Côn Luân Ma Chủ

Chương 1846: Huyết tế đại điển 2

Nhưng Tát Đa vẫn điều khiển Chí Cao Thiên Thần Ấn ép xuống, áp lực cường đại đó thậm chí khiến xương cốt trong thân thể Lý Tiềm kêu lên răng rắc.

Cứ tiếp tục như vậy chắc chắn kết quả là Chí Cao Thiên Thần Ấn sẽ ép cho Lý Tiềm thịt nát xương tan, còn Tát Đa cũng bị nhát đao này cắt đứt yết hầu, đồng quy vu tận.

Xưa nay Tát Đa chưa bây giờ gặp đấu pháp quái dị như vậy, còn rất nhiều bí thuật Phạm Giáo mà hắn chưa thi triển nhưng đã bị ép tới nước đường cùng.

Hắn không khỏi tức giận mắng chửi: “Thằng điên! Ngươi đúng là thằng điên! Tỷ thí lôi đài, ngươi liều mạng làm cái quái gì?”

Thần sắc Lý Tiềm không hề thay đổi, lạnh lẽo tới cực hạn, chuyện này khiến Tát Đa ý thức được đối phương thật sự có ý định đồng quy vu tận với mình!

Hắn là đệ tử chân truyền của cung chủ Thiên Thần Cung, trực hệ của Phạm Giáo, tiền đồ tương lai không thể ước lượng nổi.

Còn đối phương chỉ là một đệ tử thủ vệ của Côn Luân Ma Giáo.

Đồ sứ va vào hũ sành, cho dù đánh nát đối phương cũng không đáng. Tát Đa không muốn chết, ít nhất hắn không muốn đồng quy vu tận với một kẻ gác cửa!

“Thằng điên! Ngươi muốn chết chứ ta chưa muốn chết!”

Tức giận mắng một tiếng, Tát Đa đột nhiên thu hồi Chí Cao Thiên Thần Ấn, tất cả sương mù hỗn độn xung quanh người hắn ngưng tụ trước mặt, ngăn cản triệt để lưỡi đao máu của Lý Tiềm, không để nó tiến thêm chút nào.

Nhưng ngay lúc này, Lý Tiềm luôn im lặng không nói một câu lại đột ngột há miệng, một mũi tên máu mang theo ma khí vô biên bắn thẳng từ miệng hắn ra, trong lúc Tát Đa dồn lực lượng chống lại lưỡi đao máu không kịp phòng ngự, trực tiếp đánh tan đầu hắn!

Chỉ trong chớp mắt chất dịch đỏ trắng xen lẫn đã vung khắp quảng trường, thi thể không đầu ngã xuống, nhuộm đỏ xung quanh.

Lý Tiềm sắc mặt tái nhợt, khập khễnh đi tới trước mặt Sở Hưu, quỳ một chân xuống đất ôm quyền nói: “Thuộc hạ may mắn không làm nhục mệnh lệnh!”

Sở Hưu khẽ gật đầu nói: “Không tệ, không làm mất mặt Ma Giáo ta!”

Câu tán thưởng này của Sở Hưu khiến Lý Tiềm đang bị thương không nhẹ nhưng vẫn cực kỳ vui mừng, cảm thấy thương tích trên người cũng đỡ hơn một chút.

Trong Côn Luân Ma Giáo, có mấy đệ tử được giáo chủ tán thưởng như vậy.

Đường Nha đi tới vỗ vai hắn nói: “Tiểu tử, không tệ, ngươi không những không làm mất mặt Ma Giáo ta mà còn không khiến Huyết Nha Đường của ta mất mặt.

Nhưng sau này phải nhớ, không có việc gì thì đừng liều mạng như vậy. Đổi cách khác thì ngươi cũng thắng được hắn, ngươi nói xem, thằng nhóc nhà ngươi còn chưa động tới nữ nhân mà đã chết, có đáng không?”

Lý Tiềm đỏ mặt nói: “Đệ tử Ma Giáo, sinh ra vì chiến, không cần nữ nhân!”

Đường Nha lập tức vỗ đầu, quay lại nhìn Nhạn Bất Quy, bất mãn nói: “Tiểu tử này thường đi theo ngươi đúng không? Ngươi nhìn đi, ngươi dạy hắn thành thế nào rồi? Đúng là nghiệp chướng!”

Nhạn Bất Quy quay đầu, nhìn Đường Nha như nhìn thằng ngốc, chẳng muốn nói chuyện.

Bên phía Côn Luân Ma Giáo bầu không khí rất thoải mái, nhưng mọi người xung quanh lại lặng ngắt như tờ.

Lý Tiềm là một võ giả cảnh giới Chân Đan, không đáng để bọn họ kinh ngạc. Nhưng Côn Luân Ma Giáo tùy tiện phái một đệ tử thủ vệ ra cũng có thực lực như vậy, sát khí như thế, còn có thủ đoạn tàn nhẫn quyết liệt nhường này, đúng là khủng khiếp.

Một Lý Tiềm không đáng sợ, một trăm, một ngàn Lý Tiềm mới đáng sợ.

Lúc này ánh mắt Tô Cáp Na đã cực kỳ âm trầm.

Cung chủ Thiên Thần Cung cũng là Võ Tiên, mình dẫn đệ tử của hắn tới, kết quả lại chết ở đây, sau khi về chắc chắn tên đó sẽ gây sự với mình.

Tô Cáp Na lại nhìn những người mà mình mang tới, trầm giọng nói: “Lợi Chi Kỳ, trận tiếp theo do ngươi, nhớ kỹ, đừng khinh địch!”

Người trẻ tuổi tên là Lợi Chi Kỳ đứng ra nói: “Sư phụ cứ yên tâm, trận chiến này Phạm Giáo ta tất thắng!”

Vốn dĩ trận thứ hai Tô Cáp Na không định phái đệ tử của mình ra trận.

Nhưng thực lực của Lý Tiềm khiến hắn nhận thức được nước của Côn Luân Ma Giáo rất sâu. Để đề phòng vạn nhất, hắn trực tiếp phái đệ tử của mình ra trận.

Tô Cáp Na có thực lực cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, bên phía Côn Luân Ma Giáo cũng phải phái một võ giả cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần.

Đường Nha cười khà khà: “Chư vị, hôm nay do Huyết Nha Đường của ta giúp vui, cứ giao cho ta đi.”

Những người khác nhún vai, không tỏ thái độ.

Thực lực của Đường Nha và Nhạn Bất Quy đã cực kỳ tiếp cận cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, hai người bọn họ ra tay là bảo đảm nhất.

Bây giờ Đường Nha mở miệng, chắc chắn Nhạn Bất Quy sẽ không tranh với hắn.

Có vết xe đổ lần trước, lần này Lợi Chi Kỳ ra sân lại cẩn thận hơn nhiều, không nói nhảm mà trực tiếp thi triển Ngũ Sắc Thần Quang lấp lóe xung quanh, ánh sáng lóng lánh tới cực điểm.

Đường Nha cười lạnh nói: “Hoa lệ như vậy khác nào khổng tước xòe đuôi, ngươi định tìm hôn phối à?”

Lợi Chi Kỳ tức giận nói: “Đừng nói nhảm nữa!”

Dứt lời, Ngũ Sắc Thần Quang trực tiếp đánh về phía Đường Nha.

Trong Ngũ Sắc Thần Quang này có tới năm thuộc tính cương khí xoắn vào nhau, mỗi loại đều tương sinh tương khắc, biến ảo thành càng nhiều lực lượng, cực kỳ huyền diệu.

Nhưng ngay lúc này, Đường Nha lại cười lạnh một tiếng, hắn đột nhiên xoay tròn, chỉ trong chớp mắt vô số ám khí bắn ra từ người hắn.

Thấu Cốt Đinh, Xuyên Tâm Tiễn, Long Vĩ Tiêu, Mai Hoa Châm, Toái Cốt Thứ... Hàng loạt ám khí chi chít bắn tới, như mây đen ngập trời, không thể đếm xuể.

Ám khí vốn là thủ đoạn của võ giả cấp thấp, thậm chí một số võ giả cấp thấp của đại phái còn không sử dụng, vì quá mất giá.

Tên đệ tử này của Côn Luân Ma Giáo đã đạt tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần rồi mà còn dùng ám khí làm thủ đoạn công kích chính, rốt cuộc hắn thiếu công pháp tới mức nào?

Nhưng một số cường giả ở đây lại nhíu mày, có vẻ đã nhìn ra điều gì.

Đường Nha bắn ra những ám khí kia không chỉ có cương khí bám lên ám khí, mà mỗi mũi ám khí như có một sợi tơ nhỏ kết nối với Đường Nha.

Những ám khí này không phải từng cá thể riêng biệt mà là một chỉnh thể!

Nghĩ tới đây, thần sắc mọi người đều thay đổi.

Ở đây có bản nguyên ám khí? Hàng ngàn hàng vạn, quả thật đếm cũng không đếm xuể.

Nhưng Đường Nha lại có thể khống chế toàn bộ, rốt cuộc khả năng khống chế cương khí của hắn mạnh mẽ tới nhường nào?

Lợi Chi Kỳ không phát hiện ra điều này, Ngũ Sắc Thần Quang trong tay hắn chiếu ra, lúc này có hàng loạt ám khí bị hắn trực tiếp quét xuống đất.

“Tài cán mọn, chỉ tổ làm trò hề cho thiên hạ!”

Lợi Chi Kỳ vừa chế giễu một câu đã nghe Tô Cáp Na hô lớn: “Cẩn thận!”

Lợi Chi Kỳ sửng sốt, nhưng đã muộn.

Vô số ám khí tung hoành trên không trung, bao phủ triệt để Lợi Chi Kỳ.

Đồng thời, bên trên những ám khí đó, sợi tơ cương khí càng ngày càng to dần, cuối cùng ai cũng thấy rõ.

Vô số sợi tơ được dẫn tới tay Đường Nha, tiếp đó Đường Nha giơ hai tay kết ấn, lạnh nhạt thốt lên một chữ: “Phá!”

Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ sợi tơ co lại, trong sân vang lên tiếng nổ cương khí kịch liệt, cùng tiếng máu thịt bị cắt đứt rầm rầm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận