Côn Luân Ma Chủ

Chương 1586: Lôi kéo

Sở Hưu vỗ đùi nói: “Nói đúng lắm, dù sao chân tiểu nhân cũng dễ tiếp nhận hơn ngụy quân tử một chút.

Nhưng vấn đề chủ yếu hiện tại là, phó các chủ, cho dù ngươi có lôi kéo được ta đi nữa, ngươi có chắc mình thắng được Lý Vô Tướng không?

Cho dù lão các chủ đã mất, hiện giờ Lý Vô Tướng vẫn là Võ Tiên!”

Xung Thu Thủy cười lạnh một tiếng, hắn giơ một bàn tay ra, một luồng cương khí hiện lên trong tay hắn. Nhưng chỉ một chút cương khí đó thôi lại khuấy động, xé rách hư không, lực lượng cường đại tới mức kinh người.

“Võ Tiên!”

Mãi tới khi Xung Thu Thủy thể hiện lực lượng cấp bậc này, Sở Hưu mới hiểu, chẳng trách hôm nay Xung Thu Thủy có gan vạch mặt với Lý Vô Tướng, hóa ra hắn đã đạt tới cảnh giới Võ Tiên.

Xung Thu Thủy cười lạnh nói: “Từ khi Lý Vô Tướng lên làm các chủ, hắn chỉ một lòng chú ý tới quyền thế. Có lẽ chính hắn cũng quên đã bao lâu rồi hắn không bế quan khổ tu.

Còn ta thì sao? Tuy không có tư cách đi vào Nguyên Hoàng Cảnh, nhưng chỉ cần xử lý sự vụ của mình xong, ta lập tức khổ tu, không lãng phí chút thời gian nào.

Sau khi làm các chủ, hắn đã quên mình nhận được mọi thứ như thế nào.

Hắn còn muốn so bì với Diệp Duy Không, hắn có tư cách gì so bì với Diệp Duy Không? Cho dù Diệp Duy Không đã chừng đó tuổi nhưng mỗi năm đều bỏ một tháng ra khổ tu, bỏ mặc tất cả sự vụ trong tông môn.

Lý Vô Tướng kia tuy là Võ Tiên, nhưng không có lòng hướng đạo!”

Câu nói này của Xung Thu Thủy khiến Sở Hưu rất đồng tình, lực lượng quyền thế, thứ trước cao hơn thứ sau.

Không có lực lượng, dựa vào đâu mà ngươi đòi giữ quyền thế?

Sở Hưu gõ bàn nói: “Xem ra phó các chủ đã chuẩn bị rất ổn thỏa. Nếu vậy lại trở về câu hỏi ban đầu, ta có thể nhận được gì?”

“Ngươi muốn cái gì?”

Sở Hưu híp mắt nói: “Rất đơn giản, Thương Ngô Quận, hay nên nói là toàn bộ khu vực Nam Man đều nằm trong phạm vi quản lý của ta. Hoàng Thiên Các các ngươi hoặc là rút lui, hoặc là trực tiếp đặt nó vào quyền hành của ta, không có việc gì thì đừng đến khoa chân múa tay.

Nói đơn giản hơn, chỉ một câu thôi, khu vực Nam Man, ta là chủ nhân!”

Xung Thu Thủy cau mày nói: “Ngươi là truyền nhân của Cổ Tôn, chắc chắn tương lai sẽ phải trở về. Ngươi cần quyền lợi lớn như vậy ở khu vực Nam Man để làm gì?”

“Chuyện này thì phó các chủ đừng quan tâm, quan trọng là toàn bộ quyền lợi, rốt cuộc phó các chủ cho hay không đây?”

Thấy Xung Thu Thủy hơi do dự, Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Phó các chủ đã bước vào cảnh giới Võ Tiên, chắc cũng tính trước rồi.

Nhưng ta còn có thể lôi kéo hai người nữa, coi như dệt hoa trên gấm cho phó các chủ.”

"Ai?"

“Người hành tẩu Đông Vực Lục Tam Kim và quận trưởng Phương Lâm Quận Giải Anh Tông.”

Xung Thu Thủy cau mày nói: “Lần trước ngươi giúp Giải Anh Tông một đại ân, Giải Anh Tông có nghe lời ngươi cũng không có gì lạ. Nhưng ai cũng biết Lục Tam Kim là người của Lý Vô Tướng, sao hắn lại phản bội được?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Sai, sai hoàn toàn. Xưa nay Lục Tam Kim chưa bao giờ là người của Lý Vô Tướng mà là người của lão các chủ.

Dù sao, chỉ cần phó các chủ gật đầu đáp ứng, ta sẽ tới xúi giục Lục Tam Kim giúp ngươi.”

Nghe xong câu này, Xung Thu Thủy trực tiếp gật đầu nói: “Không thành vấn đề, chỉ cần kế hoạch lần này thành công, từ nay về sau tất cả mọi chuyện trong khu vực Nam Man đều do ngươi quyết định. Cho dù là tổng bộ Hoàng Thiên Các cũng không có tư cách ra lệnh cho ngươi.”

Sở Hưu mỉm cười đáp: “Hy vọng đến lúc đó phó các chủ, à không, các chủ sẽ tuân thủ ước định.”

Xung Thu Thủy khinh thường nói: “Ta đã nói rồi, ta không phải loại ngụy quân tử như Lý Vô Tướng.

Xung Thu Thủy ta nói lời giữ lời, những gì ta đã hứa thì tuyệt đối không đổi ý.”

Nói xong Xung Thu Thủy trực tiếp rời khỏi.

Sở Hưu ở đằng sau vuốt cằm, y phát hiện Lục Giang Hà đoán rất chuẩn.

Quả nhiên chỉ cần Hoàng Thiên Các có cơ hội thôi, biến cố sẽ xảy ra ngay lập tức.

Nhưng y cũng đoán sai mất một điều, đó là tuy Hoàng Thiên Các gặp biến cố lớn nhưng sẽ không sụp đổ, vì lại xuất hiện một vị Võ Tiên như Xung Thu Thủy.

Có một chí cường giả cảnh giới Võ Tiên, đủ để bảo vệ Hoàng Thiên Các.

Giờ tỵ ngày hôm sau, trong đại điện Hoàng Thiên Các, tất cả trưởng lão quận trưởng và các đệ tử đều mặc đồ trắng, thần sắc nghiêm túc.

Lý Vô Tướng tay cầm tế văn, vừa định đọc, lúc này Xung Thu Thủy đột nhiên nói: ”Lý Vô Tướng, rốt cuộc ngươi đã quyết định chưa, lão các chủ sẽ được an táng ở đâu?”

Lý Vô Tướng dừng lại một chút, cố nén lửa giận nói: “Ta đã nói rồi, phải suy nghĩ vì đại cục. Đương nhiên lão các chủ có tư cách an táng trong Nguyên Hoàng Cảnh, nhưng bây giờ chưa phải lúc.

Xung Thu Thủy, ngươi đừng gây chuyện vô lý nữa. Đừng quên bây giờ ta mới là các chủ!”

Xung Thu Thủy nở nụ cười quái dị; “Ngươi là các chủ? Mọi người chấp nhận ngươi thì ngươi mới là các chủ, mọi người không chấp nhận ngươi, ngươi là cái quái gì chứ!”

Mọi người ở đây lập tức giật mình, phó các chủ định làm gì vậy? Ngang nhiên khiêu chiến với các chủ hay sao?

Lúc này sắc mặt Lý Vô Tướng lại cực kỳ trấn tĩnh, hắn đột nhiên thở dài một tiếng nói: “Ta biết mà, quả nhiên ngươi không dễ gì từ bỏ.

Đáng tiếc, chúng ta làm huynh đệ với nhau mấy chục năm, không ngờ lão các chủ vừa mất, chúng ta đã phải trở mặt. Ta thật sự không muốn giết ngươi!”

Thật ra Lý Vô Tướng cũng đoán được chuyện hôm nay.

Xung Thu Thủy đối nghịch với hắn đã nhiều năm, trong quá khứ còn có lão các chủ kiềm chế, hắn chỉ thi thoảng tranh cãi một chút, còn không dám làm quá đáng.

Bây giờ lão các chủ đã khuất, với tính cách của Xung Thu Thủy, nếu hắn không gây chuyện mới gọi là lạ.

Cho nên, thật ra Lý Vô Tướng đã chuẩn bị kỹ càng.

Quen biết nhau mấy chục năm, đối đầu nhau mấy chục năm, bây giờ cũng nên kết thúc!

Ánh mắt Lý Vô Tướng lóe lên sát ý âm trầm, muốn dẹp giặc ngoài trước trừ thù trong. Nếu không giải quyết tên Xung Thu Thủy luôn gây chuyện với mình thì nói gì tới chuyện chống lại Hàn Giang Thành?

Xung Thu Thủy cười lớn đáp: “Lý Vô Tướng ơi là Lý Vô Tướng, ta thật sự không ngờ đấy.

Ta vẫn nghĩ ngươi với ta có giao tình hơn trăm năm, không ngờ theo ý ngươi lại chỉ có mấy chục năm mà thôi.

Cũng được, có lẽ kể từ lúc ngươi đâm đao sau lưng ta, giao tình giữa chúng ta đã kết thúc.

Hôm nay ta đứng ra không phải vì chức vị các chủ, cũng không vì thù hận ngày trước.

Ta chỉ vì lão các chủ!

Năm xưa lão các chủ cho rằng ta không thể làm các chủ, cho nên người chọn ngươi.

Lão các chủ đã tiếp xúc với vô số người, đã thấy vô số người, nhưng người lại nhìn lầm ngươi!

Hôm nay, ngươi cứ xuống dưới kia, thỉnh tội lão các chủ đi thôi!”

Sau khi Xung Thu Thủy dứt lời, hắn bước ra một bước, khí thế quanh người tăng lên điên cuồng, lực lượng vặn vẹo quy tắc, cải biến thiên địa, uy thế chí cường giả cảnh giới Võ Tiên bộc lộ hoàn toàn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận