Côn Luân Ma Chủ

Chương 1842: Bốn vực tới chúc mừng 1

Phía trước quảng trường đại điện trung ương của Côn Luân Ma Giáo, phiến đá đen nhánh trải dưới mặt đất, trận văn phức tạp lóe lên từng điểm sáng, chiếu rọi toàn bộ quảng trường.

Kiến trúc bốn phía xung quanh của Côn Luân Ma Giáo cực kỳ bằng phẳng, tuy đơn giản nhưng lại khiến người ta có cảm giác áp lực nặng nề, hoàn toàn khác phong cách kiến trúc của Đại La Thiên. Chuyện này cũng khiến võ giả của các môn phái nhỏ sắc mặt nghiêm nghị, không dám tùy tiện làm ồn.

Trước đó khi Côn Luân Ma Giáo vừa tuyên bố thành lập, chỉ riêng tên tuổi Sở Hưu cũng đáng để bọn họ gia nhập dưới trướng.

Nhưng khi đó bọn họ cho rằng Côn Luân Ma Giáo hiện tại chỉ là một gánh hát rong, kết quả bây giờ nhìn lại, thậm chí nơi này đã hùng vĩ không kém gì các đại tông môn như Lăng Tiêu Tông và Hoàng Thiên Các.

Đặc biệt là trận pháp ở dưới đất, vừa nhìn là biết bắt nguồn từ tay đại gia trận đạo, không phải vật phàm.

Sở Hưu ngồi chính giữa quảng trường, đám người Ngụy Thư Nhai ngồi xung quanh, đợi giờ lành đến bắt đầu tổ chức đại điển khai tông.

Bên phía Đông Vực khoảng cách gần, thật ra mọi người đã đến gần đủ.

Hoàng Thiên Các là thế lực tới đầu tiên, Xung Thu Thủy dẫn theo Lục Tam Kim và một số trưởng lão Hoàng Thiên Các đích thân tới, có thể nói là đã cho Sở Hưu đủ thể diện.

Thậm chí Hoàng Thiên Các còn tặng Sở Hưu một món quà lớn, đó là một trận bàn của Hoàng Thiên Các được truyền thừa từ thời thượng cổ, có thể tùy ý thay đổi vị trí.

Trận bàn chế tạo khó khăn hơn trận pháp nhiều, vì thường xuyên phải di chuyển, cho nên vật liệu cũng càng quý giá.

Cảnh tượng này khiến các tông môn khác ở Nam Vực biết, tuy Sở Hưu rời khỏi Hoàng Thiên Các tự lập nhưng hai bên không có xung đột mà là chia tay trong hòa bình, thậm chí quan hệ của hai bên không tệ.

Lăng Tiêu Tông cũng tới, Phương Ứng Long và Tần Bách Nguyên dẫn theo đệ tử tới, đưa tặng lễ vật, chỉ để lại Lệnh Hồ Tiên Sơn lưu thủ Lăng Tiêu Tông, cũng coi như cho Sở Hưu đủ thể diện.

Trong số các tông môn ở Đông Vực, chỉ duy nhất Hàn Giang Thành không tới, chuyện này khiến cho mọi người hiểu rốt cuộc Diệp Duy Không hận Sở Hưu tới nhường nào.

Thật ra các tông môn ở Đại La Thiên rất chú ý tới thể diện.

Cho dù có lúc đôi bên đánh nhau kịch liệt, nhưng trong thời điểm này vẫn phải nể mặt nhau.

Ví dụ như Lăng Tiêu Tông và Hoàng Thiên Các, hai bên đánh nhau từ dưới hạ giới, đấu đá tới tận bây giờ. Nhưng một khi hai bên có đại sự hay lễ tiết gì đó, bên còn lại vẫn phái người tới, tuy khó tránh khỏi có mùi thuốc súng.

Nhưng lần này thậm chí Hàn Giang Thành còn không phái người tới, có thể thấy rốt cuộc đối phương hận Sở Hưu tới mức nào, thậm chí không buồn nể mặt nhau.

Sau khi người của Nam Vực tới, người của các vực khác cũng liên tiếp tới nơi.

Võ giả đứng canh gác ngoài quảng trường lớn tiếng nói: “Nam Vực Thiên Ma Cung tới chúc mừng!”

Ngoài người của Đông Vực ra, Thiên Ma Cung là tông môn đầu tiên ở vực khác tới nơi.

Nhưng mọi người đều biết Sở Hưu và Thiên Ma Cung có giao tình, hai bên từng liên thủ hủy diệt Cực Lạc Ma Cung, cho nên Thiên Ma Cung tích cực như vậy cũng không có gì lạ.

“Chúc mừng Sở giáo chủ, rốt cuộc giới Ma đạo ta cũng có một đồng minh thực lực cường đại.”

Viên Không Thành cười ha hả tặng quà, thái độ hết sức hiền lành.

Lúc trước hắn đưa tin tình báo về Thiên Hạ Kiếm Tông cho Sở Hưu là đánh cược, đánh cược vào tương lai của Sở Hưu.

Kết quả hiện tại hắn cược đúng, thậm chí tốc độ trưởng thành của Sở Hưu còn nhanh hơn tưởng tượng của hắn.

Còn Sở Hưu cũng thành lập Ma Giáo, liệu có xung đột với Thiên Ma Cung của hắn không, chuyện này thì Viên Không Thành không hề lo lắng.

Hắn vẫn suy nghĩ theo cách cũ, vạn năm qua mỗi vực đều sinh sống riêng biệt. Nếu Sở Hưu ở Nam Vực, hắn sẽ cảnh giác, thậm chí bài xích, nhưng ở Đông Vực thì hai bên có thể trở thành đồng minh.

“Viên cung chủ khách khí, mời ngồi.”

Sau khi Viên Không Thành đến nơi, những tông môn khác của Nam Vực như Thiên Hạ Kiếm Tông, Đại Thiên Môn và Chiến Võ Thần Tông cũng lần lượt trình diện.

Đáng nhắc tới là không ngờ Thịnh Cửu Uyên lại đứng bên phía Thiên Hạ Kiếm Tông, còn Thiên Hạ Kiếm Tông lại dẫn theo Phương Thất Thiếu.

Nhưng thấy Phương Thất Thiếu xuất hiện, Sở Hưu lại khá căng thẳng.

Y biết bản tính của Phương Thất Thiếu, trong tình hình như vậy tốt nhất đừng lộ tẩy.

May là Phương Thất Thiếu cũng biết mình đến là để làm gián điệp, cho nên hắn không đối diện với đám người Sở Hưu, chỉ nhìn trái một cái, nhìn phải một cái, bộ dạng như chưa thấy việc đời, bị Mộ Bạch Sương quát lớn một câu mới chịu đứng im.

“Bắc Vực Tam Thanh Điện, Hoàng Thiên Các, Linh Bảo Quan đến chúc mừng!”

Các tông môn ở Bắc Vực, ngoài Ngân Linh Tử của Linh Bảo Quan thì Sở Hưu chưa từng tiếp xúc nhiều.

Nhưng đại sự khai tông lập phái như vậy, Bắc Vực nghe tin đương nhiên cũng phải tới.

Tam Thanh Điện phái một trưởng lão và một người có quen biết với Sở Hưu trong Đại La Thần Cung, Phương Dật Chân.

Linh Bảo Quan thì phái Ngân Linh Tử và một đạo sĩ trung niên.

“Tây Vực Thiên La Bảo Tự tới chúc mừng!”

Tế Không và Pháp Tịnh đi vào trong điện, lập tức thu hút ánh mắt mọi người.

Trước đó hai bên đã liên thủ xử lý Vishnu Điện của Phạm Giáo, khiến toàn bộ Đại La Thiên chấn động, đây là chuyện lớn tày trời.

Hiện tại, với quan hệ của hai bên, cho dù không phải đồng minh chính thức nhưng trong mắt các võ giả Đại La Thiên khác, bọn họ chính là đồng minh, cho nên Thiên La Bảo Tự phái người tới cũng rất bình thường.

“Chúc mừng Sở giáo chủ.”

Tế Không và Sở Hưu không quen biết, Pháp Tịnh lại ít nói, cho nên đôi bên chỉ hàn huyên vài câu rồi hai người được mời sang ngồi một bên.

Ngay lúc mọi người cho rằng mọi người đã đến đông đủ, đại điển có thể bắt đầu, đệ tử ngoài cửa lại lớn tiếng hô: “Tinh Hà Võ Viện, Phương Đạo Trần tôn giả tới chúc mừng!”

Vừa nghe cái tên này, sắc mặt mọi người ở đây lập tức trở nên kỳ quái, không ai ngờ Tinh Hà Võ Viện cũng phái người tới.

Thật ra khi Tinh Hà Võ Viện thành lập, mọi người ở đây cũng phái người đến.

Nhưng so với Sở Hưu, Tinh Hà Võ Viện khiêm tốn hơn nhiều, con đường mà Mạnh Tinh Hà muốn đi cũng khác với Sở Hưu.

Lúc này Sở Hưu lại nheo mắt, có vẻ suy tư.

Người khác cho rằng Sở Hưu và Mạnh Tinh Hà đi theo con đường khác nhau, nhưng trên thực tế mục đích của hai bên lại tương tự, đều muốn tranh đoạt đủ khí vận trước khi đại thế đại tranh diễn ra.

Y làm ra chuyện lớn như vậy ở Đông Vực, có thể nói Tinh Hà Võ Viện đừng hòng tuyển nhận một đệ tử nào.

Y tin Mạnh Tinh Hà cũng có thể nhìn ra, hiện tại hai bên chính là đối thủ cạnh tranh.

Phương Đạo Trần là một người trung niên ăn mặc theo lối đạo sĩ, hắn cũng là Cổ Tôn theo trường phái Đạo gia, đạo hiệu Thanh Huy, có tu vi Võ Tiên tứ trọng thiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận