Côn Luân Ma Chủ

Chương 1794: Kiểm kê bảo vật, dung hợp công pháp 1

Tuy Đạo Tôn không phải thiên hạ đệ nhất nhân trong Đại La Thiên, nhưng hắn vẫn có uy danh riêng. Hắn vừa mở miệng, tất cả mọi người lập tức im lặng.

“Tinh Hà, ngươi thấy sao?”

Trong quầng sáng lấp lánh, giọng nói ôn hòa lại vang lên: “Chư vị có cãi vã nữa cũng vô dụng, vì hiện tại chúng ta hoàn toàn không biết tình hình bên hạ giới ra sao, rốt cuộc là vấn đề về người hay vấn đề về trận pháp.

Ta đề nghị thuận theo tự nhiên, Đại La Thần Cung do chư vị bỏ nhiều tâm huyết như vậy, bây giờ bị hủy chắc chắn chư vị cũng không cam tâm.

Cho nên rốt cuộc có xuống hạ giới hay không, đợi lực lượng của trận pháp tiêu hao hết, tự tan vỡ, chúng ta có thể xuống hạ giới mà vẫn giữ lại Đại La Thần Cung.

Nhưng thời gian tới, tốt nhất chúng ta nên chuẩn bị sẵn sàng, cho dù xuống hạ giới cũng phải có đá Thông Thiên.

Theo lời tổ tiên thì lúc trước khi chúng ta tới Đại La Thiên, chính vì số lượng đá Thông Thiên không đủ nên mới tổn thất không ít đồng bọn. Những người đó hiện vẫn mai táng trong Trung Châu đấy.”

Nửa ngày sau Đạo Tôn mới gật đầu nói: “Ta tán thành đề nghị của Tinh Hà.”

Những quầng sáng khác không có âm thanh nào, nhưng cũng không phản đối, xem ra cũng tán thành.

Thấy cảnh này, Đạo Tôn gật đầu nói: “Như vậy mọi người giải tán thôi.”

Sau khi quầng sáng tan đi, Đại La Thần Cung yên tĩnh trở lại.

Lúc này Sở Hưu không biết hành động của y đã kinh động tới giới cao tầng cường đại.

Nhưng trận pháp bị phá hủy, đặc biệt là không có bản nguyên cực dương trấn áp, chẳng mấy chốc con đường nối hai thế giới sẽ khai mở, cho nên bên phía Sở Hưu cũng phải chuẩn bị.

Sau khi ra ngoài, Sở Hưu nói với Mai Khinh Liên đang chờ ở bên ngoài: ”Người của môn phái khác đi cả rồi?”

Mai Khinh Liên gật đầu nói: “Sau khi cảm nhận được không phải chúng ta đang lừa bọn họ, đám người này giải tán hết rồi.”

Sở Hưu gật đầu, gọi Huyết Vô Lệ tới nói: “Dẫn ta tới Tàng Kinh Các của Thiên Môn xem thử. Ngụy lão, các ngươi cũng tới đây, xem thử có gì giá trị không.”

Theo Sở Hưu, trong Thiên Môn giá trị nhất ngoài bản nguyên cực dương ra chính là công pháp mà Thiên Môn cất giữ.

Tuy trước đây Thiên Môn bị người của Đại La Thiên lưu lại dưới hạ giới, nhưng bọn họ không phải con tốt thí của Đại La Thiên, mà là tâm phúc chân chính của các tông môn ở Đại La Thiên, chấp nhận nguy cơ, tử thủ trận pháp dưới hạ giới.

Cho nên công pháp trên người bọn họ đều là bí pháp truyền thừa quan trọng nhất của các thế lực trên Đại La Thiên, cực kỳ quý giá.

Cứ nhìn vị môn chủ Quân Vô Thần là biết.

Công pháp trên người Sở Hưu, ngoài truyền thừa của Đại La Thiên ra, còn lại đều là y dùng đủ các cách thức cướp đoạt hay chém giết, có vậy mới quy tụ đủ ba nhánh Đạo Phật Ma.

Còn Quân Vô Thần chỉ dựa vào truyền thừa của Thiên Môn đã nắm giữ công pháp của cả ba nhà, trong đó còn có một số thần thông cực mạnh, đủ chứng minh kho báu của Thiên Môn phong phú nhường nào.

Huyết Vô Lệ dẫn Sở Hưu tới Tàng Kinh Các, sau bảo bọn họ tùy ý tìm hiểu, bản thân Sở Hưu cũng đi vào tìm kiếm.

Thật ra y đã coi trọng hai pháp môn trên người Quân Vô Thần, một là Bất Diệt Kim Thân, ha là Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân.

Bất Diệt Kim Thân là thần thông chí cường của Thiên La Bảo Tự, uy lực cực kỳ khủng khiếp, nhưng Sở Hưu không định tu luyện toàn bộ mà có một ý tưởng lớn mật.

Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân cũng vậy, Sở Hưu còn không muốn đi theo con đường khi xưa của Độc Cô Duy Ngã, làm sao lại đi theo con đường của kẻ bại tướng Quân Vô Thần? Y chỉ muốn kết hợp vòng tay Lục Đạo Luân Hồi của mình, chế tạo ra một môn công pháp chí cường khác mà thôi.

Sau khi lựa chọn công pháp, Sở Hưu trực tiếp tiến hành bế quan, đồng thời cũng bảo những người khác chọn công pháp tu luyện.

Trong mật thất bế quan của Thiên Môn, Sở Hưu cầm bí điển Bất Diệt Kim Thân, mỗi câu chữ đều khắc sâu trong đầu y.

Lý do Sở Hưu lấy Bất Diệt Kim Thân rất đơn giản, y muốn dung hợp Bất Diệt Kim Thân và Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân.

Hai môn công pháp này một phật một ma, trong mắt những người khác thì là đang chơi với lửa.

Nhưng Sở Hưu đồng thu cả Đạo Phật Ma đã lâu, vốn không cần lo lắng về chuyện này.

Ý tưởng đột ngột này chính là linh cảm khi chứng kiến bản nguyên ma đạo và bản nguyên cực dương dung hợp, chuyển động hòa hợp.

Chính ma âm dương, nhất thể song sinh, tuy bài xích nhưng chỉ cần vận dụng tốt là có thể như hai luồng bản nguyên này đạt tới một cân bằng vi diệu. Sở Hưu cũng đang có ý tưởng như vậy.

Tu luyện Bất Diệt Kim Thân không khó, Sở Hưu ko định phát triển tới mức sánh ngang thần thông như Quân Vô Thần.

Khó khăn là làm sao khiến hai loại công pháp đạt tới trạng thái cân bằng vi diệu.

Tốn tận hai mươi ngày, Sở Hưu mới nắm giữ sơ bộ sự cân bằng này.

Lúc này quanh người Sở Hưu, Phạm văn màu vàng và ma khí màu đen cùng lượn lờ, trong thân thể màu vàng hiện lên Phạm văn, nhưng ma khí âm u lại hóa thành áo giáp quấn quanh người y.

Hai loại sức mạnh bài xích lẫn nhau lại dựa vào nhau mà tồn tại, đạt tới một cân bằng.

Sở Hưu thở dài một tiếng, giải trừ trạng thái này.

Lúc này không có đối thủ, y cũng không thể tính ra lực lượng và phòng ngự của mình trong trạng thái này ra sao. Chuyện này phải đợi diễn luyện thực chiến.

Còn bây giờ hai môn công pháp đã dung hợp, dùng tên cũ không hợp, Sở Hưu suy nghĩ, đặt tên nó là Thánh Ma Bất Diệt Thân

Hiện tại Sở Hưu còn chưa thôi diễn tới mức hoàn mỹ. Dung hợp Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân của Thượng Cổ Ma Thần Lã Ôn Hầu cùng với Bất Diệt Kim Thân bí truyền của Thiên La Bảo Tự, sau khi đạt tới đỉnh phong, có lẽ sẽ đạt tới mức ‘bất diệt’.

Sau khi hoàn tất môn công pháp này, Sở Hưu lại mở môn công pháp thứ hai mà mình lựa chọn.

Thật ra môn công pháp thứ hai mà Sở Hưu lấy không phải Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân mà là căn nguyên của Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân, cũng là bí pháp của Thiên La Bảo Tự - “Lục Đạo Luân Hồi Vãng Sinh Kinh”.

Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân là Quân Vô Thần căn cứ theo Lục Đạo Luân Hồi Vãng Sinh Kinh phát triển ra, là võ kỹ mang đậm dấu ấn riêng của hắn.

Đương nhiên Sở Hưu sẽ không đi theo con đường cũ của Quân Vô Thần, cho nên y muốn xem từ căn bản.

Một phần của Lục Đạo Luân Hồi Vãng Sinh Kinh là kinh văn, chủ yếu giảng giải ý cảnh trong Lục Đạo Luân Hồi, phía sau mới là công pháp, còn công pháp lại là cụ thể hóa lực lượng của Lục Đạo Luân Hồi.

Địa Ngục Đạo là âm tàn độc ác, Súc Sinh Đạo là hung ác dữ tợn, Atula Đạo là sát khí sát ý, Ngạ Quỷ Đạo là quỷ dị kỳ quái, Nhân Gian Đạo là lực lượng kỳ dị nhất, có thể ăn mòn tất cả dị chủng.

Bộ công pháp này rất kỳ dị, ít nhất Sở Hưu chưa từng nghe nói ở Đại La Thiên.

Tuy Sở Hưu không phải người trong Phật môn, thậm chí đa số người trong Phật môn chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống y. Nhưng Sở Hưu lại tu luyện không ít công pháp Phật môn, thậm chí y dám lớn tiếng, cho dù là đám dư nghiệt của Đại Quang Minh Tự và Tu Bồ Đề Thiền Viện, trình độ công pháp Phật môn của bọn họ cũng không bằng Sở Hưu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận