Côn Luân Ma Chủ

Chương 1915: Bức ép 2

Lão tổ Doanh gia trầm giọng nói: “Có lẽ trong mắt Phạm Giáo chúng ta chỉ là lũ sâu kiến, nhưng cho dù có là sâu kiến cũng không để mặc cho kẻ khác chém giết!”

Lục Trường Lưu thở dài một tiếng, cũng đứng ra nói: “Võ lâm Đông Tề ta tự biết mình không phải đối thủ của Phạm Giáo, chư vị có thể tàn sát võ lâm Đông Tề, nhưng chúng ta sẽ không khuất phục!”

“Các ngươi to gan...”

Mạt Nhĩ Ngõa gầm lên một tiếng nhưng lại không biết mình nên nói gì, vì lúc này cô nàng lại phát hiện dường như mình không thể làm gì được đối phương.

Ngày trước khi bọn họ vừa tới Đại La Thiên, bọn họ có thể đại khai sát giới với man tộc, đó là vì hai bên không phải đồng tộc, vì sinh tồn nhất định phải giết chóc.

Nhưng trước khi hạ giới, các cường giả Đại La Thiên đã ấn định quy củ, hạ giới là đất tổ, tuy bọn họ đã tách biệt cả vạn năm nhưng vẫn là đồng tộc. Có thể có tranh chấp, nhưng không cho phép lạm sát kẻ vô tội.

Thậm chí nếu nói tới lợi ích chung, võ giả hạ giới cũng có thể trở thành đệ tử của bọn họ, ngươi giết chóc lung tung sẽ ảnh hưởng tới các tông môn khác.

Huống chi Đại La Thiên chỉ vừa hạ giới, trong mắt những võ giả này các tông môn Đại La Thiên đều là một chỉnh thể.

Ngươi giết người cũng không sao, nhưng ngươi giết người lại ảnh hưởng tới danh tiếng của toàn bộ Đại La Thiên, tất cả mọi người đều bị ngươi làm liên lụy.

Đối với Shiva Điện, tuy bọn họ quanh năm suốt tháng chinh chiến chém giết với Thiên La Bảo Tự, nhưng trước mắt đang là hơn mười vạn người.

Cho dù những người trước mắt có thực lực thấp kém, nhưng dù sao bọn họ cũng là người sống. Gánh vác tính mạng mười vạn người, nhân quả lớn như vậy, đừng nói Mạt Nhĩ Ngõa, toàn bộ Phạm Giáo cũng không chống đỡ nổi!

Hơn nữa rõ ràng Phạm Giáo không uy hiếp Chân Vũ Giáo, nhưng Chân Vũ Giáo vẫn xen vào. Ai dám trêu chọc lão đạo sĩ sau lưng bọn họ kia chứ?

Thậm chí hiện giờ Lục Trường Lưu trực tiếp cắt cổ tự sát trước cửa Phạm Giáo bọn họ, bọn họ cũng phải cản, để hắn chết xa một chút.

Chết trước cửa Phạm Giáo sẽ là phiền toái rất lớn.

Còn lão tổ Doanh gia thấy Mạt Nhĩ Ngõa đờ ra tại chỗ, đáy lòng cũng lập tức buông lỏng.

Tuy bọn họ nghe theo lời Sở Hưu, bố trí chiến trận lớn như vậy, dáng vẻ như vò mẻ không sợ sứt muốn liều mạng với đối phương, nhưng thực tế lại là lấy tính mạng bản thân ra uy hiếp Phạm Giáo.

Vạn nhất Phạm Giáo thật sự ra tay, vậy bọn họ chỉ có thể dựa vào Sở Hưu.

Giao tính mạng bản thân cho người khác, dù sao cảm giác cũng không được tốt.

Ngay lúc Mạt Nhĩ Ngõa tiến thoái lưỡng nan, Diêm Ma cũng phát giác được động tĩnh bên ngoài, đi từ trong Phạm Giáo ra.

Ngay khi thấy mọi người xung quanh, Diêm Ma lạnh lùng nói: “Bức ép? Làm phản à? Ta đã cho các ngươi cơ hội, nhưng bây giờ các ngươi làm vậy là có ý gì? Tưởng Phạm Giáo ta là đám lừa trọc của Thiên La Bảo Tự, không dám ra tay giết người hay sao?”

Nói xong, Diêm Ma còn trừng mắt với Mạt Nhĩ Ngõa một cái.

Nữ nhân này một khi lên chiến trường, thực lực thì không tệ, nhưng tính cách quá do dự thiếu quyết đoán, không thích hợp xử lý đại sự như vậy.

Con người đều có lòng e ngại, một người không sợ chết còn dễ nói, mười vạn người thì làm gì có chuyện tất cả đều không sợ chết?

Chỉ cần xử lý mấy kẻ cầm đầu, đương nhiên những người khác sẽ e ngại, tự giải tán.

Hắn không dám động tới Lục Trường Lưu, vì giáo chủ Phạm Giáo từng nói với họ sự đáng sợ của lão đạo sĩ kia.

Nhưng những người khác thì Diêm Ma không cần cố kỵ như vậy!

Diêm Ma đưa mắt nhìn về phía lão tổ Doanh gia, hư không chấn động, lực lượng ngọn lửa diệt thế màu đen ngưng tụ trong không trung, chỉ trong chớp mắt đã tạo thành một thanh trường đao bằng lực lượng diệt thế, xuyên qua không gian và thời gian, ngay khoảnh khắc sau đã xuất hiện trước mặt lão tổ Doanh gia.

Nhưng ngay lúc này, phật quang phạm xương hàng lâm, Thập Tự Liên Hoa Ấn rơi xuống, trực tiếp phá tan lực lượng diệt thế kia.

“Sở Hưu!”

Diêm Ma gầm lên một tiếng, ánh mắt lấp lóe sát ý lạnh lẽo.

Nếu nói trong Phạm Giáo ai hận Sở Hưu hơn, thật ra không phải giáo chủ Phạm Giáo mà là Diêm Ma.

Sở Hưu diệt Vishnu Điện, hắn chỉ phẫn nộ như võ giả Phạm Giáo bình thường, nhưng Sở Hưu giết Âm Đà La lại khiến hắn hận phát điên.

Âm Đà La không coi là đệ tử của hắn, nhưng là người thừa kế mà hắn lựa chọn, cũng là người thừa kế mà hắn coi trọng nhất, được hắn coi là người thừa kế đời sau có thể vượt qua Brahma Điện.

Lúc trước thật ra Âu Dương Thánh từ chối trông coi Vishnu Điện, là hắn đồng ý để Âm Đà La đến trông coi Vishnu Điện, kết quả lại khiến Âm Đà La bỏ mạng. Chuyện này cũng khiến cho Diêm Ma tự trách mình.

Lúc này gặp lại Sở Hưu, con mắt Diêm Ma lập tức đỏ lên.

“Ta đang lấy làm lạ, rốt cuộc đám người này bị ai xúi giục, hóa ra là ngươi!

Được được được, hôm nay ngươi không cần phải đi, ta muốn xem xem rốt cuộc là ngươi thả được vi kia ra trước hay ta giết ngươi trước!”

Sau khi Diêm Ma dứt lời, quanh người hắn lập tức có vô số máu tươi bao bọc, tạo thành một cái kén máu khổng lồ.

Vô số ngọn lửa đen nhánh thiêu đốt kén máu, cuối cùng khiến nó vỡ tung, một thanh niên dung nhan tuấn mỹ thân hình cao lớn bước từ trong đó ra, xung quanh là ngọn lửa diệt thế phừng phừng, sát ý ngập trời.

Sở Hưu lập tức cau mày, e là tinh thần Diêm Ma này có vấn đề rồi, có vẻ như hắn còn hận mình hơn cả giáo chủ Phạm Giáo, không ngờ vừa ra tay đã lập tức vận dụng chân thân.

Bí pháp của Shiva Điện Diêm Ma rất nổi tiếng ở Tây Vực, tuy tuổi tác của hắn không nhỏ nhưng lại có một bí pháp có thể phong ấn khí huyết của bản thân khi còn trẻ tuổi để sử dụng khi chiến đấu, như vậy có thể giữ được thực lực của bản thân luôn trong trạng thái đỉnh cao.

Cho nên đừng nhìn lúc bình thường hắn luôn là lão già, nhưng thực tế đó không phải trạng thái đỉnh cao của hắn mà là trạng thái phong ấn phần lớn sức chiến đấu.

Nếu Diêm Ma sử dụng bí pháp này biến thân, hắn có thể thể hiện sức chiến đấu Võ Tiên bát trọng thiên đỉnh phong, sánh ngang với Tề Thiện thiền sư của Hóa Sinh Các trong Thiên La Bảo Tự.

Diêm Ma trong trạng thái đỉnh phong cầm một cây cung lớn, ngọn lửa diệt thế thuần túy nhất ngưng tụ thành mũi tên màu đen, khi mũi tên này bắn ra, mọi thứ trước mắt đều tịch diệt. Nó bá đạo tới mức thậm chí phân hủy cả quy tắc, có thể sánh ngang với thần thông!

Khi ở Thiên Môn, giáo chủ Phạm Giáo cũng dùng chiêu này để đối phó với Chung Thần Tú, nhưng lại bị Chung Thần Tú tùy tiện hóa giải.

Nhưng lúc này là Sở Hưu đối mặt với mũi tên đó, cho dù hôm nay y đã đạt tới ngũ trọng thiên, thực lực tiến bộ nhiều nhưng vẫn cảm thấy một chút áp lực.

Ngày trước Diệp Duy Không bước vào bát trọng thiên chỉ là một bát trọng thiên đã nhập ma, thậm chí còn đánh mất lý trí, chỉ biết dùng lực lượng bản năng tấn công.

Nhưng một võ giả bát trọng thiên đỉnh phong như Diêm Ma có thể phát huy mỗi phần lực lượng của bản thân tới đỉnh phong cực hạn, thậm chí vượt qua cả cực hạn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận