Côn Luân Ma Chủ

Chương 1651: Phiền toái và nghĩ mà sợ 2

Manh mối duy nhất là, đối phương được Sở Hưu mời tới trợ giúp.

Cho nên lần này đi vào động thiên phúc địa, những người khác là để tranh đoạt bảo vật trong động thiên phúc địa, chỉ có Cực Lạc Ma Cung là muốn ép hỏi lai lịch và tung tích của Trần Thanh Đế.

Nhìn đám người Cực Lạc Ma Cung hùng hùng hổ hổ, Sở Hưu cũng thấy đau đầu.

Khi dẫn Trần Thanh Đế vào Đại La Thiên, y cũng biết tuy Trần Thanh Đế sẽ không làm chuyện bất lợi cho y, nhưng vị này cũng không phải hạng dễ đối phó.

Lúc còn ở hạ giới, Trần Thanh Đế rất nổi danh, không có kẻ nào mắt mờ lại đi trêu chọc hắn.

Nhưng sau khi đến Đại La Thiên, với tính cách của hắn, nếu có ai trêu chọc hắn, hay có chuyện gì khiến hắn ngứa mắt, vậy kết cục hiển hiên là Trần Thanh Đế sẽ cho một quả đấm, không cần biết kẻ đó là ai.

Trần Thanh Đế được Sở Hưu dẫn tới Đại La Thiên để giải quyết khó khăn của y, còn bây giờ xảy ra chuyện này, nhân quả cũng rơi xuống đầu Sở Hưu, y cũng không có gì oán trách.

Nhìn Minh Huyền Vũ, Sở Hưu thở dài một tiếng.

Ngay lúc Minh Huyền Vũ cho rằng Sở Hưu sẽ nói gì, Sở Hưu lại trực tiếp nắm lấy Phá Trận Tử, đao mang dẫn theo khí thế phá thiên diệt địa, trực tiếp xuất đao chém về phía Minh Huyền Vũ!”

“Chết tiệt!”

Minh Huyền Vũ vốn không ngờ Sở Hưu thậm chí không nói một câu đã ra tay.

Trong lúc vội vàng, quanh người Minh Huyền Vũ hiện lên một làn sương đen, tiếng quỷ thần tru khóc vang vọng, vô số quỷ vật âm tà hiện lên trong màn sương, ngăn cản đao chiêu của Sở Hưu.

Nhưng một khắc sau, Thần Vực của Sở Hưu đã khai mở, chớp mắt đã tiêu diệt toàn bộ quỷ vật trong làn sương đen!

Ngày trước khi Minh Huyền Vũ giúp Tân Già La đối phó với Sở Hưu, hắn từng giao thủ với Sở Hưu, cũng biết thực lực khủng khiếp của y.

Nhưng vấn đề là tới giờ mới qua bao lâu, sao hắn cảm thấy thực lực của Sở Hưu lại tăng thêm một quãng?

Hắn không biết chính do lần trước hắn và Tân Già La liên thủ uy hiếp tới cứ điểm của Sở Hưu tại khu vực Nam Man, khiến Sở Hưu cảm thấy nguy cơ cấp bách, cho nên mới liều mạng tu luyện.

Ở một bên khác, Lục Giang Hà và hai võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền cũng bắt đầu giao chiến kịch liệt.

Tuy Lục Giang Hà vừa bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, nhưng hắn không phải cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền sợ kỳ.

Khi còn ở cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, hắn tích lũy lực lượng nội tình quá hùng hậu, cho nên khi đột phá trực tiếp vượt qua sơ kỳ, hơn nữa còn sử dụng Huyết Thần Ma Công quỷ dị thần kỳ, lấy một địch hai không thành vấn đề. Còn bên phía Sở Hưu, y trực tiếp áp đảo Minh Huyền Vũ.

Thần Vực khai mở, giam cầm Minh Huyền Vũ, Sở Hưu liên tiếp thi triển đao pháp cường hãn tới cực hạn Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm, đao ý Phá Tự Quyết, Diệt Địa trong Thất Đại Hạn, mỗi đao đều có uy thế nhưng phá núi mở đường.

So đấu lực lượng nội tình, Minh Huyền Vũ đã cảm thấy không chịu nổi, thanh ma đao tà ác quỷ dị trên tay hắn có thể thôn tính bất cứ lực lượng nào, nhưng lúc này lại không thể thôn tính loại lực lượng sắc bén tới cực điểm của Phá Trận Tử, bị chém cho không ngừng lùi lại phía sau, thậm chí sắc mặt đã đỏ bừng, khí tức bất ổn.

Gã cao to của Chiến Võ Thần Tông vừa rồi định gây chuyện với Sở Hưu, giờ đã mồ hôi lạnh đầy đầu.

Minh Huyền Vũ cũng là cao thủ nổi danh ở Nam Vực, dù sao cũng mạnh hơn hắn.

