Côn Luân Ma Chủ

Chương 1669: Liên thủ diệt ma 2

Đáng tiếc, vài chục năm trước Tăng Tiêu Trấn Long Kích muốn tế luyện một ma linh trời sinh trong ma quật, dung nhập nó vào đại điện của Thiên Ma Cung để bảo hộ, kết quả xảy ra sự cố, ngược lại chính thân thể của hắn dung hợp với đại điện, cuối cùng không thể ra khỏi Thiên Ma Cung một bước.

Trừ phi Tà Khâu Lương từ bỏ thân thể mình, nếu không cả đời này hắn không thể ra khỏi Thiên Ma Cung một bước.

Nhưng Tăng Tiêu Trấn Long Kích tu luyện công pháp đặc thù, rèn luyện thân thể là cực kỳ quan trọng. Cho nên tuy đã nhiều năm trôi qua những Tà Khâu Lương chưa từng rời khỏi đại điện một bước.

Sau khi Viên Không Thành thuật lại giao dịch giữa Sở Hưu và mình cho Tà Khâu Lương, Tà Khâu Lương lại hừ lạnh một tiếng, trực tiếp vung tay lên nói: “Không được! Không được, ngươi đúng là ngớ ngẩn, lời hứa của một thằng nhóc miệng còn hôi sữa mà ngươi cũng tin, còn định liên thủ gây chuyện lớn như vậy, đúng là nực cười!

Thiên Ma Cung ta đặt chân ở Nam Vực đã lâu năm, dựa vào tác phong trầm ổn, mỗi bước đi đều không sai, từ trước tới nay không suy yếu đi mấy. Mấy chuyện nguy hiểm như vậy tuyệt đối không thể làm được!”

Viên Không Thành nói nhỏ trong lòng, còn bảo trầm ổn, nếu không phải lúc trước ngươi đột nhiên muốn luyện chế ma linh gì đó, chắc đã chẳng hóa thành bộ dạng như bây giờ.

Tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng Viên Không Thành đành lên tiếng giải thích: “Tông chủ, Sở Hưu kia không phải tiểu bối bình thường, người này đang rất nổi danh ở Đông Vực, gần với cường giả Võ Tiên.

Hơn nữa hắn từng dùng cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền đỡ một chiêu thần thông Vạn Ma Triều Bái của Nhan Bi Phong, thực lực đã đạt tới cảnh giới nửa bước Võ Tiên.

Lần này nếu có thể hủy diệt Cực Lạc Ma Cung, Thiên Ma Cung ta...”

“Ta nói không cho phép tức là không cho phép!”

Tà Khâu Lương trực tiếp ngắt lời Viên Không Thành, thái độ cực kỳ kiên quyết.

Thấy dáng vẻ này của Tà Khâu Lương, Viên Không Thành cũng cảm thấy bất đắc dĩ.

Tuy đã mấy chục năm rồi Tà Khâu Lương không rời khỏi Thiên Ma Cung, nhưng Thiên Ma Cung vẫn nằm trong sự khống chế của hắn. Hắn đã quyết định thì Viên Không Thành cũng không thể phản bác, đành bất đắc dĩ rút lui.

Nhưng Viên Không Thành vẫn khá cẩn thận, tuy chuyện này không thành công, nhưng hắn vẫn đích thân tới Nam Vực, báo kết quả cho Sở Hưu.

Sở Hưu lại không buồn rầu, y chỉ hỏi: “Tạm thời bỏ qua thái độ của Tả cung chủ, ta chỉ hỏi Viên cung chủ có đồng ý với chuyện này không?’

Viên Không Thành gật đầu nói: “Nhưng cho dù ta có đồng ý cũng không có tác dụng gì.

Cung chủ nhất ngôn cửu đỉnh, hắn đã không đồng ý, thì trừ đám tâm phúc ra, ta cũng không điều động được nhiều người trong Thiên Ma Cung.”

Sở Hưu hạ giọng nói: “Xin hỏi quan hệ giữa Viên cung chủ và Tả cung chủ là?”

Viên Không Thành nói: “Hắn là sư bá của ta.”

Thấy ánh mắt Sở Hưu có vẻ không đúng, Viên Không Thành giải thích: “Năm xưa sư phụ ta gặp bất trắc mất sớm, khi còn sống quan hệ giữa người với cung chủ cũng không tệ, không có chuyện tông môn nội đấu đâu.

Thậm chí cung chủ đã từng nói với ta, tương lai trong Thiên Ma Cung chỉ mình ta mới có tư cách tiếp nhận chức vị cung chủ.”

Sở Hưu vỗ tay một cái nói: “Nếu vậy thì dễ thôi, ta có một kế, chẳng hay Viên cung chủ có dám làm không?”

“Kế gì?”

Sở Hưu híp mắt nói: “Rất đơn giản, tiền trảm hậu tấu là được.

Chẳng phải Tả cung chủ không đồng ý à? Vậy chúng ta nghĩ cách lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, xử lý Minh Huyền Vũ của Cực Lạc Ma Cung, sau đó mang đầu của hắn tới đặt trước mặt Tả cung chủ, đương nhiên hắn sẽ đồng ý.

Phân điện của Minh Huyền Vũ là phân điện quan trọng nhất của Cực Lạc Ma Cung. Chúng ta diệt trừ nơi này coi như gạo sống đã nấu thành cơm, Tả cung chủ có không đồng ý thì hai bên cũng phải tử chiến một trận.”

Chiêu này của Sở Hưu nói là tiền trảm hậu tấu, thực tế là bức ép mà thôi.

Giết chết một điện chủ của Cực Lạc Ma Cung, đến lúc đó cho dù hai phái không muốn đánh cũng phải đánh.

Viên Không Thành không phải loại do dự thiếu quyết đoán, trên thực tế võ giả đi tới nước này, không mấy ai do dự thiếu quyết đoán.

Tính cách Viên Không Thành khá cấp tiến cho nên lúc trước hắn mới ngăn cản Nhan Bi Phong, chủ động trao đổi tinh huyết của Độc Cô Duy Ngã với Sở Hưu.

Kế hoạch của Sở Hưu tuy mạo hiểm nhưng theo Viên Không Thành, nếu mình thật sự mang đầu của Minh Huyền Vũ về Thiên Ma Cung, chắc chắn Tà Khâu Lương sẽ đáp ứng.

“Giết Minh Huyền Vũ thì đơn giản, nhưng có thể làm kinh động Cực Lạc Ma Cung không?” Viên Không Thành hỏi.

Sở Hưu híp mắt nói: “Viên cung chủ yên tâm, chỉ cần có ta ở đây, cam đoan sẽ làm sạch sẽ. Có đôi khi giết người là không cần phải tự mình động thủ. Viên cung chủ cứ chờ ta bố trí là được.”

Với thực lực hiện tại của Sở Hưu, y muốn giết Minh Huyền Vũ là cực kỳ đơn giản, cái khó là làm sao không kinh động tới Cực Lạc Ma Cung.

Cho nên y có thể động thủ nhưng người ra tay chủ chốt lại không thể là y.

Sở Hưu đã tính toán kỹ lưỡng về người ra tay, đám man tộc kia vốn là tay chân rất tốt.

Hiện tại, Sở Hưu dốc toàn lực bồi dưỡng, bộ lạc Hắc La đã là bộ lạc hàng đầu trong Đế La Sơn Mạch.

Hơn nữa Sở Hưu còn phát hiện một đặc điểm của man tộc, đó là đám man tộc này làm việc chỉ quan tâm tới cái trước mắt, rất ít man tộc suy nghĩ tới tương lai.

Không thể nói là tầm mắt của đám man tộc này hạn hẹp, chỉ có thể nói đây là một thói quen của bọn họ, một tập quán xấu.

Cho nên chuyện Sở Hưu bảo bộ lạc Hắc La làm rất đơn giản, tầm mắt của bọn họ hạn hẹp, vậy thì để bộ lạc Hắc La làm người dẫn đầu, cùng nhau xuất thủ.

Chuyện này không phải Sở Hưu sáng tạo ra, trước đó Hàn Giang Thành gây chuyện trong Thương Ngô Quận cũng là kích động các bộ lạc man tộc đồng thời ra tay, tạo thành bạo động, giết chết quận trưởng tiền nhiệm của Thương Ngô Quận.

Phân điện của Minh Huyền Vũ vốn nằm gần rừng rậm của Nam Vực, tuy không nằm trong phạm vi của bộ lạc Hắc La, nhưng chắc chắn đám man tộc ở đó cũng nghe danh bộ lạc Hắc La. Thật ra giao lưu giữa đám man tộc này rất đơn giản, chỉ cần đề cập tới tổ tiên và thần linh của mình là rất dễ tin tưởng lẫn nhau.

Lúc này Minh Huyền Vũ còn không biết mình đã bị Sở Hưu nhắm vào, trong phân điện Cực Lạc Ma Cung kia, Minh Huyền Vũ đứng trong đại điện âm u, phía trước đổ đầy máu tươi, còn có từng phù văn lưu chuyển, giam cầm lực lượng nguyên thần chân linh của một số võ giả

Cực Lạc Ma Cung thường xuyên nghiên cứu những thứ tà ác quỷ dị, muốn giết một người, vậy phải tìm hiểu kỹ lưỡng về con người.

Trong đủ loại thí nghiệm, có lẽ bọn chúng sẽ nhận được một số bảo vật, đạt được một số lực lượng, đương nhiên cũng có thể sáng tạo ra một số quái vật.

Minh Huyền Vũ trộn lẫn các loại máu tươi và ma khí, luyện hóa một chân linh thành thứ gì đó như ác quỷ, dung nhập vào thân thể mình. Sau đó hắn nhếch miệng cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận