Côn Luân Ma Chủ

Chương 1735: Tự tìm đường chết 2

Tuy thức thần thông vừa rồi của Sở Hưu cực kỳ khủng khiếp, nhưng hiện tại hắn có thể cảm giác được, đòn thế đó đã rút hầu hết lực lượng trong người Sở Hưu, lúc này y còn gì để phản kích?

Có điều, ánh mắt Sở Hưu nhìn về phía Tân Già La lại mang thần sắc quái dị.

“Tân Già La, ngươi luôn nói là ta tự tìm đường chết, nhưng thực tế kẻ thật sự tự tìm đường chết là ngươi.

Dạy cho ngươi này, lần sau may mắn sống sót thì bỏ trốn giữ mạng đã rồi hãy nghĩ tới chuyện báo thù, nhất quyết nhảy ra buông lời đe dọa, đó mới là tự tìm đường chết.

À đúng rồi, chắc ngươi không có cơ hội đó đâu.”

Không đợi Tân Già La kịp phản ứng, tay phải của Sở Hưu đột nhiên vung lên, trên cổ tay y, một vòng tay khắc kín Phạn văn màu vàng bắt đầu chuyển động, tỏa ra ánh kim nguyên thần kinh người.

Vừa rồi sử dụng lực lượng Tạo Hóa Thiên Ma, không chỉ tiêu tốn lực lượng của Sở Hưu mà còn tiêu hao nguyên thần của y.

Thứ gì có tác dụng nhất với lực lượng nguyên thần đơn thuần? Không phải ảo thuật của Ma Lợi Kha mà là vòng tay Lục Đạo Luân Hồi mà y vừa nhận được!

Sau khi nhận được thứ này, Sở Hưu chưa từng sử dụng, nhưng y biết năng lực của thứ này cực kỳ kinh người, bởi vì chính y cũng thiếu chút nữa lật thuyền trong mương.

Vòng tay Lục Đạo Luân Hồi nhanh chóng chuyển động, luồng khí tức đó khiến nguyên thần tất cả mọi người có cảm giác bị lôi kéo.

Nếu là trạng thái bình thường, có lẽ Tân Già La sẽ không dễ gì bị kéo đi. Nhưng bây giờ thân thể của hắn đã bị hủy hoại, chỉ còn nguyên thần đơn thuần, cho nên nhanh chóng bị kéo vào vòng tay Lục Đạo Luân Hồi kia.

Những võ giả Phạm Giáo còn lại thấy vậy điên cuồng lao tới, định ngăn cản.

Thanh Thiên Chiếu Ảnh của Sở Hưu lúc trước quá đột ngột, bọn họ căn bản không phản ứng kịp, khiến Sở Hưu thi triển một đao hủy diệt thân thể của Tân Già La.

Còn lần này bọn họ không thể trơ mắt nhìn điện chủ Tân Già La gặp chuyện được.

Nhưng người bên phía Thiên La Bảo Tự không phải ngu ngốc, thấy cảnh này cũng lao nhao xuất thủ, ngăn trước mặt bọn họ.

Nguyên thần của Tân Già La phát ra tiếng gầm thét vô thanh, nhưng không có tác dụng gì, lực lượng trong vòng tay Lục Đạo Luân Hồi quá lớn, chỉ trong khoảnh khắc trước mắt Tân Già La đã trắng xóa, bị kéo hẳn vào trong đó.

Lục Đạo Luân Hồi không ngừng xoay chuyển, một khắc sau không ngờ Tân Già La lại phát hiện mình biến thành chó hoang ven đường, bị người khác tùy ý ức hiếp đấm đá, tranh ăn với lũ chó hoang khác, kết quả bản thân lại thương tích đầy mình.

“Súc Sinh Đạo! Sở Hưu! Ngươi đáng chết!”

Từ khi Tân Già La bộc lộ tài năng trong Phạm Giáo, hắn luôn đứng trên đỉnh cao của võ giả cùng cấp độ.

Khi hắn chấp chưởng Thái Dương Thần Cung, Thái Dương Thần Cung cũng trở thành một trong những thần cung cường đại nhất Vishnu Điện.

Hiện tại hắn chấp chưởng Vishnu Điện, tuy là điện chủ yếu nhất trong Tam Đại Thần Điện nhưng hắn cũng là điện chủ trẻ tuổi nhất.

Cho nên nội tâm của Tân Già La cực kỳ cao ngạo. Kết quả hiện tại Sở Hưu lại ném hắn vào Súc Sinh Đạo, chuyện này không khác gì sỉ nhục Tân Già La.

Nhưng ngay sau đó hắn lại cảm thấy trong lòng con chó hoang kia có rất nhiều cảm xúc truyền lại, cực kỳ chân thực, cũng vô cùng áp lực, khiến tâm cảnh của hắn trở nên hết sức nóng nảy.

Khoảnh khắc này, Tân Già La bỗng biến sắc.

Thân là cường giả cảnh giới Võ Tiên, tu vi tâm cảnh của Tân Già La cũng không tệ, dọc con đường phát triển, hắn cũng trải qua không ít lần rèn luyện.

Chính vì vậy hắn mới hiểu được chỗ khủng khiếp của cảm giác chân thực tới cực hạn này.

Ký ức của con người chỉ có vậy, ngươi trải qua một hai lần luân hồi còn được, trải qua tám tới mười lần thì sao?

CÀng ngày càng nhiều ký ức xâm chiếm đầu óc của ngươi, xâm chiếm tâm cảnh của ngươi. Dưới luân hồi, sớm muộn gì bản thân cũng lạc lối!”

“Tân điện chủ, có thế thôi đã không chịu nổi à? Không muốn làm chó hoang cũng được, cho ngươi hưởng thụ chút này.”

Sau khi Sở Hưu dứt lời, lục đạo xoay chuyển, Thiên Nhân Đạo, Địa Ngục Đạo, Ngạ Quỷ Đạo, Atula Đạo, cho đến... Nhân Gian Đạo!

Cơ bản là vòng tay Lục Đạo Luân Hồi đã phục chế hoàn toàn năng lực của con yêu quỷ cấp cao kia, điểm khác biệt là yêu quỷ có thể kéo người vào Luân Hồi Tự, không phá vỡ Lục Đạo Luân Hồi thì Võ Tiên cũng không thể thoát khỏi. Còn Sở Hưu cần vận dụng lực lượng người của mình trước mới có thể khởi động vòng tay Lục Đạo Luân Hồi, kéo đối phương vào trong.

Tuy điểm này coi như khiếm khuyết, nhưng đối với người nắm giữ vòng tay Lục Đạo Luân Hồi lại có một ưu thế, đó là Sở Hưu biết loại luân hồi nào có lực sát thương nguyên thần lớn nhất đối với võ giả!

Nhân Gian Đạo lần lượt luân hồi, mỗi đời có vẻ rất bình thường, nhưng cảm giác khuất nhục và không cam lòng lại liên tục khắc sâu vào trí nhớ của Tân Già La, không ngừng phá tan tâm cảnh của hắn.

Cùng lúc đó, nguyên thần của Sở Hưu cũng như nước chảy, không ngừng tiêu hao. Chuyện này khiến Sở Hưu hơi biến sắc.

Trước đó Sở Hưu chưa từng thử uy lực của thứ này, nhưng bây giờ nhìn lại, vòng tay Lục Đạo Luân Hồi này cũng không phải hoàn mỹ.

Sở Hưu không phải yêu quỷ, cho nên muốn sử dụng nó nhất định phải dùng lực lượng nguyên thần của bản thân, giúp ảo ảnh trong luân hồi kia sinh động như thật.

Cho nên mỗi lần Tân Già La trải qua một lần luân hồi trong vòng tay Lục Đạo Luân Hồi, Sở Hưu đều tiêu hao một tầng lực lượng nguyên thần.

Với lực lượng nguyên thần của Sở Hưu, y có thể cố gắng chèo chống khoảng năm mươi lần luân hồi, cho nên nếu Tân Già La chống được qua năm mươi lần luân hồi, Sở Hưu buộc phải ngừng tay.

Nhưng rất hiển nhiên, tâm cảnh của Tân Già La không mạnh như vậy, sau khoảng hơn mười lần luân hồi, tâm cảnh của Tân Già La đã hoàn toàn lâm vào hỗn độn, quên đi bản thân là ai.

Sở Hưu đốn ngộ trong Lục Đạo Luân Hồi, ngộ ra ‘ta là ta’. Bất luận trải qua bao nhiêu lần luân hồi, bất luận thân phận ra sao, y vẫn là Sở Hưu, cũng chỉ có thể là Sở Hưu.

Mà hiển nhiên, Tân Già La còn chưa có giác ngộ như vậy, hoàn toàn lạc lối trong đó.

Thời gian hơn mười lần luân hồi trông thì dài dằng dẵng, nhưng ở thế giới bên ngoài mới trải qua một chớp mắt mà thôi.

Khi vòng tay Lục Đạo Luân Hồi nhấp nháy lần nữa, nguyên thần của Tân Già La đã bị Sở Hưu ném khỏi vòng tay Lục Đạo Luân Hồi. Ánh sáng nguyên thần đã cực kỳ ảm đạm, tựa như chỉ một giây sau sẽ lập tức lụi tàn.

Sở Hưu trực tiếp nắm nguyên thần của Tân Già La vào tay, những võ giả Phạm Giáo khác lao nhao nổi giận hò hét: “Sở Hưu! Ngươi dám!”

Sở Hưu lạnh lùng cười với bọn chúng, ánh sáng nguyên thần bùng lên trong tay, trực tiếp bóp nát nguyên thần của Tân Già La thành mảnh vỡ!

Nguyên thần tiêu tán, chân linh sụp đổ.

Một vị cường giả Võ Tiên cứ thế vẫn lạc ngay trước mặt mọi người.

Thậm chí trong mắt đa số những người đứng xem, Tân Già La chết rất khó hiểu, chết rất uất ức.

Bạn cần đăng nhập để bình luận