Côn Luân Ma Chủ

Chương 662: Thất tình





Quyển sách này không phải công pháp mà là một bản chép tay bên trong ghi chép chân tướng về bảy thanh đao này.

Ngày trước người rèn nên chúng nằm trong giới cao tầng của Hắc Ma Tháp, không rõ họ tên người này có điều thứ hắn am hiểu nhất không phải võ đạo mà là các thứ linh tinh như luyện khí.

Vị đại sư luyện khí của Hắc Ma Tháp này tình cờ nhận được một phần của bộ đao pháp chí cường, chỉ có một thức.

Môn đao pháp này trong thời thượng cổ có uy năng chí cường hủy thiên diệt địa, tổng cộng chia làm bảy thức. Có điều mỗi người học được môn đao pháp này đều không có kết cục tốt, dường như môn đao pháp này trời sinh mang theo nguyền rủa, các truyền nhân đều không được chết tử tế.

Đại sư luyện khí của Hắc Ma Tháp không sở trường về võ đạo, hắn cũng chẳng hứng thú gì với môn công pháp chỉ còn một thức này. Hắn không tu luyện, ngược lại căn cứ theo linh cảm của môn công pháp chí cường này luyện chế thành bảy thanh ma đao.

Bộ đao pháp chí cường kia uy lực kinh thiên động địa, dẫn dắt lực lượng thiên địa. Còn đại sư luyện khí của Hắc Ma Tháp hiển nhiên không có lực lượng mạnh mẽ như vậy, cho nên hắn mở một lối riêng, không dung nhập lực lượng thiên địa vào trong thanh đao mà dung nhập bảy cảm xúc của con người tham, nộ, si, hận, ái, ác, dục vào trong đó.

Nhân lực không cách nào so sánh với lực lượng của thiên địa, nhưng một khi cảm xúc của con người phát huy tới cực hạn uy lực cũng vô cùng kinh khủng.

Cũng như lúc trước Sở Hưu vận dụng thanh Tham Đao, cảm xúc tham lam đó trực tiếp ăn mòn ý chí của Sở Hưu, thôn tính hết thảy, vô cùng khủng khiếp.

Nhưng quá trình đại sư luyện khí của Hắc Ma Tháp chế tạo bảy thanh đao còn kinh khủng hơn.

Bảy thanh đao này cần dung nhập cảm xúc con người, cho nên vật liệu chủ yếu, chính là người!

Trong bản chép tay có ghi lại đại sư luyện khí của Hắc Ma Tháp lợi dụng lực lượng Hắc Ma Tháp bắt giữ vô số người, sàng lọc ra chín mươi chín người có cảm xúc tham lam mạnh mẽ nhất, sáu loại cảm xúc khác cũng vậy.

Lấy máu người hồn người làm tài liệu dung nhập vào bảy thanh ma đao này khiến bảy thanh ma đao dung nhập bảy loại cảm xúc, vô cùng bá đạo. Người sử dụng nếu không cách nào trấn áp bảy loại cảm xúc này, khi sử dụng ma đao thậm chí sẽ làm bị thương chính bản thân mình.

Cho nên bảy thanh ma đao này không tính là thần binh, bởi vì bên trong chúng đã bị cảm xúc cực hạn phủ kín, căn bản không cách nào sản sinh ra khí linh.

Nhưng uy lực của nó lại vô cùng cường đại, tối thiểu cũng vượt qua hầu hết bảo binh, cho dù Thiên Ma Vũ của Sở Hưu cũng chỉ kiên cố hơn nó chứ uy lực không bằng.

Tới cuối bản chép tay, vị đại sư luyện khí Hắc Ma Tháp dùng da giao long thấm ma huyết của cường giả chế thành vỏ đao này để trấn áp ma đao, bằng không thứ này căn bản không ai sử dụng được.

Còn hắn cũng chuẩn bị liên thủ với vài vị cao thủ ma đạo trong Hắc Ma Tháp định sáng tạo ra một môn ma công xứng với bảy thanh đao này.

Dù sao tác dụng phụ của bảy thanh đao này thật sự quá lớn, mặc dù uy lực kinh người có điều một khi sử dụng lại hại người hại mình, bản thân cũng bị cảm xúc cực hạn trong đó ảnh hưởng. Nhất định phải sáng tạo ra một môn công pháp tiến hành liên thông áp chế.

Chỉ tiếc đến cuối bản chép tay có vẻ phát sinh chuyện khẩn cấp gì đó, ghi chép bị ngắt đứt, phía sau không còn.

Dựa theo suy đoán của Sở Hưu, hẳn là chuyện có liên quan tới đại kiếp nạn thượng cổ, khiến cho nghiên cứu bị gián đoạn.

Sở Hưu vuốt cằm, ánh mắt nhìn bảy thanh ma đạo lộ ra sắc thái kỳ lạ.

Đây tuyệt đối là đồ tốt, không phải thần binh nhưng lại hơn hẳn thần binh.

Chỉ có điều tác dụng phụ hơi lớn, chỉ bất cẩn mất tập trung chút thôi tâm thần cũng sẽ bị ảnh hưởng, nhẹ thì lâm vào điên cuồng, nặng một chút thậm chí sẽ phá hủy tâm cảnh!

Cho nên lúc đầu đại sư luyện khí của Hắc Ma Tháp mới định tạm thời phong ấn, chờ nghiên cứu ra nguyên bộ công pháp mới sử dụng.

Trước mắt không có công pháp, Sở Hưu cũng có thể cưỡng ép vận dụng thử một chút, dùng phương pháp thô bạo nhất trấn áp.

Trước đó Sở Hưu đã từng sử dụng Tham Đao, nhưng khi đó tinh thần lực của Sở Hưu đã tiêu hao tới mức cạn kiệt cho nên không có bất cứ sức đề kháng nào, cuối cùng vẫn phải vận dụng lực lượng của Lưu Ly Kim Ti Cổ mới khôi phục thanh tỉnh.

Còn giờ tinh thần lực của Sở Hưu đã khôi phục đầy đủ, còn có Lưu Ly Kim Ti Cổ làm thủ đoạn cuối cùng. Khi chiến đấu y có thể vận dụng bảy thanh ma đao này, chỉ cần không sử dụng liên tục sẽ không có vấn đề gì.

Cho nên lúc này Sở Hưu ngưng thần tĩnh khí, bàn tay chậm rãi nắm lấy chuôi thanh Tham Đao, rút ra thăm dò.

Chỉ trong chốc lát một luồng tham niệm bao phủ lấy Sở Hưu, khiến hai mắt y đỏ bừng.

Có điều ngay khoảnh khắc sau, tinh thần lực của Sở Hưu ầm ầm bộc phát, Tâm Ma Luân Chuyển Đại Pháp, Thiên Tuyệt Địa Diệt Di Hồn Đại Pháp được Sở Hưu thi triển tới cực hạn, cuối cùng mới miễn cưỡng đè ép tham niệm kia xuống.

Tham Đao phát ra từng tiếng kêu vang vọng như đang chống cự, có điều dưới uy áp tinh thần của Sở Hưu cuối cùng phải khuất phục triệt để. Luồng ý tham nam vô tận chỉ lưu lại trên thân đao, không tiếp tục ăn mòn Sở Hưu nữa.

Đem Tham Đao cắm lại vỏ đao, Sở Hưu không khỏi thở dài một tiếng.

Trấn áp Tham Đao tiêu hao tinh thần lực cực lớn, cho dù là y cũng không chịu đựng nổi.

Không có nguyên bộ công pháp để sử dụng, Sở Hưu chỉ có thể vận dụng phương thức trấn áp thô bạo nhất.

Dựa theo phù văn được ghi chép trên bản chép tay, Sở Hưu tìm tới Hận Đao, rút nó ra. Chỉ trong chốc lát, cảm xúc tiêu cực tới tận cùng bộc phát, hận thiên hận địa hận người hận mình, Hận! Hận! Hận!

Lần này Sở Hưu không bị luồng hận ý kia ăn mòn cảm xúc mà ung dung đưa đao về vỏ.

Trước đó Sở Hưu đã tu luyện A Tỳ Đạo Tam Đao tới mức độ cực hạn, môn đao pháp này mặc dù thuộc Ma đạo nhưng bên trong ẩn chứa cảm xúc cực hạn cũng là hận ý.

Có lẽ Sở Hưu trấn áp lực lượng của A Tỳ Đạo Tam Đao đã quen thuộc cho nên lúc này y sử dụng Hận Đao với lực lượng đồng nguyên cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Lúc này Sở Hưu lại đột nhiên nghĩ ra điều gì, vội vàng lục lại bản chép tay.

Bản chép tay có viết đại sư luyện khí của Hắc Ma Tháp tìm được một tàn chiêu của bộ đao pháp chí cường mới dựa theo linh cảm luyện chế thành bảy thanh ma đao.

Thế thì tàn chiêu kia giờ ở đâu?

Theo thói quen, tàn chiêu kia thường sẽ đặt ở chỗ hắn dễ nhìn thấy nhất cho nên cũng có thể kẹp trong tập ghi chép.

Nhưng vạn nhất tàn chiêu đặt ở chỗ khác, mình có nên về Hắc Ma Tháp không? Chỗ đó e là đã bị vơ vét rỗng tuếch rồi.

Đúng lúc đó, Sở Hưu đột nhiên ngưng bặt lại, y cảm nhận được một chút dị thường ở trang bìa bản ghi chép. Chân khí truyền vào trong, một quyển sách đỏ máu dường nhiên hiện lên ngoài trang bìa. Chất liệu quyển sách này vô cùng cũ kỹ, cho nên đại sư luyện khí của Hắc Ma Tháp mới dùng cách này khóa vào trong quyển ghi chép để bảo tồn.

Một hàng chữ cổ xưa hiện lên, tên là Thôn Thiên Diệt Địa Thất Đại Hạn!

Ánh mắt Sở Hưu đảo xuống, y chỉ nhìn qua đao pháp kia đã lập tức phun ra một ngụm máu tươi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận