Côn Luân Ma Chủ

Chương 1813: Nghi ngờ 2

Dùng chân hỏa luyện thân làm cơ sở, hiện tại Sở Hưu lại tu luyện được Thánh Ma Bất Diệt Thân, lực lượng thân thể thật sự đã đạt tới đỉnh phong.

Sau lưng Sở Hưu, phật quang màu vàng và ma khí màu đen dung hợp, hóa thành một pháp tướng Ma Phật ba đầu sáu tay, vừa có vẻ trang nghiêm của lực lượng pháp tướng Phật môn, vừa có vẻ hung ác mãnh liệt của lực lượng Ma đạo.

Sáu cánh tay của pháp tướng Phật Ma kỳ dị đập xuống, quanh người Hứa Quy Sơn vang lên tiếng long ngâm, thần long bãi vĩ, uy thế như phá núi.

Nhưng dưới pháp tướng Phật Ma của Sở Hưu, đuôi rồng của hắn lại bị một quyền đánh rơi, sau đó sáu cánh tay liên tiếp xuất quyền đạp xuống, uy thế cực kỳ khủng khiếp.

Lúc này Hứa Thiên Nhai đã hiểu cảm giác của Âm Đà La lúc trước.

Khi đó Hứa Thiên Nhai thấy Âm Đà La bị Sở Hưu áp đảo, còn tưởng vị phó điện chủ Shiva Điện Âm Đà La này chỉ có tiếng chứ không có miếng.

Nhưng tới phiên hắn giao thủ với Sở Hưu, hắn mới cảm giác được áp lực khủng khiếp, thế công cường đại khiến người ta không thể thở nổi!

Pháp tướng sáu tay xuất quyền đánh xuống, khiến long thân của Hứa Thiên Nhai không ngẩng đầu lên nổi.

Phương Bạch Độ ở phía khác thấy mọi chuyện không ổn, lập tức giơ tay niết ấn quyết, ánh trăng trắng toát đột ngột xuất hiện trong đại điện, phá vỡ không gian xung quanh, ập về phía Sở Hưu.

Bí thuật của chi phái Cổ Nguyệt Tôn Giả rất thần dị, dường như có thể ảnh hưởng tới lực lượng không gian vận chuyển, cưỡng ép xé rách thân thể của Sở Hưu.

Nếu không phải Thánh Ma Bất Diệt Thân của Sở Hưu có uy lực cực kỳ cường đại, không khéo y đã bị lực lượng trong đó xé rách.

Trong pháp tướng sáu tay sau lưng y, hai cánh tay của lực lượng Ma đạo bắt đầu kết ấn, Phương Bạch Độ kinh hãi phát hiện không biết từ khi nào một ma ảnh đã xuất hiện dưới chân mình, dung nhập vào cái bóng của mình, không ngừng đồng hóa lực lượng của hắn.

Tạo Hóa Thiên Ma, ma công có thể tan rã tất cả lực lượng bản nguyên!

Từ khi truyền thừa này của Cực Lạc Ma Cung đoạn tuyệt, đã rất lâu rồi võ giả Đại La Thiên chưa từng thấy uy lực của Tạo Hóa Ma Đạo.

Phương Bạch Độ cũng không biết phải ứng phó với loại lực lượng quỷ dị này như thế nào, chỉ thấy ánh trăng bùng lên quanh người, lực lượng quy tắc lơ lửng, tạo thành một không gian riêng của mình, không để lực lượng của Tạo Hóa Ma Đạo ăn mòn lực lượng bản thân, tiến hành giằng co.

Hai Võ Tiên tứ trọng thiên giao chiến với một Sở Hưu là Võ Tiên tam trọng thiên, không ngờ lại thành giằng co, thậm chí dường như tạo thành thế áp đảo, chuyện này khiến những võ giả lần đầu tiên chứng kiến Sở Hưu xuất thủ kinh ngạc, chiến lực của kẻ này quá khủng khiếp.

Ngay lúc này một giọng nói già nua đột nhiên vang lên.

“Dừng tay cả đi, mấy chục năm rồi không gặp, mà gặp một lần là đánh một lần, còn ra thể thống gì?

Mọi người đều là cường giả cảnh giới Võ Tiên đứng trên đỉnh cao của Đại La Thiên, sao lại so bì nhau như lũ trẻ vậy. Hay ho lắm à?”

Sau khi giọng nói kia vang lên, một luồng vận luật kỳ diệu dung nhập vào quy tắc, lan tỏa ra xung quanh.

Những nơi nói đi qua, Sở Hưu kinh hãi phát hiện bất luận là Thánh Ma Bất Diệt Thân hay Tạo Hóa Ma Đạo của y đều bị đồng hóa thành ma khí bản nguyên và phật quang, tiêu tán trong không trung.

Nói chính xác hơn không phải đồng hóa mà là phản bản quy nguyên, hóa thành bộ dáng vốn có của chúng.

Còn bên phía Hứa Thiên Nhai và Phương Bạch Độ cũng vậy, lực lượng đều bị phản bản quy nguyên, ba người đành dừng tay.

Lúc này một ông lão và một thanh niên mặc đạo bào hoa văn tinh đồ bước vào trong điện.

Hai người đi vào trong điện có một người là ông lão dáng vẻ cực kỳ già nua, râu tóc bạc trắng, nếp nhăn trên mặt sắp phủ kín con mắt, thân hình còng còng như con tôm, nhưng mọi người ở đây thấy hắn xuất hiện, ánh mắt đều lộ vẻ kính trọng, thân hình hơi nghiêng về phía trước, tỏ lòng tôn kính.

Không cần phải nói thì Sở Hưu cũng biết, vị này chính là người khởi xướng đại hội Cổ Tôn lần này, cũng là người có tư cách lão thành nhất trong số các vị Cổ Tôn hiện nay, Nguyên Thần Tôn - Hoa Thanh Sơn.

Trước khi đến đây Sở Hưu đã nghe ngóng tư liệu về vị Hoa Thanh Sơn này, nhưng không có gì nhiều.

Vì Nguyên Thần Tôn này rất kín tiếng, cực kỳ khiêm nhượng, không mấy khi xuất hiện trong giang hồ, cũng không tham gia tranh chấp trong giang hồ

Mỗi lần cử hành đại hội cổ tôn, thái độ của người này luôn cực kỳ công bằng, công minh, không thiên vị. Lâu dần cũng được không ít Cổ Tôn kính trọng, ít nhất người ta không thể nảy sinh địch ý gì với một ông lão như vậy.

Đương nhiên, cho dù ngươi có địch ý cũng vô dụng.

Vị này tuy trông rất già nua, như lão già chỉ một khắc sau là gần đất xa trời, nhưng lại là chí cường giả cảnh giới Võ Tiên cửu trọng thiên, đứng trên đỉnh cao của toàn bộ Đại La Thiên, có thể sánh vai với Đạo Tôn Thế Tôn, cũng là người đại diện cho Cổ Tôn bọn họ.

Lực lượng hắn ra tay lúc vừa rồi khiến Sở Hưu chỉ có một cảm giác duy nhất, đó là cho dù mình dốc hết lá bài tẩy cũng không thể ngăn cản lực lượng này.

Còn mọi người ở đây thấy thanh niên sau lưng Hoa Thanh Sơn, ánh mắt đều có vẻ kỳ quái.

Sở Hưu cũng chú ý tới thanh niên đó.

Đối phương mặc một bộ đồ đạo sĩ, hoa văn tinh đồ trên đạo bào cực kỳ hoa lệ, hơn nữa còn là một món dị bảo, lực lượng tinh huy trên đó như vừa luyện hóa cả một dải ngân hà vào trong.

Khí thế trên người đối phương thậm chí không yếu hơn Hoa Thanh Sơn, chỉ có điều cực kỳ nội liễm, nhưng trong ánh mắt đối phương lại không có chút tình cảm nào, chỉ thấy một dải ngân hà vô biên vô tận, thâm trầm, tang thương, nhìn cũng không thấu.

Hoa Thanh Sơn đi tới bên cạnh Sở Hưu, dừng lại một chút rồi nhếch miệng nói: “Người trẻ tuổi không tệ, những Cổ Tôn chúng ta ẩn cư khỏi giang hồ, trên thực tế lại là mất đi nhuệ khí, cho nên rất ít người trẻ tuổi có thể ra mặt. Ngươi gây dựng được danh tiếng ở ngoài, cũng là đại diện cho toàn bộ giới Cổ Tôn chúng ta, rất không tệ.”

Sở Hưu cúi đầu thi lễ nói: “Tiền bối quá khen rồi.”

Đạo sĩ thanh niên kia cũng nhìn Sở Hưu một cái, nhưng trong mắt hắn là biển sao vô tận, gương mặt cũng không có bất cứ biểu cảm nào, chỉ có nụ cười ôn hòa như vĩnh viễn không hề thay đổi, khiến người ta không thể đoán ra suy nghĩ thật của hắn.

Hứa Thiên Nhai lại nhìn sang phía Hứa Thiên Nhai, lắc đầu nói: “Võ giả Trấn Long Thần Tướng các ngươi tính tình luôn nóng nảy như vậy.

Thật ra sau khi tới cảnh giới Võ Tiên, khả năng khống chế lực lượng công pháp của các ngươi đã tới cực hạn, công pháp đã không thể ảnh hưởng tới tâm tính của các ngươi, thứ thật sự ảnh hưởng tới cảm xúc của các ngươi vẫn là chính các ngươi.

Rồng có thể bay trên chín tầng trời, cũng có thể lặn sâu dưới vực cửu u.

Trước khi sư phụ ngươi lâm chung, ta cũng có mặt. Hắn đã nói với ta, Trấn Long Thần Tướng, trấn long không phải chỉ công pháp mà là chính mình.

Lúc nào ngươi có thể trấn được con ‘rồng’ trong lòng, mới xem là viên mãn.”

Hứa Thiên Nhai không dám phản bác một lời, vội vàng chắp tay nói: “Đa tạ Thần Tôn chỉ điểm.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận