnh Tinh Hà đã nói là có ý gì. Y dứt khoát bỏ qua không phí công suy nghĩ nữa mà trực tiếp bế quan, nghiên cứu Tạo Hóa Ma Đạo.

Tạo Hóa Thiên Ma Kinh mà Tề Liên Hải đưa cho Sở Hưu là tâm huyết cả đời của sư tổ chi phái của hắn, tập hợp sức lực suốt mấy đời, lưu truyền đến nay.

Tuy không thể thật sự thôi diễn Tạo Hóa Ma Đạo tới đỉnh phong nhưng cũng khiến Sở Hưu được lợi không nhỏ.

Lúc này trong mật thất bế quan, quanh người Sở Hưu tỏa ra ma khí màu đen, đậm đặc tới mức như hóa thành thực chất.

Ma khí nồng nặc này thẩm thấu vào thiên địa quy tắc xung quanh, diễn hóa địa phong thủy hỏa, thậm chí cuối cùng trực tiếp biến mật thất bế quan của Sở Hưu thành một tòa ma quật, như Nguyên Thủy Ma Quật phiên bản thu nhỏ vô số lần.

Ngay sau đó, ma khí nồng nặc kia đều bị Sở Hưu thu hồi vào trong cơ thể, Nguyên Thủy Ma Quật bản thu nhỏ cũng theo đó tiêu tán.

Sở Hưu thở dài một tiếng, ánh mắt lóe lên vẻ vui mừng.

Trước đó Thiên Hồn từng nói với Sở Hưu, Độc Cô Duy Ngã thi triển lĩnh vực là có thể nhắm thẳng tới bản nguyên Ma đạo, có thể nói lĩnh vực của hắn chính là một Nguyên Thủy Ma Quật.

Còn bây giờ con đường của Sở Hưu đã khác với Độc Cô Duy Ngã, nhưng lúc này y lại dựa vào Tạo Hóa Ma Đạo, cũng có thể đạt được hiệu quả như vậy. Ít nhất khởi điểm Ma đạo của Sở Hưu theo phương hướng khác với Độc Cô Duy Ngã.

Sở Hưu gọi tâm ma trong đầu ra nói: “Không phải ta chỉ biết lừa ngươi làm việc. Trước đó ta đã nói, chỉ cần tu vi Tạo Hóa Ma Đạo của ta tiến bộ là có thể chế tạo cho ngươi một thân thể hoàn hảo.

Hiện tại với trình độ Tạo Hóa Ma Đạo của ta, chỉ cần có đủ tinh huyết, ta có thể tạo cho ngươi một bộ thân thể.”

Tâm ma có rất nhiều ký ức của võ giả, hắn vẫn luôn chờ đợi ngày mình thật sự trưởng thành, thậm chí còn oán trách Sở Hưu nhiều lần vì y năm lần bảy lượt lơ là nguyện vọng của nó.

Nhưng khi đợi được đến lúc Sở Hưu thực hiện lời hứa, nó lại chẳng hề gấp gáp.

Nghe vậy tâm ma chỉ hỏi: “Nếu tạo dựng thân thể, thực lực tối đa của ta có thể lên tới cảnh giới nào?”

Sở Hưu nói: “Khí huyết tinh thần là căn bản của thân thể, ngươi là tinh thần, chỉ cần ta đạt được đủ khí huyết của cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, ta có thể tạo cho ngươi một thân thể cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.”

Tâm ma đầy phấn khởi nói: “Vậy cảnh giới Võ Tiên thì sao?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Cảnh giới Võ Tiên thì ngươi đừng nghĩ, chưa nói tới chuyện ta đi đâu giết Võ Tiên lấy máu cho ngươi, điều khiến Võ Tiên cường đại là ở năng lực khống chế quy tắc.

Những võ giả mà ngươi hấp thu ký ức, mạnh nhất cũng chỉ là cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.

Cho nên ngươi chỉ có thể khống chế lực lượng của cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, cho dù ta kiếm được thân thể của Võ Tiên cũng chỉ là cái xác rỗng mà thôi.”

Tâm ma gật nhẹ đầu, suy nghĩ cả nửa ngày rồi mới nói: “Tạm thời ta còn chưa nghĩ xong, đợi ta nghĩ kỹ rồi sẽ nói cho ngươi.”

Khó khăn lắm mới chờ được tới cơ hội, tâm ma lại chẳng vội vàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận