Côn Luân Ma Chủ

Chương 1539: Kết thúc nhân quả 1

Ngay khoảnh khắc ba người Sở Hưu bộc lộ khí thế, người của Đại Quang Minh Tự đã nhận ra.

Tất cả mọi người trợn tròn hai mắt, dáng vẻ không thể tin nổi.

Toàn bộ giang hồ đã sóng yên gió lặng hơn một năm tuy chỉ một năm nhưng lại khiến bọn họ bất giác buông lỏng. Trong Đại Quang Minh Tự không ai ngờ trong thời điểm hiện tại mà có võ giả Ma đạo to gan lớn mật tới trước cửa Đại Quang Minh Tự bọn họ bộc phát khí thế.

Lúc này ở ngoài cửa lớn, tay Sở Hưu đã đặt lên Phá Trận Tử.

Khí tức của ba người quá mạnh, phối hợp lại thậm chí kích hoạt cả trận pháp trong Đại Quang Minh Tự, khiến cho nó bắt đầu vận hành, toàn bộ Đại Quang Minh Tự được bao phủ trong một luồng phật quang.

Đao rời vỏ, ma khí lan tràn, gió bão càn quét.

Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm và đao ý Phá Tự Quyết dung hợp hoàn mỹ với nhau, Sở Hưu hơi híp mắt, trong đầu hiện lên thức thần thông mà y từng thấy trong Thính Xuân Vũ.

Mây tan thấy trăng sáng, trời xanh rọi bóng người.

Thức thần thông đó cường đại đến đáng sợ, Sở Hưu chỉ quan tưởng một chớp mắt, thậm chí không mượn một chút khí tức nào.

Không phải Sở Hưu không muốn mà là không dám.

Lực lượng của Pháp Thiên Tượng Địa đã cực kỳ hùng mạnh, mà thức thần thông của Độc Cô Duy Ngã còn mạnh hơn, thậm chí mạnh tới mức Sở Hưu không dám thử nghiệm.

Tiêu hao khi sử dụng Pháp Thiên Tượng Địa đã khiến Sở Hưu không chịu nổi, nói chi môn thần thông này.

Nhưng cho dù như vậy, đao này của Sở Hưu cũng phát huy nội lực và lực lượng của y tới mức vô cùng tinh tế.

Đao mang cường đại quét qua thiên địa, núi tuyết xung quanh cũng phát ra tiếng chấn động, tạo thành tuyết lở trong phương viên mười dặm!

Đao mang xuyên qua cánh cửa lớn của Đại Quang Minh Tự, trận pháp bùng lên ánh sáng chói mắt, chống cự lại lực lượng từ đao của đạo sĩ.

Trận pháp truyền thừa của Đại Quang Minh Tự không yếu, nhưng đối mặt với lực lượng từ đao này của Sở Hưu, vẫn có một bộ phận lực lượng tiết ra ngoài, khiến cho cửa lớn của Đại Quang Minh Tự ầm ầm nổ tung!

Khi đám người Hư Từ ra ngoài, thấy cửa lớn vỡ vụn, ai nấy biến sắc.

Còn khi bọn họ thấy người xuất đao là Sở Hưu, lúc này từ phẫn nộ lại chuyển thành kinh hãi.

Vì sao Sở Hưu vẫn còn sống? Làm sao y sống được? Những câu hỏi này liên tục vang lên trong đầu võ giả Đại Quang Minh Tự.

Sở Hưu xách đao, nheo mắt nhìn đám người Hư Từ, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười không cảm xúc: “Chư vị đại sư, một năm không gặp, vẫn khỏe chứ?”

Ánh mắt Hư Từ lóe lên vẻ kiêng kỵ rất sâu: “Thật không ngờ, không gian rạn nứt sụp đổ mà không đoạt được tính mạng của Sở Hưu, Sở Hưu, ngươi đúng là cao số.

Nhưng hôm nay ngươi tới đây là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi cho rằng người ám toán ngươi trong khe hở không gian lúc đó là Đại Quang Minh Tự ta hay sao?”

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Ta biết kẻ ra tay là ai, nhưng mấy khoản nợ này phải tính từ từ mới được, vừa hay hôm nay ta đang muốn tính nợ với Đại Quang Minh Tự các ngươi.”

Thật ra như Sở Hưu đã nói, thù hận giữa y và Đại Quang Minh Tự không phải sâu nhất. Thực ra hiện giờ đối tượng mà Sở Hưu muốn giải quyết nhất không phải Đại Quang Minh Tự cũng không phải Tu Bồ Đề Thiền Viện mà là Thiên Môn, dù sao Quân Vô Thần thiếu chút nữa đoạt mạng y.

Nhưng Sở Hưu vẫn rất lý trí, lúc này mà xách đao đi tìm Quân Vô Thần báo thù là tự tìm đường chết.

Tuy hắn không biết rốt cuộc tình hình bên Thiên Môn ra sao nhưng nếu Quân Vô Thần không gây sự với Côn Luân Ma Giáo chứng tỏ chính hắn cũng có phiền toái, không có thời gian hay không có cơ hội ra tay.

Nếu lúc này Sở Hưu tới gây sự với Thiên Môn mới là tự đưa mạng tới cửa.

Sở Hưu nhấc đao lên nhìn đám người của Đại Quang Minh Tự, lạnh lùng nói: “Một năm trước, Đại Quang Minh Tự các ngươi liên thủ với Tu Bồ Đề Thiền Viện lên Thánh Giáo ta, định phong ấn Vô Căn Thánh Hỏa của Thánh Giáo ta, đoạn tuyệt căn cơ của Thánh Giáo ta.

Thù trả thù, oán trả oán, vừa hay ta đang định luyện chế một số đan dược, nếu Đại Quang Minh Tự các ngươi chịu đào đống xá lợi tử trong Bồ Đề Tháp sau núi ra cho ta luyện đan, thù hận giữa chúng ta coi như xong. Thấy sao?”

Vừa nói xong câu này, đám đệ tử Đại Quang Minh Tự ở đây lập tức chỉ mặt Sở Hưu mắng chửi, tuy quay đi quay lại vẫn chỉ có mấy từ, không có gì mới mẻ.

Câu này của Sở Hưu rất là đòi đào mộ tổ của Đại Quang Minh Tự, thậm chí còn quá đáng hơn, không khác nào quật xác.

Hư Từ vung tay ra hiệu cho mọi người ngừng mắng chửi, hắn trầm giọng nói: “Sở Hưu, hôm nay ngươi định không chết không thôi với Đại Quang Minh Tự chúng ta hay sao?

Ngươi có thể sống sót rời khỏi nơi đó là vận may của ngươi, nhưng hôm nay ngươi ra tay với Đại Quang Minh Tự chúng ta, không sợ làm cho toàn bộ tông môn Chính đạo vây công hay sao?”

Sở Hưu lắc đầu, nâng Phá Trận Tử trong tay lên chậm rãi nói: “Hư Từ đại sư, ngươi là tiền bối trong giang hồ, nhưng có một số việc ngươi vẫn không nhìn nhận thấu đáo rồi.

Đặt sinh tử của bản thân lên người kẻ khác, đó mới là chuyện nực cười nhất.

Hôm nay ta đứng đây, ta muốn diệt Đại Quang Minh Tự các ngươi đấy, ai giúp được các ngươi? Ai dám giúp các ngươi?

Phật gia các ngươi giảng nhân quả, nhân ngày trước, quả ngày nay.

Hôm nay Sở Hưu ta tới chấm dứt nhân quả!”

Sau khi Sở Hưu dứt lời, Phá Trận Tử trong tay Sở Hưu trực tiếp chém ra một đao, ma khí sắc bén hội tụ, đánh thẳng về phía Hư Từ!

Quanh người Hư Từ bùng lên phật quang, trong ánh phật quang bao phủ, vô số hư ảnh Phật Đà hiển hiện, phật quốc vô thượng hàng lâm, kháng cự lại đao này của Sở Hưu.

Nhưng bên cạnh Sở Hưu, Ngụy Thư Nhai và Thương Thiên Lương đã xuất thủ.

Quanh người Ngụy Thư Nhai ma vân vô tận càn quét khắp nơi, hắn tiện tay vung lên, phơi bày lĩnh vực, ma khí sâu thẳm diễn hóa thành đủ loại binh khí đao thương kiếm kích đánh xuống, hơn nữa không ngờ lực lượng của mỗi binh khí đều mang theo một loại võ đạo riêng lẻ.

Thương Thiên Lương tiệc tay ngoắc một cái, thiên địa nguyên khí cường đại bị y năm trong tay, hóa thành cơn bão hiển hiện. Tiếp đó Thương Thiên Lương phát tay lên, trực tiếp đánh xuống sơn môn của Đại Quang Minh Tự!

Hai cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền xuất thủ đã khiến Đại Quang Minh Tự phải chịu áp lực cực lớn, Sở Hưu ra tay cũng không kém gì cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, thậm chí còn mạnh hơn.

“Mở trận pháp!”

Sau tiếng quát chói tai của Hư Từ, toàn bộ Đại Quang Minh Tự lóng lánh phật quang, hào quang vàng rực chói mắt xông thẳng tới chân trời, thậm chí xé tan lĩnh vực của Ngụy Thư Nhai chỉ trong nháy mắt.

Tông môn đỉnh phong truyền thừa vài ngàn năm thậm chí hơn vạn năm như Đại Quang Minh Tự, có ai không có lá bài tẩy trên người, chỉ riêng đại trận hộ tông của họ cũng được tích lũy tu sửa vài ngàn năm mới có quy mô như hiện tại.

Hư Vân, Hư Tĩnh, Hư Độ, tách ra đứng ba góc của trận pháp, tay kết phật ấn, điều khiển trận pháp.

Phật quang Phạn văn vặn vẹo, từng phật ảnh liên tiếp hiển hiện, bao phủ hoàn toàn ma khí cường đại của Ngụy Thư Nhai.

Bạn cần đăng nhập để bình luận