Côn Luân Ma Chủ

Chương 888: Đã nể mặt mà không cần 1



Thật ra Sở Hưu cũng chịu nói lý. Đừng cười, phần lớn thời điểm Sở Hưu không muốn dùng bạo lực giải quyết vấn đề mà là dùng đạo lý. Chỉ tiếc đại đa số thời điểm đạo lý không có tác dụng bằng bạo lực.

Lần này y tới Đổng gia cũng định nói lý. Dù sao y còn chưa cuồng vọng tới mức dùng lực lượng bản thân mình hủy diệt Đổng gia, cướp đi Xá Thần Ngọc.

Khi Đổng Tề Khôn gia chủ Đổng gia cùng lão tổ Đổng gia nghe được tin Sở Hưu tới cửa cầu kiến, cả hai cùng sửng sốt. Sở Hưu tới Đổng gia làm gì?

Tính nghiêm chỉnh ra, Sở Hưu và Đổng gia còn có chút thù hận.

Ngày trước khi Đổng gia tổ chức Khai Sơn Tế, Đổng gia định cướp đoạt truyền thừa Ôn Hầu trong tay Lã Phụng Tiên, thế nhưng lại bị Trần Thanh Đế dạy dỗ một trận.

Nếu không có Trần Thanh Đế, Sở Hưu cùng đám người Lã Phụng Tiên chắc chắn phải liều mạng với Đổng gia một hồi.

Còn sau đó đám người Đổng gia đương nhiên không dám oán hận với Trần Thanh Đế, cho nên bọn họ chỉ có thể tới gây sự với Sở Hưu.

Khi liên minh Đông Tề vây công Sở Hưu, người của Đổng gia đã định bỏ đá xuống giếng, có điều đi được nửa đường lại bị Trần Thanh Đế cản lại.

Đổng gia không dám chắc Sở Hưu có biết chuyện này hay không, cho nên giờ Sở Hưu tới cửa, Đổng gia thật sự bất ngờ.

Huống chi cho dù không có những chuyện này, Đổng gia bọn họ cũng đã gia nhập bên tông môn Chính đạo. Mặc dù Sở Hưu không phải người của Bái Nguyệt Giáo, nhưng nhánh Ẩn Ma cũng là ma. Y xuất hiện ở đây quả thật rất mẫn cảm.

Đổng Tề Khôn hỏi: “Lão tổ, giờ nên làm sao đây? Gặp hay không gặp?”

Lão tổ Đổng gia suy nghĩ một hồi rồi nói: “Nếu đối phương đã tới, vậy ra gặp đi thôi. Nơi này là Đổng gia, Sở Hưu chỉ tới một mình, với sức mình hắn cũng không dùng được âm mưu quỷ kế gì.”

Nghe lão tổ Đổng gia nói vậy, Đổng Tề Khôn lập tức vẫy tay một cái, cho người mời Sở Hưu tới.

Thấy Sở Hưu tiến vào Đổng Tề Khôn nở một nụ cười giả tới không thể giả hơn nói: “Sở đại nhân không ở Bắc Yên làm đại đô đốc Trấn Võ Đường, sao còn thời gian nhàn rỗi tới Tây Sở? Chẳng lẽ Tây Sở cũng định mở một Trấn Võ Đường hay sao?”

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Đổng gia chủ nói đùa rồi, cho dù chúng ta thật sự có ý tưởng này nhưng chắc hoàng thất Tây Sở lại chẳng có can đảm làm vậy.”

Đổng Tề Khôn chỉ cười cười, hoàng thất Tây Sở quả thật là trò cười ở Tây Sở. Lực lượng bọn họ không mạnh, tiếng tăm cũng thấp. Thậm chí phần lớn các nơi ở Tây Sở không phải do triều đình Tây Sở quản lý mà do một số tông môn thế gia hay các trưởng lão bộ lạc bản xứ quản lý.

Cho nên trên đất Tây Sở, tất cả các thế lực võ lâm hầu hết đều không coi hoàng tộc Tây Sở ra gì. Thậm chí tâm trạng không tốt đám người này còn chửi mắng triều đình vài câu ngay trước mặt mọi người, coi như vật trút giận. Chuyện này hết sức bình thường.

Sở Hưu trầm giọng nói: “Không nhiều lời nói nhảm nữa. Lần này ta tới đây thật ra muốn làm một giao dịch với Đổng gia.”

Đổng Tề Khôn kinh ngạc nói: “Giao dịch gì?”

Thân nghiêng người về phía trước, chăm chú nhìn Đổng Tề Khôn nói: “Ta muốn đổi lấy Xá Thần Ngọc của Đổng gia!”

Lời này vừa nói ra, Đổng Tề Khôn còn chưa nói gì, lão tổ Đổng gia đã trực tiếp lên tiếng: “Không thể được!”

Hừ khẽ một tiếng, lão tổ Đổng gia nói: “Ngươi có biết Xá Thần Ngọc mang ý nghĩa ra sao với Đổng gia không? Đó không chỉ là một bảo vật mà là một truyền thừa. Đổng gia đời đời kiếp kiếp truyền lại bảo vật này, thế hệ này của Đổng gia ta đâu thể nào giao ra ngoài được?”

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Lão tiền bối xin đừng kích động. Đã là giao dịch đương nhiên ta sẽ lấy ra thứ ngang hàng ra trao đổi.

Xá Thần Ngọc có thể truyền thừa, nhưng công pháp ta lấy ra cũng có thể truyền thừa.

Chắc các vị cũng từng nghe nói tới Vong Ngã Sát Quyền? Một trong số những ma công Đại Bi Phú chí cường. Không chỉ ta tu luyện, ngay cả quân đội Đông Tề cũng có không ít cao thủ tu luyện.

Còn Khoái Mạn Cửu Tự Quyết của Phật môn, tin rằng Đổng gia chủ cũng từng nghe tới tên Khoái Mạn Cửu Tự Quyết này. Nếu không biết ngài có thể tới Phong Mãn Lâu tra hỏi tình báo. Chỉ cần Đổng gia đáp ứng giao dịch cùng ta, ba loại trong Khoái Mạn Cửu Tự Quyết, mặc ngài lựa chọn.

Nếu Đổng gia không hứng thú với vô cùng Phật môn cùng Ma môn, vậy chỗ này của ta còn kiếm pháp đao pháp. Tóm lại Đổng gia các ngươi muốn võ công gì ta cũng lấy ra được.”

Nghe Sở Hưu nói xong, lão tổ Đổng gia và Đổng Tề Khôn đều kích động. Bọn họ không ngờ Sở Hưu lại hào phóng như vậy, vì đổi lấy Xá Thần Ngọc mà đem hết của cải trong nhà ra.

Ánh mắt Đổng Tề Khôn sáng bừng lên nói: “Ngươi nói là có thể giao hết những công pháp này cho Đổng gia ta?”

Sở Hưu thản nhiên đáp: “Đương nhiên là không, chỉ có thể chọn một trong số đó mà thôi. Nếu không ta đã chẳng gọi là giao dịch, gọi thẳng là truyền thừa đi.”

Nghe Sở Hưu nói vậy, gia chủ Đổng gia lập tức lộ vẻ thất vọng.

Nếu chỉ dựa vào một trong những thứ này mà muốn đổi lấy Xá Thần Ngọc của Đổng gia bọn họ, quả thật còn kém nhiều lắm.

Công pháp truyền thừa của Sở Hưu không phải bí mật gì trên giang hồ, người của Đổng gia cũng biết trên người y có rất nhiều công pháp truyền thừa hết sức cường đại.

Nếu có thể nhận được toàn bộ công pháp truyền thừa của Sở Hưu, đây là đại cơ duyên đối với Đổng gia. Nhưng nếu chỉ có một môn công pháp vậy cùng lắm chỉ xem như dệt hoa trên gấm, không thể trực tiếp tăng cường thực lực Đổng gia.

Cho nên Đổng Tề Khôn chỉ lạnh nhạt đáp: “Xin lỗi, Đổng gia ta cũng muốn hợp tác cùng Sở đại nhân ngài. Có điều giờ trên giang hồ Tây Sở đang nổi sóng to gió lớn, chắc ngươi cũng biết chuyện này rồi. Mặc dù ngươi không phải võ giả Bái Nguyệt Giáo, nhưng Minh Ma Ẩn Ma đều là ma, đến lúc đó Đổng gia ta chắc chắn sẽ bị chèn ép. Cho nên kính mong Sở đại nhân rộng lòng tha thứ.”

Sở Hưu cũng chẳng hề dây dưa, y chỉ gật nhẹ đầu, trực tiếp đi khỏi. Chuyện này khiến cả Đổng Tề Khôn cùng lão tổ Đổng gia đều sửng sốt.

Đổng Tề Khôn nghi hoặc: “Lão tổ, ngài nói xem rốt cuộc Sở Hưu muốn Xá Thần Ngọc làm gì?”

Lão tổ Đổng gia suy nghĩ một chút rồi nói: ”Nghe nói trình độ bí pháp nguyên thần của Sở Hưu cũng không tệ. Chắc hẳn bí pháp nguyên thần của hắn gặp bình cảnh, định sử dụng Xá Thần Ngọc của Đổng gia ta để đột phá.

Không cần để ý tới hắn, Xá Thần Ngọc là chí bảo truyền đời của Đổng gia ta, một bộ công pháp đã đòi đổi lấy nó, đúng là nằm mơ nói mộng!

Nếu Thiên Sư Phủ tới đây còn tạm, giao dịch với tên Sở Hưu kia khác nào vô duyên vô cớ dính tiếng xấu.”

Thật ra Đổng gia cự tuyệt Sở Hưu có nguyên nhân rất lớn là vì thân phận của y.

Nếu người của Thiên Sư Phủ tới, tùy ý lấy một bộ công pháp ra trao đổi Xá Thần Ngọc, Đổng gia sẽ mừng rỡ đáp ứng, vi như vậy có thể giao hảo với Thiên Sư Phủ.

Nhưng Sở Hưu vốn có thù với Đổng gia, đối phương còn là người trong nhánh Ẩn Ma. Trong thời khắc quan trọng mẫn cảm này, Đổng gia ăn no rửng mỡ mới giao dịch với Sở Hưu.

Cho nên đối với chuyện này, Đổng gia không hề để ý, thấy Sở Hưu không dây dưa, bọn họ cũng tưởng mọi chuyện đã xong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận