Côn Luân Ma Chủ

Chương 1566: Ý tưởng lớn mật 1

Hầu như thế lực đỉnh cấp nào cũng có lá bài tẩy riêng của mình, nhưng Sở Hưu lại quên mất, thật ra Côn Luân Ma Giáo của y cũng có, đó chính là Vô Căn Thánh Hỏa của Ngụy Thư Nhai.

Chỉ cần ở gần Vô Căn Thánh Hỏa, Ngụy Thư Nhai có thể điều động lực lượng của Vô Căn Thánh Hỏa, thậm chí còn mạnh mẽ hơn lúc Rama điều động lực lượng của Tu Bồ Đề Bảo Thụ.

Vì Tu Bồ Đề Bảo Thụ không thuộc về Rama, Rama chỉ có thể thiêu đốt tinh huyết và nguyên thần đổi lấy lực lượng cường đại, từ đó cưỡng ép điều động Tu Bồ Đề Bảo Thụ.

Còn Ngụy Thư Nhai lại khác.

Trong viên Chí Tôn Thần Đan của Thiên Khốc Ma Tôn vốn có một chút lực lượng bản nguyên của Vô Căn Thánh Hỏa, sau khi Ngụy Thư Nhai luyện hóa, coi như Ngụy lão đã trở thành đồng nguyên với Vô Căn Thánh Hỏa, có thể mượn lực lượng của Vô Căn Thánh Hỏa không hạn chế. Đương nhiên điều kiện bắt buộc là lão phải ở gần Vô Căn Thánh Hỏa và chịu được áp lực do Vô Căn Thánh Hỏa gây ra.

Sở Hưu híp mắt nói: “Ngụy lão, nếu ngươi có thể điều khiển Vô Căn Thánh Hỏa, vậy có thể bộc phát ra chấn động lực lượng tương đương với Võ Tiên trong một khoảnh khắc không?”

Ngụy Thư Nhai nói: “Cái này thì không thành vấn đề, đừng coi thường lực lượng của Vô Căn Thánh Hỏa, đó là thần vật trời sinh do long mạch tạo ra, cho dù là cường giả cảnh giới Võ Tiên cũng không cách nào hủy hoại, chỉ có thể phong ấn.”

Nói đến đây, Ngụy Thư Nhai như hiểu ra điều gì, hắn nhìn Sở Hưu nói: “Không phải ngươi định bảo ta lợi dụng Vô Căn Thánh Hỏa giả dạng làm Võ Tiên, phô trương thanh thế đấy chứ?

Ý tưởng thì không tồi, đáng tiếc là không làm được.

Ta nhất định phải ở gần Vô Căn Thánh Hỏa mới có thể điều khiển Vô Căn Thánh Hỏa, nhưng Vô Căn Thánh Hỏa còn không mang ra khỏi Côn Luân được, làm sao mang tới Đại La Thiên?”

Sở Hưu trầm giọng nói: “Mọi việc đều do người làm, chưa thử thì làm sao biết là không được?

Ở hạ giới, lực lượng của Thánh Giáo chúng ta đã gần tới đỉnh phong, chỉ cần không phải tất cả các tông môn Chính đạo liên thủ lại hoặc Thiên Môn xuất thủ, chúng ta đều có thể gánh vác được.

Nhưng ở Đại La Thiên này lại không đơn giản như vậy, không có một Võ Tiên trấn giữ tông môn thì chẳng khác nào sâu kiến, phất tay là diệt.

Thân phận truyền nhân của Cổ Tôn của ta nói trắng ra chỉ là khoác một lớp da hổ mà thôi, hù dọa kẻ khác còn được, nhưng không dọa được cường giả Võ Tiên chân chính.

Cho nên nếu để bọn chúng thấy vị ‘sư phụ’ sau lưng ta là một cường giả ‘Võ Tiên’ cực kỳ bao che, không làm theo quy củ, vậy sau này cuộc sống của chúng ta sẽ thoải mái hơn rất nhiều.”

Trong một số việc, Sở Hưu đúng là dám nghĩ.

Tuy Ngụy Thư Nhai cảm thấy ý tưởng này của Sở Hưu không thực tế, nhưng cũng phải thử mới biết được.

Cho nên Sở Hưu và Ngụy Thư Nhai tới thẳng Nam Man.

Trước mắt bên phủ quận trưởng có Thương Thiên Lương và các cường giả dưới trướng Sở Hưu thủ hộ, cơ bản không cần lo lắng có người gây chuyện. Thậm chí Sở Hưu không cần căn dặn bọn họ chú ý, cứ phân chia mọi việc như ở hạ giới là được.

Khu vực Nam Man, ở con đường nối hai thế giới, Viên Cát đại sư đang vui vẻ bố trí trận pháp.

Trước đó hắn còn tưởng Sở Hưu giao cho mình một nan đề, không ngờ chuyện này còn đơn giản hơn tưởng tượng của hắn.

Tuy là hai thế giới nhưng nơi này là vị trí hai thế giới trùng điệp, có thể nói khoảng cách rất ngắn, hay thậm chí không tồn tại khoảng cách.

Vấn đề chủ yếu là dù sao đây cũng là hai không gian, cho nên có tình huống không gian quấy nhiễu nhất định, truyền tin bình thường thì có tỷ lệ mất mát.

Nhưng đây không phải là vấn đề, trong truyền thừa trận mà Thiên Khốc Ma Tôn lưu lại cực kỳ hoàn hảo, trong đó cũng có không ít thứ liên quan tới không gian, bây giờ hắn đã bố trí tạm ổn, việc hoàn thành chỉ là vấn đề thời gian.

Cho nên thấy Sở Hưu đến, Viên Cát đại sư còn vui vẻ chạy tới kể công.

“Đại nhân, cho ta thêm mười ngày nữa thôi, ta có thể hoàn thành trận pháp này.”

Sở Hưu gật nhẹ đầu động viên: “Không tệ, rất không tệ.”

Nhưng không đợi Viên Cát đại sư vui vẻ, Sở Hưu đã nói: “Đúng rồi, ta còn một chuyện muốn hỏi ngươi. Nếu ta muốn mang Vô Căn Thánh Hỏa tới Đại La Thiên, có cách nào không?”

Viên Cát đại sư nghe xong trợn tròn hai mắt.

Vị đại nhân này nghĩ thế nào mà vừa đi ra lại đưa một nan đề? Thế này ai mà chịu được?

Hắn vừa định nói không thể, nhưng lại thấy ánh mắt ẩn chứa ý uy hiếp của Sở Hưu, đành nuốt hai chữ đó lại nói: “Theo lý thuyết thì trận pháp có thể trực tiếp ảnh hưởng tới quy tắc vận chuyển của thiên địa, Vô Căn Thánh Hỏa cũng là một loại cụ thể hóa của quy tắc thiên địa, đương nhiên có thể.

Nhưng thuộc hạ thực lực thấp kém, thật sự không làm được chuyện này. Thậm chí cho dù là Thiên Khốc Ma Tôn năm xưa đích thân tới, cũng chưa chắc ngài ấy đã làm được.”

Sở Hưu vuốt cằm nói: “Có chỗ nào khó?”

Viên Cát đại sư nói thẳng: “Thật ra chỗ khó là làm sao dẫn Vô Căn Thánh Hỏa ra khỏi Côn Luân Sơn.

Chuyện xuyên qua hai thế giới không phải là khó, đây là nơi hai thế giới trùng điệp, ta đã tiêu trừ nhân tố ảnh hưởng của không gian, chỉ cần dẫn Vô Căn Thánh Hỏa tới dây, ta hoàn toàn có thể dùng phương thức tượng thự để Vô Căn Thánh Hỏa đi xuyên qua con đường nối hai thế giới.

Nhưng bây giờ vấn đề mấu chốt nhất là đừng nói để Vô Căn Thánh Hỏa xuyên qua hai thế giới, cho dù đem Vô Căn Thánh Hỏa từ đỉnh Côn Luân Sơn xuống dưới chân Côn Luân Sơn cũng không làm được.

Loại trận pháp như Lục Đạo Phù Đồ Vãng Sinh Đại Trận có thể phong ấn Vô Căn Thánh Hỏa, nhưng không thể ảnh hưởng tới vị trí của Vô Căn Thánh Hỏa.”

Sở Hưu trầm giọng nói: “Ngươi không làm được, vậy những người khác trên giang hồ có ai làm được không? Ngươi có biết ai trên giang hồ có thể bố trí trận pháp như vậy không? Đừng quên hiện tại Thánh Giáo ta đã danh chấn giang hồ, ngươi cần ai, ta cũng có thể gọi tới cho ngươi. Ngươi cần vật liệu gì, ta cũng có thể tìm tới cho ngươi.

Thật ra lúc đầu trình độ trận pháp của Viên Cát đại sư chỉ có thể coi là không tệ, thứ hắn thật sự am hiểu là đạo về bói toán.

Nhưng sau này Sở Hưu giao truyền thừa trận pháp của Thiên Khốc Ma Tôn cho hắn, mới khiến trình độ trận pháp của Viên Cát đại sư đột nhiên tiến bộ thần tốc, nhưng vẫn chưa phải đạt tới đỉnh phong trên giang hồ.

Viên Cát đại sư suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu nói là một mình hoàn thành loại trận pháp này, có lẽ trên giang hồ không có ai, nhưng nếu liên thủ thì có thể.

Người đứng trên đỉnh cao của trận đạo đương thời, còn là người am hiểu loại trận pháp này nhất, theo ta biết có hai người.

Một là điện chủ Tử Vi Điện của Chân Vũ Giáo, Pháp Nguyên Chân Nhân - Gia Cát Thanh Sơn.

Người này là đệ nhất nhân trong trận đạo ở Chân Vũ Giáo, thậm chí trên phương diện trận đạo ngay cả Lục Trường Lưu cũng phải thỉnh giáo hắn.

Trước mắt trong Chân Vũ Giáo, chín phần mười trận pháp là bắt nguồn từ hắn, thậm chí những trận pháp được Chân Vũ Giáo truyền thừa từ xưa cũng được hắn sửa chữa tăng cường thêm không ít.

Bạn cần đăng nhập để bình luận