Côn Luân Ma Chủ

Chương 672: Sở Hưu thích giúp người 1



Trong Tiểu Phàm Thiên có vô số nguy hiểm nhưng đối với những người đã mò mẫm ra đại đa số quy tắc trong di tích mà nói, thật ra điểm thật sự nguy hiểm trong Tiểu Phàm Thiên không phải những di tích đã đổ vỡ mà là những võ giả cùng tiến vào Tiểu Phàm Thiên bên cạnh.

Trong bản thân Tiểu Phàm Thiên nguy hiểm nhất chỉ là một số trận pháp rách nát còn sót lại sau đại kiếp nạn thượng cổ mà thôi, lực sát thương có hạn. Số người chết trong tay bạn đồng hành còn hơn gấp nhiều lần so với chết trong những trận pháp này.

Thế nhưng ai mà ngờ lần này bọn họ lại xui xẻo như vậy, tiến vào một ma quật, chưa lấy thấy được đồ gì tốt đã chết mất hơn mười người.

Lúc này quanh người thanh niên kia đã bị thi khí bao phủ, móng tay từ từ mọc ra, dài tới vài thước, như thanh kiếm sắc.

Đồng thời tướng mạo của hắn bắt đầu vặn vẹo, hai mắt hiện lên sắc đỏ, bộ dáng còn kinh khủng hơn những con quỷ đói kia.

Một tiếng rũ dài thê lương vang lên, thanh niên kia trực tiếp lao về phía đám người Quảng Ninh đạo nhân, tốc độ thậm chí còn nhanh hơn lũ quỷ đói bình thường kia vài lần. Tựa như dịch chuyển tức thới, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt ba người.

Quảng Ninh đạo nhân tay niết kiếm chỉ, hai thanh đạo kiếm âm dương lưỡng cực hóa thành thái cực kiếm khí đánh ra. Nhưng theo móng vuốt của thanh niên kia vung lên, kiếm khí không ngờ lại lập tức bị phá tan.

Hoàng Phủ Duy Minh sau lưng Quảng Ninh đạo nhân tay niết ấn quyết, cương khí vô biên ngưng tụ thành đại ấn lớn cỡ ngọn núi nhỏ ầm ầm đánh xuống, trấn áp thiên địa, uy thế hùng hồn kinh người.

Nhưng thanh niên hóa thành quỷ đói này lại có lực lượng lớn tới kinh người, hắn không có cương khí nhưng chỉ dùng lực lượng bản thân đã trực tiếp đụng nát đại ấn bằng cương khí kia.

“Yêu vật, chết đi!”

Uất Trì Phong xuất thủ cuối cùng, quanh người hắn Bạch Hổ Sát Thần Cương ngưng tụ thành một lưỡi đao khổng lồ mang theo sát khí sắc bén không gí sánh nổi ầm ầm chém xuống, làm bùng lên một tiếng vang lớn. Thanh niên kia bị Uất Trì Phong xém bay hơn mười trượng.

Có điều đao vừa rồi của Uất Trì Phong chỉ chém rách quần áo, lộ ra làn da màu trắng xám, nhưng bên trên thậm chí chỉ có một vệt mờ, thậm chí không hề bị thương!

Thấy cảnh này, đám người Quảng Ninh đạo nhân không khỏi biến sắc.

Trong số ba người này, nếu luận tu vi tích lũy, hẳn là Quảng Ninh đạo nhân mạnh nhất, nhưng xét theo lực sát thương đơn thuần lại là Uất Trì Phong mạnh nhất.

Bạch Hổ Sát Thần Cương của Bạch Hổ Đường nổi tiếng giang hồ, ngưng tụ lực lượng Tây Phương Bạch Hổ Dữu Kim, sắc bén vô cùng. Đồng thời cương khí này còn dung nhập cát sát khí, uy thế tăng cường ba phần.

Nghe nói khi tu luyện Bạch Hổ Sát Thần Cương tới mức đỉnh phong thậm chí có thể đối chọi cả với thần binh. Thế nhưng một đao vừa rồi của Uất Trì Phong chém lên thanh niên quỷ đói kia lại chỉ để lại một vệt trắng. Rốt cuộc khả năng phòng ngự của tên này mạnh tới mức nào?

Nhưng giờ đã không còn thời gian cho họ cảm thán nữa, quanh người thanh niên hóa thân thành quỷ đói kia bừng bừng thi khí đen kịt, lao về phía bọn họ. Trong lúc nhất thời ba người Quảng Ninh đạo nhân liên thủ không ngờ chỉ miễn cưỡng ngăn cản được thế công của thanh niên hóa thân quỷ đói kia.

Đối phương không chỉ có cơ thể cường hãn, thi khí quanh người hắn ẩn chứa kịch độc, thậm chí có thể ăn mòn cương khí của những người khác. Cho nên càng đánh tình trạng ba người Quảng Ninh đạo nhân càng kém.

Còn lúc này đám quỷ đói kia cũng nhào về phía mọi người, không ngừng cắn xé. Đám người lập tức rơi vào khổ chiến.

Nhưng những người khác thì khổ chiến, hai mắt Sở Hưu lại tỏa sáng.

Quanh người y ma khí bộc phát tới cực hạn, chứng kiến một con quỷ đói bèn trực tiếp xuất quyền đánh nát đầu đối phương. Chất lỏng màu đen lập tức dung nhập vào cơ thể Sở Hưu, đầu tiên bị Lưu Ly Kim Ti Cổ cắn nuốt sau đó một phần lực lượng tăng cường tinh thần lực của Sở Hưu.

Thân thể đám quỷ đói này vô cùng cứng rắn, thế nhưng Sở Hưu đồng tu cả Đại Kim Cương Thần Lực cà Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân, lực lượng cơ thể vô cùng mạnh mẽ, một quyền giải quyết một con, hết sức nhẹ nhàng.

Sau khi giết sạch đám quỷ đói bên cạnh mình, ánh mắt y chuyển sang hướng những người khác.

Lực phòng ngự của đám quỷ đói cao tới kinh người, hết sức khó đối phó. Trừ khi có lực bộc phát kinh người như Sở Hưu, nếu không cho dù võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất cũng khó lòng gây tổn tương gì cho chúng. Cho nên phần lớn mọi người giao chiến vô cùng gian nan, kể cả Lã Phụng Tiên ở bên kia cũng vậy.

Thật ra với thực lực của Lã Phụng Tiên, muốn giải quyết đám quỷ đói này không thành vấn đề. Có điều bên cạnh hắn còn có Lạc Phi Hồng, với thực lực của Lạc Phi Hồng muốn đơn độc đối phó với mấy con quỷ đói này khá tốn công, Lã Phụng Tiên còn phải để ý chiếu cố đôi chút nên cũng phải tốn nhiều công sức hơn.

Sở Hưu lập tức hành động, không trực tiếp tới giúp Lã Phụng Tiên mà trước tiên giết chết toàn bộ đám qury đói xung quanh những võ giả bên cạnh sau đó mới giúp Lã Phụng Tiên giải vây.

Sau khi giết chết đám quỷ đói kia, Sở Hưu chỉ liếc mắt với Lã Phụng Tiên một cái sau đó lại tiếp tục đi giết những con quỷ đói khác.

Lạc Phi Hồng mang thanh huyết thương Hồng Diên trong tay, lấy làm lạ: “Sao tên Ma đạo này lại chủ động giúp chúng ta?”

Lã Phụng Tiên cười cười nói: “Có một số người trong Ma đạo không lạm sát kẻ vô tội. Cũng có một số người trong Chính đạo chẳng bao giờ hành hiệp trượng nghĩa.”

Lạc Phi Hồng gật nhẹ đầu, nàng cũng là người bươn trải trên giang hồ rất lâu, cũng biết đạo lý này.

Còn lúc này những người khác lại chỉ cảm thấy kỳ quái, thầm nghĩ trong lòng chẳng lẽ tên Lâm Diệp này đổi tính rồi à?

Trước đó Lâm Diệp ra tay vô cùng độc ác giết chết ba đệ tử Thuần Dương Đạo Môn, cảnh tượng đó đến giờ bọn họ vẫn chưa quên. Tên này tâm địa độc ác, ra tay tàn nhẫn không hê flưu tình.

Thế nhưng giờ y lại chủ động ra tay giúp đỡ bọn họ. trên đời này còn việc gì kỳ dị hơn không?

Mặc dù mọi người không hiểu nhưng theo họ thấy, Lâm Diệp đang ra tay giúp bọn họ giết chết đám quỷ đói này, những người khác đương nhiên không thể kém hơn được. Một người không giết được thì vài người cùng giết.

Có điều bọn họ làm thế lại khiến Sở Hưu rất khó chịu.

Đám quỷ đói này nhất định phải tự mình giết chết mới có thể hấp thu chất lỏng màu đen. Chỉ muộn một giây thôi, những chất lỏng màu đen kia sẽ lập tức bốc hơi.

Cho nên hành động của đám người này nhìn thì như hỗ trợ nhưng thực tế lại làm tổn hại lợi ích của y.

“Cút hết đi cho ta!”

Sở Hưu gầm lên một tiếng với đám võ giả đang vây giết một con quỷ đói, tiếng mắng làm đám người sững sờ.

Chúng ta đang giúp ngươi giảm bớt gánh nặng, ngươi lại đứng đó chửi chúng ta. Tên Lâm Diệp này đầu óc không có vấn đề gì đấy chứ?

Thấy đám người kia còn không dừng tay, Sở Hưu trực tiếp đấm ra một quyền. Ma khí mênh mông hùng hồn vô biên, một quyền thế mạnh lực trầm này đã mang một chút thần vận một quyền phá vạn pháp của Trần Thanh Đế, trực tiếp đặt cả đám quỷ đói cùng đám võ giả kia trong phạm vi công kích của y.

Bạn cần đăng nhập để bình luận