Kết quả hắn lại bị Sở Hưu áp đảo tới mức không còn sức hoàn thủ. Nếu đổi lại là hắn, không khéo còn tệ hơn.

Mà chuyện khiến hắn e ngại hơn nữa là thái độ của Sở Hưu, không nói một lời trực tiếp hạ thủ như muốn giết người. Loại người hung ác tới không nói lý như vậy, mức độ nguy hiểm cũng vượt ngoài tưởng tượng.

Minh Huyền Vũ không thể hiểu nổi, mới qua bao lâu, sao thực lực của tên Sở Hưu này lại tăng vọt lên nhiều đến vậy, phải nói là cường hãn tới không nói lý.

Hắn muốn bắt Sở Hưu, ép hỏi tung tích của Trần Thanh Đế, cũng tiện tranh công trước mặt Nhan Bi Phong. Kết quả hiện giờ hắn lại bi ai phát hiện, hình như mình bị lừa ở đây rồi.

Nhìn những võ giả Nam Vực xung quanh, Minh Huyền Vũ phẫn nộ quát: “Các ngươi còn đứng xem là gì? Cùng là người Nam Vực, còn không mau ra tay?”

Gã cao to của Chiến Võ Thần Tông và những võ giả Nam Vực khác đều cười lạnh một tiếng, thân hình lại lui về phía sau vài bước.

Trước đó đúng là bọn họ có địch ý với Sở Hưu, nhưng hiện giờ là Cực Lạc Ma Cung các ngươi và tên Sở Hưu kia giải quyết ân oán cá nhân, liên quan gì tới bọn họ? Ai lại ăn no dửng mỡ đi xuất thủ?

Đao mang sắc bén tới cực hạn liên tiếp chém lên người Minh Huyền Vũ, rốt cuộc Minh Huyền Vũ cũng không chịu nổi, hắn trực tiếp quát lớn: “Rút lui!”

Dứt lời, thân hình Minh Huyền Vũ hóa thành hư vô quỷ dị, không phải ảo thuật cũng không phải chướng nhãn pháp mà như đột nhiên tách biệt khỏi không gian này, khiến đao mang của Sở Hưu thất bại.

Sở Hưu tay kết ấn quyết, Đại Bi Chú được thi triển, giữa không trung trời khóc đổ mưa máu hàng lâm, bàn tay ma thần khổng lồ chộp về phía Minh Huyền Vũ đã hóa thành cái bóng, nhưng kết quả vẫn thất bại, khiến đối phương bỏ trốn.

Sở Hưu ồ khẽ một tiếng, chiêu này của Minh Huyền Vũ đúng là vượt ngoài tưởng tượng của y.

Lộ số của Cực Lạc Ma Cung tuy cũng là Ma đạo, nhưng không phải loại ma công chính thống mà càng âm tà quỷ dị, am hiểu nghiên cứu đủ thứ kỳ quái.

Tuy đại đa số nghiên cứu đều thất bại, nhưng nhiều năm qua bọn họ cũng nghiên cứu được nhiều thứ quái dị, lực lượng cũng không kém.

Chiêu mà Minh Huyền Vũ vừa thi triển khiến Sở Hưu không nhìn ra sơ hở gì, thậm chí lực lượng Đại Bi Chú cũng không thể giam cầm hắn.

Bên phía Sở Hưu thất thủ nhưng Lục Giang Hà lại giết được một cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền của Cực Lạc Ma Cung, khiến Sở Hưu cũng phải nhìn sang.

Thật ra với thực lực của Lục Giang Hà, có giết được một võ giả cùng cấp cũng không có gì là lạ.

Tuy hắn luôn kêu gào mình là Ma Tôn thứ năm của Côn Luân Ma Giáo, nhưng với thực lực của hắn, năm trăm năm trước khi Côn Luân Ma Giáo còn tồn tại, nếu hắn có thể bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, vậy rất có khả năng sẽ trở thành vị Ma Tôn thứ năm của Côn Luân Ma Giáo.

Nhưng lúc này Lục Giang Hà lấy một địch hai mà còn giết chết được một người, đúng là Sở Hưu đã coi thường thực lực của hắn.

Thấy Minh Huyền Vũ và võ giả còn lại của Cực Lạc Ma Cung trốn thoát, Sở Hưu lạnh lùng nói: “Đuổi!”

Lục Giang Hà chần chờ nhìn thoáng qua thứ kia nói: “Thứ này tuy hơi kỳ quái nhưng cũng là một bảo bối, không đoạt lấy à?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Trong chúng ta có ai tu luyện cương khí Thuần Dương? Có đoạt được cũng không nhiều tác dụng, không cần lãng phí thời gian vào thứ gân gà như vậy, giải quyết người Cực Lạc Ma Cung trước đã!”

Cho dù không có chuyện của Trần Thanh Đế, lần trước Minh Huyền Vũ và Tân Già La của Phạm Giáo liên thủ bao vây y trong cứ điểm Nam Man, mối thù này y vẫn chưa quên đâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận