Côn Luân Ma Chủ

Chương 957: Sở Hưu làm bộ 1



Trên một ngọn núi nhỏ cách sơn môn Bái Nguyệt Giáo khoảng vài dặm, người của nhánh Ẩn Ma đã tập trung ở đây quan sát động tĩnh bên dưới.

Sở Hưu đứng sau lưng Ngụy Thư Nhai, hắn còn thấy Hình Tư Đồ thi thoảng lại dùng ánh mắt ác ý nhìn mình, có điều Sở Hưu không buồn để ý.

Trên giang hồ này số võ giả hận không thể chém y thành muôn mảnh nhiều vô số kể, Hình Tư Đồ hắn có là gì?

Thấy Đại Quang Minh Tự bên dưới đã động thủ, nhưng lúc này nhánh Ẩn Ma cũng không lập tức ra tay trợ giúp.

Đây không phải là nhánh Ẩn Ma không giữ chữ tín mà là bọn họ đã nói từ trước, bọn họ sẽ không liều mạng vì Bái Nguyệt Giáo.

Đợt tấn công thứ nhất này là nguy hiểm nhất, nếu Bái Nguyệt Giáo có thể tự chống đỡ được đợt tấn công này vậy tiếp đó nhánh Ẩn Ma mới xuất thủ.

Ngược lại nếu Bái Nguyệt Giáo còn không chống nổi đợt tấn công đầu tiên, vậy nhánh Ẩn Ma đương nhiên không lao lên chịu chết.

Bầu không khí bên Bái Nguyệt Giáo căng thẳng tới cực điểm, bên nhánh Ẩn Ma cũng vậy.

Lúc này Mai Khinh Liên không nhịn được nói: “Này, ngày trước tông môn Chính đạo trong thiên hạ liên thủ vây công Thánh Giáo ta có phải cũng như vậy không?”

Sở Hưu không nói gì, Ngụy Thư Nhai lại hừ khẽ một tiếng nói: “Đừng nghĩ Bái Nguyệt Giáo quá mạnh, so với Thánh Giáo, Bái Nguyệt Giáo giờ còn kém xa.

Ngày trước phải là toàn bộ tông môn chính đạo trên giang hồ liên thủ vây công Thánh Giáo ta, thậm chí không có cả thế lực trung lập.

Cho dù thế lực như Phong Mãn Lâu cũng bị cuốn theo những tông môn Chính đạo, cung cấp tình báo cho chúng. Trận chiến kia lớn tới mức nào có thể tưởng tượng được.

Bởi vì đó là trận chiến tồn vong, tất cả tông môn Chính đạo đều biết nếu Thánh giáo ta không bị hủy diệt, vậy bọn họ sẽ vĩnh viễn sống trong sợ hãi, cho nên không ai dám lưu thủ, cũng không ai lưu thủ.

Còn giờ các ngươi cũng thấy rồi đấy, mặc dù Bái Nguyệt Giáo cũng trêu chọc tới vài người, nhưng còn xa mới tới mức khiến toàn bộ giang hồ ra tay.

Thậm chí một số lão quái vật trong tông môn Chính đạo cũng không xuất thủ.

Nếu không các ngươi nghĩ lão thiên sư cùng Rama coi trọng chữ tín như vậy ư? Nói phong tỏa sơn môn là không phong tỏa sơn môn, nói không ra tay là không ra tay?”

Ngụy Thư Nhai mèo già hóa cáo, đương nhiên hiểu rất rõ những quy tắc ngầm trên giang hồ.

Trong lúc bọn họ nói chuyện, hai bên đã khai triển trận thế, bắt đầu giằng co.

Xét theo uy thế và nhân số, Bái Nguyệt Giáo chắc chắn đang trong thế yếu.

Có điều bên Bái Nguyệt Giáo đã chuẩn bị để tử chiến, khí thế cũng không hề kém cạnh.

Hư Vân lắc đầu nói: “Chắc các ngươi cũng biết tình hình bên phía Dạ Thiều Nam rồi đấy, vây công không vẻ vang gì nhưng rất hữu hiệu.

Ngươi nghĩ Dạ Thiều Nam còn về Bái Nguyệt Giáo được hay sao?

Tiếp tục tử chiến cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.

Bỏ đồ đao xuống, mặc dù không thể thành phật nhưng ta có thể độ tâm ma của ngươi”

Những người quen thuộc với tính cách Hư Vân đều kinh ngạc nhìn hắn một hồi, sao Hư Vân lại chiêu hàng như vậy?

Trong lòng những người giang hồ này, Hư Vân không chỉ đại biểu cho thực lực thâm sâu khó lường, thủ đoạn hành xử cũng nổi danh khắp giang hồ.

Trong khi Hư Từ bế quan, đại đa số sự vụ trong Đại Quang Minh Tự đều do Hư Vân quản lý, hành xử quả quyết mạnh mẽ.

Bất cứ ai cũng đừng hòng nói điều kiện trước mặt Hư Vân. Cách làm việc của Hư Vân mặc dù bị người ta lên án là cứng nhắc nhưng cũng quả quyết tới cực điểm.

Nhưng lúc này hắn lại muốn chiêu hàng Bái Nguyệt Giáo, chẳng lẽ đổi tính rồi à?

Thực ra Hư Vân chỉ không muốn Đại Quang Minh Tự bị hao tổn quá nghiêm trọng mà thôi.

Đông Hoàng Thái Nhất có lòng tin với Dạ Thiều Nam, Hư Vân có lòng tin với Hư Từ, tin rằng người thắng cuối cùng sẽ là đám người Hư Từ.

Dù sao cũng có hy vọng thắng, nơi này mặc dù nhiều người nhưng lại không phải chiến trường chính, nếu vậy sao phải đánh tới mức lưỡng bại câu thương?

Đông Hoàng Thái Nhất cười dài một tiếng, quanh người bừng bừng ma diễm ngập trời, bước lên không trung như che khuất bầu trời.

“Độ tâm ma của ta? Đáng tiếc ma tính của ta quá mức sâu nặng, Hư Vân ngươi không độ hóa nổi ta, cho dù Phật của ngươi tới đây cũng không có tư cách độ ta!”

Sau khi Đông Hoàng Thái Nhất dứt lời, Phần Thiên Bảo Giám được hắn thi triển tới cực hạn, ma diễm trên bầu trời trút xuống như mưa sao băng, uy thế vô cùng cường đại.

Hư Vân thở dài một tiếng, quanh người bừng bừng phật quang, miệng phun phật âm, mỗi âm tiết thốt lên đều chấn động giữa không trung, phát ra từng tiếng vọng.

Khi sáu âm tiết lần lượt được thốt lên, bầu trời vang vọng tiếng phật âm, tựa như kinh văn vang khắp đất trời.

Dưới phật âm đó, ma diễm tan rã, không ngờ lại hóa thành phật quang rực rỡ.

Thấy hai vị này đã giao thủ, những võ giả khác của Bái Nguyệt Giáo cũng bắt đầu ra tay với những võ giả tông môn Chính đạo. Chỉ trong chớp mắt trước cửa sơn môn Bái Nguyệt Giáo đã giao chiến hỗn loạn, vô số cương khí bùng nổ, kiếm khí bay tứ tán, đao mang toán loạn.

Vừa giao thủ, bên phía Bái Nguyệt Giáo đã phải chịu thiệt.

Thực lực Bái Nguyệt Giáo không yếu, trừ Cửu Đại Thần Vu Tế ra, Bái Nguyệt Giáo còn hơn mười tông sư võ đạo, có người của thế hệ trước, cũng có người vừa thăng cấp, dẫn theo đám đệ tử không sợ chết ngăn chặn đợt tấn công đầu tiên.

Đại Tế Ti Bái Nguyệt Giáo đứng phía sau thi triển chú thật, cho dù là cường giả Chân Hỏa Luyện Thần bị Huyễn Ma Huyết Thần Chú để mắt tới cũng chẳng dễ chịu, tông sư võ đạo không ngăn được bao lâu đã bị hắn yểm chú giết chết.

Nơi này là sơm môn của Bái Nguyệt Giáo, Bái Nguyệt Giáo sao lại không chuẩn bị cho được?

Ngay khoảnh khắc mọi người động thủ, trận pháp của Bái Nguyệt Giáo đã sáng lên, giúp đệ tử Bái Nguyệt Giáo giết ngược lại tông môn Chính đạo.

Chỉ tiếc cho dù Bái Nguyệt Giáo chuẩn bị rất đầy đủ, thực lực cũng không yếu, nhưng bên phía tông môn Chính đạo chỉ có một ưu điểm, đó là đông người.

Chỉ lấy riêng một đại phái, cho dù là Đại Quang Minh Tự cũng không bằng Bái Nguyệt Giáo.

Nhưng giờ là mười mấy thế lực to to nhỏ nhỏ gộp chung một chỗ, nhà ngươi có tông sư võ đạo, nhà hắn cũng có mười mấy võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất. Như thế tính ra cho dù người của Bái Nguyệt Giáo có thực lực mạnh hơn nữa cũng chẳng chịu nổi.

Đặc biệt là chiến lực cao tầng, Đông Hoàng Thái Nhất có thực lực siêu quần, nhưng tông môn Chính đạo cũng có Hư Vân địch được với hắn.

Còn các đại phái khác như Thuần Dương Đạo Môn, Phong Vân Kiếm Trủng, Hạ Hầu thị đều có cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, vậy Bái Nguyệt Giáo lấy gì ra cản?

“Các ngươi còn đứng xem tới lúc nào?”

Đúng lúc này, Đông Hoàng Thái Nhất đột nhiên gầm lên một tiếng.

Nghe tiếng hét này, trong lòng Hư Vân lại đột nhiên trầm xuống.

Ai đang xem? Người của Bái Nguyệt Giáo đang chờ ai?

Lúc này trên ngọn núi nhỏ, Ngụy Thư Nhai duỗi tay ra, lạnh nhạt nói: “Chư vị, có thể ra tay rồi, tránh cho đám người Bái Nguyệt Giáo nói chúng ta không giữ chữ tín.”

Dứt lời, ma khí quanh người Ngụy Thư Nhai ầm ầm bộc phát, lao thẳng về phía chiến trường.

Sau lưng hắn, vô số võ giả nhánh Ẩn Ma cũng bộc phát ma khí cường đại, lao theo Ngụy Thư Nhai.

Bạn cần đăng nhập để bình luận