Côn Luân Ma Chủ

Chương 1982: Nói hay không! 2

Vô Thượng Thiên Ma hừ lạnh một tiếng nói: “Ngươi vội cái gì chứ? Bản tôn đã đáp ứng ngươi rồi, chẳng lẽ lại đổi ý à?

Nhưng các chủ của các ngươi đúng là sáng tạo, còn khiến cho thân thể nối liền với địa mạch, ngươi có biết địa mạch là gì không? Đó là phân nhánh của long mạch đấy.

Bây giờ bản tôn không có thân thể, cũng không có cách nào giải quyết cả, nếu là cưỡng ép chia cắt, hắn có dũng khí bỏ qua thân thể bản thân không?

Đợi tới khi bản tôn khôi phục trạng thái đỉnh phong, trực tiếp xé rách địa mạch kia, đương nhiên sẽ thả cung chủ của các ngươi ra.”

Viên Không Thành không biết Vô Thượng Thiên Ma nói thật hay nói dối. Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên có đệ tử tới báo cáo, nói là Sở Hưu đến thăm.

Thân thể nguyên thần của Vô Thượng Thiên Ma toát ra một luồng khí đen, nghi ngờ nói: “Sở Hưu là ai? Sao cái tên này quen tai vậy?”

Viên Không Thành thận trọng nói: “Sở Hưu chính là người đầu tiên đánh bại ngài lần trước.”

Viên Không Thành cảm thấy mình đã dùng từ ngữ rất uyển chuyển, hắn chỉ nói đánh bại chứ không phải là đánh đập.

Nhưng Vô Thượng Thiên Ma vẫn tức tới sùi bọt mép, khí đen lượn lờ quanh người, nhanh chóng xoay chuyển.

“Đáng chết! Thằng nhãi đó còn dám tới cửa nữa à, hắn muốn làm gì?”

Không đợi Viên Không Thành nói gì, Sở Hưu đã đi vào trong đại điện.

“Làm gì à? Hỏi ngươi chút chuyện mà thôi.”

Nếu người nắm giữ tin tức là Viên Không Thành, nể tình minh hữu của đôi bên, có lẽ y sẽ khách khí một chút.

Nhưng người này lại là Vô Thượng Thiên Ma, không cần phải khách khí.

Vô Thượng Thiên Ma căm tức nhìn Sở Hưu, lạnh lùng nói: “Thằng nhãi kia, ngươi tưởng bản tôn dễ bắt nạt lắm sao? Còn dám tới cửa trêu chọc bản tôn!”

Sở Hưu lười nói nhảm với hắn, trực tiếp lạnh nhạt nói: “Ta hỏi, ngươi đáp, nghe hiểu không?”

“Tiểu bối, ngươi muốn chết à?”

Viên Không Thành thấy vậy vội vàng khuyên nhủ: “Sở giáo chủ đợi đã! Có gì thì từ từ rồi nói!”

Hắn vừa nói xong câu đó, con mắt thứ ba trên trán Sở Hưu đã mở ra. Chỉ trong chớp mắt lực lượng âm dương hóa thành cột sáng ngập trời, trực tiếp xuyên thủng Vô Thượng Thiên Ma.

Tuy bây giờ hắn chỉ là thân thể nguyên thần, nhưng nguyên thần vẫn bị lực lượng âm dương nghiền nát, lập tức phân giải mất một phần, khiến hắn cực kỳ kinh hãi.

Tuy lần trước hắn bị Sở Hưu đánh đập, nhưng ít nhất hắn còn có thể hoàn thủ chứ không phải như bây giờ, thậm chí còn không đỡ nổi một chiêu của đối phương.

Không đợi Vô Thượng Thiên Ma bắt đầu ngưng tụ nguyên thần, trong con mắt thứ ba của Sở Hưu lại bùng lên lực lượng âm dương, hóa thành từng vòng sáng, tạo ra một lồng giam. Lực lượng âm dương đầu đuôi nối liền, bao vây triệt để Vô Thượng Thiên Ma vào trong.

Đồng thời Sở Hưu giơ tay kết Thập Tự Liên Hoa Ấn, trực tiếp nện lên thân thể Vô Thượng Thiên Ma. Trong tiếng nổ ầm ĩ và khí đen phun trào, nguyên thần của Vô Thượng Thiên Ma rú thảm một tiếng, bị đánh tan một bộ phận.

“Có nói không!”

“Rầm!”

“Nói hay không!”

“Rầm!”

Cứ hỏi một câu, Sở Hưu lại thi triển một đòn Thập Tự Liên Hoa Ấn, đánh cho Vô Thượng Thiên Ma hét lên thảm thiết. Sau vài lần, nguyên thần của đối phương đã suy yếu chẳng khác nào lúc vừa được thả ra.

Viên Không Thành ở bên cạnh thậm chí không dám ngăn cản.

Hắn đã nghe nói chuyện của Tam Thanh Điện, chuyện này khiến Viên Không Thành lấy làm may mắn, may mà mình chưa đối đầu với Sở Hưu, thậm chí hai bên vẫn coi là nửa đồng minh.

Lúc này Thiên Ma Cung bọn họ cần Vô Thượng Thiên Ma, nhưng nếu Sở Hưu muốn ra tay, hắn chỉ có thể đứng ở bên cạnh nhìn, đừng nói ngăn cản, hắn chỉ hy vọng lần này tuyệt đối đừng khiến Thiên Ma Cung cũng bị liên lụy vào.

Thấy Sở Hưu lại định thi triển Thập Tự Liên Hoa Ấn, Vô Thượng Thiên Ma suy sụp hét lớn: “Ta còn không biết ngươi muốn hỏi cái gì, ngươi bảo ta nói làm sao được?

Ngươi chỉ bảo bản tôn nói chứ ngươi có chịu hỏi đâu!”

Công pháp của Vô Thượng Thiên Ma đúng là rất kỳ dị, thậm chí có thể nói là thần dị.

Ít nhất Sở Hưu chỉ thấy hai người có thể giữ nguyên thần bất diệt, một là Độc Cô Duy Ngã, hai là Vô Thượng Thiên Ma này.

Nhưng kẻ này bất diệt chỉ là chịu đòn tốt mà thôi, nguyên thần có thể bị suy yếu tới cực hạn, không như Độc Cô Duy Ngã, thân thể bị hủy lại lập tức đoạt xá trở lại đỉnh phong.

Cho nên mặc dù Vô Thượng Thiên Ma không sợ Sở Hưu giết mình, nhưng hắn lại sợ Sở Hưu khiến Nguyên Thần hắn suy yếu, sau đó tùy ý phong ấn trong ngóc ngách nào đó.

Hắn đã bị phong ấn hơn một vạn năm, cảm giác ngơ ngơ ngác ngác không biết đã bao lâu như vậy, hắn không muốn thử lại lần nữa.

Cho nên vị đại ma đầu năm xưa từng tung hoành thiên hạ, làm dấy lên vô số sóng gió, lúc này cũng sợ, cực kỳ khuất nhục nhận thua.

Chiêu Thập Tự Liên Hoa Ấn cuối cùng đánh lên thân thể Vô Thượng Thiên Ma, phật quang bộc phát, khiến hắn lại rú thảm một tiếng.

Vô Thượng Thiên Ma giận dữ hét lớn: “Bản tôn đã đồng ý nói rồi, sao ngươi vẫn đánh?”

Sở Hưu nhún vai nói: “Xin lỗi, thần thông dùng được nửa đường mà thu hồi thì lực phản chấn quá lớn, dù sao đánh ngươi một cái cũng không chết được, sao ngươi phải kích động?”

Lúc này quanh người Vô Thượng Thiên Ma đã đầy khói đen, thậm chí khó mà giữ được thân thể của mình.

Nhưng người ở dưới mái hiên, không muốn bị phong ấn, hắn đành phải nghiến răng nghiến lợi nói: “Rốt cuộc ngươi muốn hỏi bản tôn cái gì?”

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Chuyện liên quan tới bản nguyên Ma đạo, ta từng nghe nói vạn năm trước ngươi từng chạm tay tới bản nguyên Ma đạo, bây giờ bản nguyên ma đạo đang ở đâu, ngươi có biết không?”

Vô Thượng Thiên Ma kinh ngạc nói: “Ngươi muốn thứ đó làm gì? Bản nguyên đâu phải thứ ngươi có thể tùy ý chạm tới được, cho dù là bản nguyên năm xưa cũng không cách nào luyện hóa triệt để thứ này.”

“Ta hỏi ngươi bản nguyên đang ở đâu, ngươi nói nhảm như vậy làm gì?”

Thấy Sở Hưu lại định kết Thập Tự Liên Hoa Ấn, Vô Thượng Thiên Ma lập tức trả lời: “Bản nguyên ma đạo của Thượng Phàm Thiên nằm trong Nguyên Thủy Ma Quật, ngày trước ta muốn cướp lấy nó nhưng lại thất bại.

Bản nguyên ma đạo không cách nào luyện hóa, nơi đó còn có tinh hồn của tất cả cường giả Ma đạo của Thượng Phàm Thiên chết trong Nguyên Thủy Ma Quật.

Bọn họ chết ở đó nhưng bị hoàn cảnh của Nguyên Thủy Ma Quật và bản nguyên ma đạo ảnh hưởng, trở thành ma khôi, rất khó đối phó.

Đương nhiên năm xưa bản tôn cũng không sợ, nhưng khổ nỗi cho dù đánh bại bọn họ, ta cũng không thể mang bản nguyên ma đạo đi được.”

“Rốt cuộc Nguyên Thủy Ma Quật của Thượng Phàm Thiên đang ở đâu, ngươi có biết không?”

Nếu bản nguyên ma đạo nằm trong Nguyên Thủy Ma Quật, chuyện này cũng rất hợp lý.

Trên người Sở Hưu có bản nguyên ma đạo của Hạ Phàm Thiên, thật ra y cũng lấy được từ trong Nguyên Thủy Ma Quật, được mang ra cùng Phá Trận Tử.

“Tìm một tấm bản đồ tới đây.” Vô Thượng Thiên Ma nói.

Viên Không Thành nghe vậy lập tức cho người tìm một tấm bản đồ hạ giới.

Vô Thượng Thiên Ma tìm tòi trên bản đồ hạ giới cả nửa ngày, cuối cùng chỉ vào một vị trí nói: “Thượng Phàm Thiên và Hạ Phàm Thiên dung hợp, nếu không gian của Nguyên Thủy Ma Quật không dịch chuyển thì là ở đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận