Côn Luân Ma Chủ

Chương 1851: Kế hoạch tập kích 1

Tuy đều là có thể nhưng xưa nay chi phái Lăng Thiên Kiếm Tôn của Thịnh Cửu Uyên luôn cao hơn chi phái của bọn họ một bậc, hiện giờ thực lực của Thịnh Cửu Uyên cũng mạnh hơn bọn họ, nhưng không nghĩa là bọn họ sợ Thịnh Cửu Uyên.

Nghe lời nói ẩn chứa ý uy hiếp này, sắc mặt Hứa Thiên Nhai lập tức trầm xuống.

“Thịnh Cửu Uyên, ngươi nói vậy là có ý gì?

Chỉ thấy người đi báo thù chứ chưa từng thấy ép người đi báo thù!

Chúng ta không đến, chẳng lẽ ngươi lại buộc chúng ta phải đến hay sao?

Chi phái Lăng Thiên Kiếm Tôn của ngươi kiếm thuật sắc bén, ta cũng muốn thử xem có phá được Hóa Long Kim Thân của ta hay không!”

Thịnh Cửu Uyên điềm nhiên đáp: “Đừng kích động, không phải ta đang uy hiếp các ngươi, chẳng qua ta đang nói với các ngươi một sự thật mà thôi.

Chẳng lẽ gần đây hai vị không nghe tin đồn gì ở Đại La Thiên à?

Mạnh Tinh Hà vừa trở thành người dẫn đầu của giới Cổ Tôn đã thành lập Tinh Hà Võ Viện, trắng trợn chiêu mộ đệ tử, hoàn toàn không giống phong cách của Nguyên Thần Tôn lúc trước.

Sở Hưu thành lập Côn Luân Ma Giáo tại Đông Vực, khiến cho cả bốn vực chấn động. Giờ thì đại chiến Đông Vực Nam Vực lại sắp diễn ra.

Chẳng lẽ các ngươi không hiểu điều này mang ý nghĩa gì ư?

Thật ra đại thế đại tranh đã diễn ra từ sớm rồi.

Giới Cổ Tôn chúng ta, nói dễ nghe một chút thì là Cổ Tôn, nói khó nghe một chút thì là tán tu có thực lực cường đại mà thôi.

Võ Tiên Võ Tiên, người ngoài gọi một chút, các ngươi nghe thì thôi, nếu các ngươi thật sự coi mình là tiên nhân, e là có chết như thế nào cũng không biết.

Trong đại thế đại tranh này, chẳng lẽ các ngươi thật sự nghĩ rằng, Võ Tiên có thể chỉ lo cho bản thân mình?

Trước đó chắc Mạnh Tinh Hà cũng tới mời các ngươi gia nhập Tinh Hà Võ Viện, nhưng các ngươi lại cự tuyệt.

Hôm nay ta đại diện cho Thiên Hạ Kiếm Tông, đại diện cho Nam Vực tới tìm các ngươi, các ngươi cũng cự tuyệt, chẳng lẽ các ngươi định gia nhập bên phía Sở Hưu kia hay sao?”

Chúng ta đều là Cổ Tôn cho nên hôm nay ta mới đến nói chuyện với các ngươi, dù sao trước đây chúng ta cũng có chút giao tình.

Nhưng nếu các ngươi không đồng ý, ta sẽ không quan tâm tới chuyện này nữa.

Rốt cuộc bên phía Thiên Hạ Kiếm Tông sẽ làm như thế nào, ta không thể khống chế được.

Ta chỉ có thể nói với các ngươi, đám người dùng kiếm đó không phải hạng dễ đối phó đâu.

Ngày trước ở hạ giới, Thiên Hạ Kiếm Tông đã từng lừa giết chín chín phần trăm số đệ tử của mình, chỉ giữ lại thành phần tinh nhuệ.

Kiếm khí sắc bén, nhưng tâm của bọn họ còn sắc bén cứng rắn hơn kiếm khí nhiều!”

Sau khi nói xong, Thịnh Cửu Uyên không nói thêm một câu, trực tiếp quay người rời khỏi.

Sau lưng hắn, sắc mặt Phương Bạch Độ và Hứa Thiên Nhai thay đổi vài lần, đến lúc thân hình Thịnh Cửu Uyên sắp biến mất trong tầm mắt bọn họ, Phương Bạch Độ mới hô to: “Thịnh huynh! Chờ chút!”

Thịnh Cửu Uyên cố tình đi chậm lại, lúc này nghe vậy gương mặt lạnh lẽo bỗng nở nụ cười.

...

Trong đại điện của Thiên Hạ Kiếm Tông, bốn vị Kiếm Tôn đương thời của Thiên Hạ Kiếm Tông đều đã tề tụ.

Ngoài tông chủ Kiếm Tôn La Sơn ra, còn có Thanh Lê Kiếm Tôn - Mộ Bạch Sương, Bích Hải Kiếm Tôn - Minh Trí Lan vừa xung quanh, cùng với Dịch Quy Tà vừa bước vào Võ Tiên tam trọng thiên trong Đại La Thần Cung.

Bên phía Chiến Võ Thần Tông, có tông chủ Chiến Thiên Thần Tôn - Mục Thần Tiêu cùng với điện chủ Chiến Thần Điện - Tư Không Già La.

Bên phía Đại Thiên Môn thì thực lực hơi yếu một chút, chỉ có tông chủ Đào Tiềm Minh đến.

Bên phía Thịnh Cửu Uyên cũng mang theo Hứa Thiên Nhai cộng thêm Diệp Duy Không của Hàn Giang Thành.

Trong đại điện có khoảng mười một Võ Tiên, lực lượng này cường đại đến mức Hứa Thiên Nhai và Phương Bạch Độ đang thấp thỏm cũng thấy tự tin và an ủi.

Long Linh Nhi và Lạc Phi Hồng cũng đứng sau lưng Phương Bạch Độ và Hứa Thiên Nhai.

Hai người bọn họ thân là đệ tử chân truyền của Cổ Tôn, đương nhiên cũng có tư cách dự thính ở đây, thậm chí Phương Thất Thiếu cũng có mặt.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt đều có sắc thái kỳ dị.

Sở Hưu phái các cô tới làm gián điệp chính là để thám thính tin tình báo, ra tay trong thời khắc mấu chốt.

Vốn dĩ hai cô gái còn tưởng mình phải chờ rất lâu, không ngờ cơ hội lại đến nhanh như vậy.

Diệp Duy Không lên tiếng đầu tiên: “la tông chủ, bây giờ người bên chúng ta đã đến đông đủ, rốt cuộc bên Thiên Hạ Kiếm Tông muốn làm thế nào? Dù sao Hàn Giang Thành của ta cũng sẽ dốc hết sức phối hợp là được.”

La Sơn gãi đầu nói: “Ta lớn tuổi rồi, đầu óc không đủ nhanh nhạy, kế hoạch đã bàn bạc với Bạch Sương rồi, để hắn nói đi.”

Mọi người ở đây đưa mắt nhìn nhau, đều lộ vẻ suy tư.

Cho dù La Sơn tuổi tác đã lớn, không thể nào quên cả kế hoạch đã thiết lập sẵn được chứ?

Chỉ có thể nói La Sơn đã lựa chọn người thừa kế, đó chính là Mộ Bạch Sương.

Cho nên trước mặt mọi người, La Sơn tận lực tăng cường cơ hội ra mặt thể hiện uy danh cho Mộ Bạch Sương, cố ý đẩy hắn lên phía trước.

Đương nhiên đây là chuyện riêng của Thiên Hạ Kiếm Tông, không liên quan gì tới bọn họ.

Mộ Bạch Sương trầm giọng nói: “Bây giờ thế lực các bên chúng ta liên thủ, có khoảng mười một vị Võ Tiên, theo lý mà nói có thể trực tiếp áp đảo Đông Vực. Nhưng ta dám khẳng định nếu cứ thế đánh tới, chắc chắn bên phía chúng ta sẽ thua!”

Mục Thần Tiêu của Chiến Võ Thần Tông cau mày nói: “Ngươi nói vậy có phải đề cao Đông Vực quá không?”

Mộ Bạch Sương lắc đầu nói: “Bây giờ không tính tới tình huống tệ nhất, vạn nhất có biến cố gì thì hối hận cũng không kịp.

Chúng ta trực tiếp đánh tới cửa, đầu tiên phải đi xuyên qua khu vực Man tộc, rất dễ chạm mặt đám man tộc kia.

Sau đại điển khai tông lập phái của Côn Luân Ma Giáo, ai cũng biết Sở Hưu có cấu kết với man tộc, thậm chí bản thân hắn đã khống chế một đại bộ lạc của man tộc.

Cho nên đi xuyên qua khu vực Nam Man rất dễ bị man tộc phát hiện, sau đó bị võ lâm Đông Vực phát giác, có chuẩn bị sẵn.

Thậm chí bên phía Nam Vực chúng ta cũng không thật sự đoàn kết.

Đừng quên Thiên Ma Cung, bọn chúng từng liên thủ với Sở Hưu hủy diệt Cực Lạc Ma Cung, đã sớm là đồng minh. Tuy trước đó ta đã thanh lý gián điệp trong Thiên Hạ Kiếm Tông một lượt, nhưng ta không đảm bảo có thể dọn dẹp sạch sẽ.

Một khi chúng ta hành động quy mô lớn, rất có thể sẽ bị phát hiện.”

Mục Thần Tiêu trực tiếp vung tay nói: “Chuyện lần này do Thiên Hạ Kiếm Tông dẫn đầu, chúng ta cũng chỉ tin tưởng Thiên Hạ Kiếm Tông các ngươi. Cho nên nếu có kế hoạch gì thì Mộ Kiếm Tôn cứ nói thẳng là được, có gì thì chúng ta cũng phối hợp!”

Mộ Bạch Sương trầm giọng nói: “Thật ra kế hoạch của ta chỉ tổng kết lại có một chữ: Nhanh!

Dốc toàn bộ chiến lực đỉnh cấp, dùng tốc độ nhanh nhất tập kích Đông Vực, nhanh như gió, cướp như lửa.

Còn điểm mấu chốt của kế hoạch này nằm ở Diệp thành chủ của Hàn Giang Thành và Phương huynh đây.”

Phương Bạch Độ ngạc nhiên nói: “Ta?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận