Côn Luân Ma Chủ

Chương 1929: Tấn công Dạ Thiều Nam 1



Trước đó Thiên Hồn đã nói với Sở Hưu, các đại phái hạ giới chắc chắn sẽ tới đào một số thứ mà tổ tiên để lại ở hạ giới.

Nhưng có thế nào Sở Hưu cũng không ngờ Thiên Ma Cung lại kỳ quái như vậy, không ngờ lại đào một kẻ điên ra.

Cái tên này tự xưng là cường giả đệ nhất Ma đạo trong thời kỳ nào đó trước đại kiếp nạn thượng cổ, nhưng thật ra Sở Hưu cũng không để vào mắt. Chỉ là một kẻ điên đứng trong thời đại đó, nghiên cứu trường sinh nhiều quá tới mức tẩu hỏa nhập ma mà thôi.

Mỗi thời đại đều có cường giả đứng trên đỉnh phong, tuy đứng trên đỉnh phong không dễ dàng gì, nhưng trừ phi làm được như Độc Cô Duy Ngã, có thể ảnh hưởng tới vài trăm năm sau đó, nếu không có ai không thân tử đạo tiêu?

Chuyện kỳ quái của Thiên Ma Cung cứ giao cho Thiên Ma Cung xử lý là được, Viên Không Thành còn chưa nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Tuy Dạ Thiều Nam là võ giả hạ giới, còn không phải loại gian lận lên Đại La Thiên thăng cấp như Sở Hưu, nhưng chính vì vậy hắn đi được tới như ngày hôm nay mới càng đáng sợ.

Lúc này trong Ma Chủ Bái Nguyệt Giáo, Dạ Thiều Nam đang xếp bằng trong đại điện, quanh người là mây mù bảy màu lơ lửng, ngưng tụ trước mặt hắn, cuối cùng không ngờ lại hóa thành một Dạ Thiều Nam giống hệt.

Dạ Thiều Nam nhẹ nhàng vươn tay ra, hai ‘Dạ Thiều Nam’ lập tức dung hợp. Chỉ trong chớp mắt thực lực của Đại La Thiên đã tăng vọt lên ngũ trọng thiên, thậm chí toàn bộ nguyên khí trong Bái Nguyệt Giáo đều bị hắn thấp thu sạch sẽ.

Lúc này đám người Đông Hoàng Thái Nhất, đại tế ti và Long Linh Nhi đều có mắt, thấy vậy ai nấy đồng thanh chúc mừng: “Chúc mừng giáo chủ chế tạo thành công Chí Tôn Song Sinh Cổ!”

Dạ Thiều Nam thở dài một tiếng, vung tay lên, sương mù bảy màu lại lan tỏa, tạo thành bộ dạng Dạ Thiều Nam, nhưng thực lực bản thể của hắn không hề thay đổi, còn Dạ Thiều Nam do mây mù bảy màu tạo thành lại có ánh mắt đờ đẫn, tuy có tướng mạo giống hệt nhau nhưng nhìn thế nào cũng không giống người bình thường.

“Lần này là nhờ bí pháp Song Sinh Hoán Nguyệt của chi phái Cổ Nguyệt Tôn Giả mà thánh nữ mang về, ta mới có thể luyện chế thành công Chí Tôn Song Sinh Cổ, thay ta cám ơn sư phụ ngươi.”

Long Linh Nhi cười nói: “Giáo chủ không cần khách khí như vậy, sư phụ ta cũng cảm thấy hứng thú với cổ thuật của Bái Nguyệt Giáo. Chi phái Cổ Nguyệt có nhiều bí thuật như vậy, có một số thứ thậm chí ngay sư phụ cũng chưa từng tu luyện, dùng nó đổi lấy cổ thuật của Bái Nguyệt Giáo, sư phụ còn cảm thấy mình được lợi ấy chứ.”

Dạ Thiều Nam khẽ gật đầu, đột nhiên nói: “Ta sẽ phong ấn phương pháp chế tạo Chí Tôn Song Sinh Cổ, trở thành một trong những cổ trùng cấm kỵ, không cho phép bất cứ ai tu luyện.”

Ba người Đông Hoàng Thái Nhất đều lộ vẻ nghi hoặc, không biết vì sao Dạ Thiều Nam lại làm như vậy.

Xưa nay Dạ Thiều Nam không phải loại hẹp hòi, hắn chỉ chấp nhất với võ đạo chứ chưa từng e ngại đệ tử nhà mình sẽ đuổi kịp mình, thậm chí vượt qua chính mình.

Cho nên lúc trước sau khi nghiên cứu xong Bổ Thiên Tâm Kinh, chuyện đầu tiên Dạ Thiều Nam làm là đặt nó trong Tàng Kinh Các cho mọi người đọc.

Nhưng Bổ Thiên Tâm Kinh có yêu cầu rất cao đối với thiên phú và nghị lực của bản thân, cho nên đến giờ vẫn không có ai tu luyện thành công.

Dạ Thiều Nam trầm giọng nói: “Chí Tôn Song Sinh Cổ dùng Thất Thải Hoặc Tâm Trùng làm cơ sở, dung hợp với một bản thân khác được mô phỏng hoàn toàn, tu luyện song song. Trông thì như được một phân thân, thậm chí khi hợp thể với phân thân còn có thể cộng hưởng tu vi.

Nhưng vừa rồi khi hợp thể ta lại phát hiện không ngờ trong Thất Thải Hoặc Tâm Trùng phân tán ra lại loáng thoáng có tổ hợp, sinh ra nguyên thần mơ hồ yếu ớt.

Nó đang mô phỏng ta, không chỉ là mô phỏng thân thể mà còn là mô phỏng nguyên thần.

Một khi hợp thể nhiều lần, chắc chắn Thất Thải Hoặc Tâm Trùng sẽ cắn ngược trở lại, đến cuối cùng là ngươi dung hợp với cổ trùng hay cổ trùng dung hợp ngươi, đây là ẩn số.

Loại cổ trùng này dùng để chiến đấu thì được, dùng để tu luyện thì phải khống chế nghiêm ngặt số lần dung hợp cổ trùng.

Ta có tự tin, nhưng người khác thì không.”

Nghe Dạ Thiều Nam nói vậy, bọn họ cũng hiểu rốt cuộc có chuyện gì.

Cổ thuật của Bái Nguyệt Giáo tuy thần dị nhưng cũng cực kỳ tà ác quỷ dị, thật ra mỗi loại cổ thuật đều có nhược điểm và thiếu hụt cực lớn, ví dụ như Trường Sinh Cổ mà Long Linh Nhi dung hợp, có rất ít cổ trùng vô hại.

Đúng lúc này bên ngoài Bái Nguyệt Giáo lại vang lên tiếng trận pháp bị tấn công, đám người Đông Hoàng Thái Nhất đều kinh ngạc.

Các tông môn dưới hạ giới sẽ không dám tới đánh Bái Nguyệt Giáo, chẳng lẽ tông môn Đại La Thiên đánh tới cửa?

Mọi người vội vàng ra khỏi đại điện bế quan, chứng kiến Vô Thượng Thiên Ma dùng ma khí che phủ hư không, ngồi ngay ngắn trên vương tọa ma long.

Nhưng vừa rồi hắn đã bị Sở Hưu đánh cho một trận cho nên khí tức khá suy yếu, không được cường đại như lúc trước.

“Ai là Dạ Thiều Nam? Dâng thân thể lên cho bản tôn, tương lai bản tôn sẽ ban cho ngươi trường sinh bất tử, ngạo thị giang hồ!”

Dạ Thiều Nam nhìn Vô Thượng Thiên Ma, ánh mắt không hề thay đổi.

Vô Thượng Thiên Ma nhíu mày, vị cao thủ đệ nhị Ma đạo ở hạ giới này có thân thể và thiên phú không sai, nhưng hình như hơi ngốc, phản ứng khá chậm.

Nhưng cũng không sao, hắn chỉ muốn thân thể của đối phương, không cần gì khác.

Ngay lúc Vô Thượng Thiên Ma định lên tiếng thúc giục, Dạ Thiều Nam đột nhiên giơ ngón tay điểm ra, thiên địa càn khôn, âm dương chia cắt, quy tắc tịch diệt trùng tổ!

Bổ Thiên Chỉ!

Dạ Thiều Nam rất ít nói, phần lớn thời điểm hắn thích dùng hành động thay cho ngôn ngữ, ví dụ như hiện tại.

Hắn tin tưởng võ đạo tu luyện tới đỉnh phong chính là trường sinh bất tử, nhưng hắn chỉ tin trường sinh bất tử mà mình tu luyện được chứ không tin trường sinh bất tử mà người khác ban cho hắn.

Cho nên cái kẻ đột nhiên xuất hiện này rốt cuộc là người của hạ giới hay là người của Đại La Thiên, hắn nói thật hay nói dối, tất cả đều không quan trọng. Hắn không muốn giao thân thể của mình ra, vậy chỉ có đánh một trận!

Dưới Bổ Thiên Chỉ, làn sương ma khí bị xé rách, quy tắc bùng nổ tịch diệt, nhắm thẳng tới Vô Thượng Thiên Ma.

Tuy Dạ Thiều Nam vừa đạt tới Võ Tiên ngũ trọng thiên, lực lượng không bằng Sở Hưu, nhưng đã đủ áp đảo Vô Thượng Thiên Ma lúc này.

Đối phương bị Dạ Thiều Nam đột ngột xuất thủ, đánh cho không kịp trở tay, thân hình cũng bị Bổ Thiên Chỉ ẩn vào lòng đất.

Sau khi nguyên thần gây dựng lại, sắc mặt Vô Thượng Thiên Ma đã hóa thành dữ tợn.

Hơn vạn năm trước hắn bị toàn bộ giang hồ liên thủ phong ấn thì thôi, dù sao lúc trước những người xuất thủ đều là chí cường giả đỉnh phong trên giang hồ.

Nhưng bây giờ thì sao? Hai tiểu bối cũng có thể ức hiếp hắn như vậy, đúng là sỉ nhục!

“Chết đi cho bản tôn!”

Vô Thượng Thiên Ma nổi giận gầm lên một tiếng, ma khí vô biên bị dẫn dắt, hóa thành ngàn vạn ma ảnh lao về phía Dạ Thiều Nam, uy thế cực kỳ khủng khiếp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận