Côn Luân Ma Chủ

Chương 1671: Tà ma ngoại đạo, người người tru diệt 1

Tà Khâu Lương chấp chưởng Thiên Ma Cung nhiều năm, đương nhiên không phải kẻ ngốc, cho nên vừa thấy cái đầu Minh Huyền Vũ, hắn đã biết có chuyện gì xảy ra.

Rõ ràng đối phương đang bức ép hắn!

“Viên Không Thành, ngươi lại dám tiền trảm hậu tấu như vậy à? Ta còn chưa có chết đâu, ngươi nóng lòng muốn ngồi lên chức vị này đến vậy cơ à?”

Nhìn Tà Khâu Lương đang nổi giận, Viên Không Thành bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Cung chủ, sư bá!! Đông Vực Nam Vực sắp rối loạn rồi, Cực Lạc Ma Cung ta cũng phải tham gia trận chiến nhắm vào Đông Vực đó. Vạn nhất Cực Lạc Ma Cung kiếm được lợi lộc gì từ trận chiến lần đó, thực lực tăng cường, ngươi nghĩ bọn chúng sẽ bỏ qua cho Thiên Ma Cung chúng ta hay sao?

Thiên Ma Cung ta mới là Ma đạo chính thống chứ không phải Cực Lạc Ma Cung bọn chúng!”

Sở Hưu ở bên cạnh cũng nói: “Tả cung chủ, đứng trong giang hồ này không giết người khác thì người khác sẽ giết người. Tác phong của Cực Lạc Ma Cung như thế nào, chắc ngươi còn hiểu rõ hơn ta mới đúng, tiên hạ thủ vi cường.”

Tà Khâu Lương lập tức nhìn về phía Sở Hưu, một luồng uy áp hùng hồn của cảnh giới Võ Tiên lập tức hàng lâm, nhưng không ngờ Sở Hưu vẫn kháng cự được, sắc mặt chỉ hơi thay đổi. chuyện này khiến Tà Khâu Lương cũng phải nhìn với ánh mắt khác.

“Chính ngươi đã xúi giục Viên Không Thành đi diệt Cực Lạc Ma Cung? Ngươi tưởng ngươi là truyền nhân của Cổ Tôn, là quận trưởng của Hoàng Thiên Các thì ta không dám giết ngươi à?”

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Tả cung chủ, ta không phải trẻ con ba tuổi, nói mấy lời đe dọa đấy có gì thú vị? Ngươi thật sự không dám giết ta.

Minh Huyền Vũ đã chết, chân tướng đã lan truyền, Cực Lạc Ma Cung và Thiên Ma Cung ắt sẽ có một trận chiến.

Trong thời điểm này, nếu Tả cung chủ còn động tới ta, vậy tương đương với đắc tội cả Hoàng Thiên Các và một vị Cổ Tôn.

Cung chủ chấp chưởng Thiên Ma Cung đã nhiều năm, ta nghĩ chắc ngươi cũng hiểu rõ lợi và hại trong chuyện này.”

Tà Khâu Lương bị câu này của Sở Hưu làm cho giận tới mức không nói nổi thành tiếng.

Tiền trảm hậu tấu, người cũng bị giết rồi, hắn còn xử lý thế nào được đây?

Nửa ngày sau Tà Khâu Lương mới thở dài một tiếng nói: “Có lẽ ta đã già rồi, hay bị nhốt trong Thiên Ma Cung này quá lâu nến đã không còn nhuệ khí nữa.

Không Thành, tương lai Thiên Ma Cung là của ngươi, có gì ngươi muốn làm thì cứ làm đi.

Nhưng ngươi cũng phải biết, chấp chưởng một đại tông môn đỉnh cao, trong một số thời khắc không cần phải là người có năng lực cao siêu gì.

Năng lực càng cao thì làm càng nhiều việc, làm càng nhiều thì sai cũng càng nhiều.

Ngươi thấy Thiên Ma Cung rất mạnh, nhưng thực tế có một số sơ hở có thể khiến Thiên Ma Cung nhanh chóng đi về phía sụp đổ.”

Viên Không Thành thần sắc nghiêm nghị gật nhẹ đầu, đây là suy nghĩ của Tà Khâu Lương, không phải suy nghĩ của hắn.

Tuy hắn không đồng ý nhưng vẫn tuân thủ, vì hiện tại hắn vẫn chưa phải cung chủ Thiên Ma Cung.

Ra khỏi đại điện, Viên Không Thành trầm giọng nói: “Bây giờ ngươi nên nói rõ kế hoạch đi, ta trả giá lớn như vậy để hợp tác với ngươi, hy vọng tới cuối cùng ngươi sẽ không làm ta thất vọng.”

Gương mặt Sở Hưu nở nụ cười kỳ quái nói: “Yên tâm, những người từng hợp tác với Sở Hưu ta, chưa có ai thất vọng.

Thật ra kế hoạch rất đơn giản, Viên cung chủ, ngươi có nghe câu ác giả ác báo không?”

Viên Không Thành không kịp phản ứng lại: “Ngươi có ý gì?”

Sở Hưu híp mắt nói: “Ý ta là Cực Lạc Ma Cung làm đủ trò xấu, thủ đoạn lại cực kỳ ác liệt, không chỉ lạm sát kẻ vô tội mà còn dùng thân thể nguyên thần của những người này để làm những thí nghiệm tàn nhẫn, trái với luân thường đạo lý.

Hạng tà ma ngoại đạo như vậy thì ai ai cũng có thể diệt trừ, chẳng qua trước kia uy thế của Cực Lạc Ma Cung quá mạnh, mọi người giận mà không dám nói thôi.

Còn bây giờ có Thiên Ma Cung cầm đầu, ngươi đoán bọn chúng sẽ làm như thế nào?

Cho nên Viên cung chủ chỉ cần làm hai điều, một là lợi dụng thế lực của Thiên Ma Cung, âm thầm kích động tất cả các tông môn trong võ lâm Nam Vực căm thù Cực Lạc Ma Cung, chi tiết cụ thể có thể âm thầm bố trí.

Thứ hai là khi mâu thuẫn tích lũy tới mức độ nhất định, mọi người công khai ra tay với Cực Lạc Ma Cung, Thiên Ma Cung cũng đứng ra hô hào, giương cao lá cờ Ma đạo chính thống tiêu diệt Cực Lạc Ma Cung!

Tuy cùng là ma, nhưng Cực Lạc Ma Cung lại là tà ma, vì sự phồn thịnh của võ lâm Nam Vực, vì hòa bình lâu dài, đám ma đạo yêu nhân Cực Lạc Ma Cung phải chết!”

Thương Thiên Lương ở bên cạnh nghe vậy trợn mắt há hốc mồm.

Sở Hưu nói những lời này chẳng phải là những lời mà võ lâm Chính đạo dưới hạ giới tuyên bố về y à?

Còn tà ma ngoại đạo, ngươi có chắc mấy câu đó không phải nói chính ngươi không?

Sở Hưu bị người ở hạ giới coi là ma đầu, bị võ lâm Chính đạo liên thủ diệt trừ nhiều lần, nhưng tới Đại La Thiên lại nói người khác là tà ma ngoại đạo, muốn tới trừ ma. Thương Thiên Lương chứng kiến cảnh tượng này, luôn có cảm giác mất tự nhiên.

Lúc này Viên Không Thành cũng sửng sốt, vì hắn chưa từng nghe tới thủ đoạn như vậy.

Huyết Hà Giáo phân chia Chính Ma, còn Đại La Thiên thì không.

Đạo môn, Phật môn, Ma đạo, Kiếm tông, tất cả đều là một trong số những thế lực ở Đại La Thiên, mọi người không có gì khác biệt.

Đại chiến giữa các tông môn cũng không có đại nghĩa gì, chỉ có lợi ích.

Cho nên giang hồ ở Đại La Thiên còn thực tế hơn ở hạ giới, tất cả mọi tranh đấu đều bắt nguồn từ lợi ích.

Bây giờ Sở Hưu lại lôi ra, bôi xấu danh tiếng của Cực Lạc Ma Cung, khiến bọn chúng trở thành kẻ địch chung. Đúng là chưa một ai sử dụng thủ đoạn như vậy ở Đại La Thiên.

Trên thực tế, thủ đoạn này không có tác dụng với Sở Hưu, nhưng không ít người từng dùng với hắn, nhìn nhiều cũng thành thuận tay.

Viên Không Thành thở dài một tiếng nói: “Vẫn là những người trẻ tuổi như ngươi có nhiều ý tưởng, đáng để thử một phen. Vậy cứ làm theo lời ngươi nói.

Thời gian tới đây ta sẽ bố trí người bên cạnh ngươi, bọn họ sẽ phối hợp theo hành động của ngươi, nhưng phải cảnh cáo trước, loại phối hợp này cũng là giám thị.

Nếu suy nghĩ làm tốt, vậy không cần nhiều lời. Nếu có gì sai sót thì đừng trách ta không khách khí, Thiên Ma Cung ta sẽ lập tức rút lui. Đến lúc đó Cực Lạc Ma Cung có để ngươi ra khỏi Nam Vực hay không cũng là ẩn số.”

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Ta đã ra tay thì sẽ không thua. Nếu không nắm chắc, ta đã không ra tay.”

...

Phù Du Quận, Nam Vực, Sở Hưu đổi lại một bộ áo đen không có bất cứ hoa văn nào, đeo chiếc mặt nạ mà y từng dùng để lừa gạt bộ lạc Hắc La, đứng trong rừng rậm, đánh giá con đường phía xa.

Bên cạnh Sở Hưu, Thương Thiên Lương không hề ngụy trang, vì hắn chưa ra tay mấy lần, trong Nam Vực này vốn không có ai nhận ra hắn.

Sau lưng hai người bọn họ là một người trung niên mặc cẩm bào màu đen, có thực lực cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền. Hắn là người mà Viên Không Thành phái tới phụ trợ Sở Hưu, hay nên nói là người giám thị Sở Hưu. Trưởng lão chấp sự của Thiên Ma Cung, Hình Bộ Công.

Bạn cần đăng nhập để bình luận