Côn Luân Ma Chủ

Chương 570: Đánh lén 1



Sở Hưu cùng Doanh Bạch Lộc giao thủ khiến mọi người xung quanh hoa cả mắt, vô cùng kịch liệt, cũng khiến bọn họ chứng kiến thực lực chân chân chính của tuấn kiệt thế hệ trẻ tuổi.

Chỉ có điều hai bên đánh giờ khắc này lực lượng vẫn ngang hàng, có qua có lại, đã vào thế giằng co.

Lần trước khi Sở Hưu giao thủ cùng Tông Huyền cũng từng giằng co như vậy. Có điều khi đó Sở Hưu cảm giác được nếu tiếp tục giằng co như vậy, bên thua chắc chắn là mình.

Bởi vì lực lượng nội tình của Tông Huyền thật sự quá mạnh, mạnh tới mức đánh tới cuối cùng bên tiêu hao hết lực lượng thua cuộc trước nhất định là mình.

Còn giờ Sở Hưu giao thủ cùng Doanh Bạch Lộc mặc dù không nắm chắc tất thắng nhưng lại không có cảm giác không địch nổi như trước.

Thật sự dốc toàn lực ra đánh, hai bên thắng bại ra sao vẫn là ẩn số. Sở Hưu còn rất nhiều thủ đoạn tuyệt kỹ chưa sử dụng, tin rằng Doanh Bạch Lộc cũng vậy.

Có điều ngay lúc Sở Hưu và Doanh Bạch Lộc đang giằng co, bên phía đám người Đổng Tề Khôn đã xuất hiện biến hóa.

Huyền Cửu U bị trấn áp vạn năm, thực lực bản thân hắn thực ra không khác mấy so với đám người Thi Cửu Linh.

Chỉ có điều hắn dẫn phát ấn ký khí tức năm xưa của Lã Ôn Hầu nên mới phát ra uy lực cấp bậc đó.

Nhưng lúc này phong ấn Phương thiên họa kích đã bị giải trừ, ấn ký Lã Ôn Hầu lưu lại đã hoàn toàn biến mất, Huyền Cửu U không cách nào mượn lấy lực lượng từ ấn ký, cho nên có thể nói là hắn càng đánh càng yếu. Từ lúc ban đầu áp chế ba người Đổng Tề Khôn, về sau lại biến thành ba người Đổng Tề Khôn áp chế hắn.

Không có áp lực, lúc này ánh mắt Kiều Liên Đông nhìn về phía Sở Hưu và Doanh Bạch Lộc giao thủ, ánh mắt lóe lên vẻ âm trầm.

Lần trước tại Tử Nhân Cốc hắn bị Sở Hưu dọa đi cũng đủ mất mặt, lần này Sở Hưu ỷ vào bên cạnh mình có Phương Thất Thiếu và Tạ Tiểu Lâu, còn dám lớn lối với mình. Chuyện này khiến Kiều Liên Đông vốn nhỏ mọn cảm thấy rất bất mãn.

Lúc trước ở Khai Sơn Tế, nếu không phải Đổng Tề Khôn tạo điều kiện cho hắn hạ đài, hơn nữa bên cạnh còn có Tạ Tiểu Lâu và Phương Thất Thiếu, không chừng Kiều Liên Đông đã động thủ.

Còn giờ Tạ Tiểu Lâu và Phương Thất Thiếu đều không có mặt, Sở Hưu này còn bày tư thế muốn tranh đoạt thần binh. Lần này chắc hẳn Đổng Tề Khôn sẽ không đứng ra nói đỡ nữa, hắn cũng chẳng việc gì phải bỏ mặc tên Sở Hưu này lớn lối như vậy nữa!

Có điều Kiều Liên Đông lại không trực tiếp động thủ trước. Mặc dù lòng dạ hắn không lớn, nhưng không muốn những người khác nói hắn hẹp hòi.

Cho nên bên này Kiều Liên Đông âm thầm truyền âm cho đại đệ tử của mình, bảo hắn động thủ với Sở Hưu.

Khác với Hứa Đình Nhất không có tới một đệ tử, Kiều Liên Đông có rất nhiều đệ tử. Lần này tham gia Khai Sơn Tế hắn cũng dẫn vài đệ tử qua.

Đại đệ tử của hắn, Phương Đình đã có tu vi Thiên Nhân Hợp Nhất. Mặc dù không đánh nổi Sở Hưu nhưng âm thầm đánh lén cũng đủ.

Nếu đánh lén thành công, phối hợp với Doanh Bạch Lộc xử lý Sở Hưu, vừa vặn bớt việc.

Thất bại cũng chẳng sao, đến lúc đó Phương Đình giả bộ thụ thương, vậy tới phiên Kiều Liên Đông hắn xuất thủ.

Mặc dù như vậy Kiều Liên Đông sẽ bị mọi người nói là bao che khuyết điểm, nhưng cái tiếng bao che của hắn đã sớm lan truyền khắp nơi, sợ gì ai nói. Dù sao cũng khá hơn so với tâm địa hẹp hòi, chủ động gây sự với tiểu bối.

Còn lúc này nghe được Kiều Liên Đông truyền âm, trong mắt Phương Đình lóe lên sắc thái lạ. Hắn lặng lẽ không chút tiếng động rời khỏi trận đấu với những võ giả khác, thấy Lã Phụng Tiên còn chưa phát giác ra động tác của bản thân, lúc này mới lẩn ra sau lưng Sở Hưu.

Phương Đình gần năm mươi tuổi mới bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất. Thật ra hắn chẳng nhỏ hơn Kiều Liên Đông bao nhiêu.

Nếu bảo hắn giao thủ chính diện với Sở Hưu, cho dù sư phụ hắn Kiều Liên Đông đích thân phân phó hắn cũng chẳng dám. Nhưng giờ chỉ là bảo hắn âm thầm đánh lén, chuyện này không vấn đề.

Một thanh Miêu Đao dài và nhỏ đã được Phương Đình cầm trong tay, trong mắt hắn lóe lên vẻ hung ác, huyết sát khí ngưng tụ trên lưỡi đao, đột nhiên chém tới sau lưng Sở Hưu.

Cho dù đang giao thủ cùng Doanh Bạch Lộc, Sở Hưu vẫn chưa hề buông lỏng cảnh giác về những nơi khác.

Phương Đình chưa xuất đao, sử dụng đã nhận ra sát ý trên người hắn.

Võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất như Phương Đình, đừng nói giờ Sở Hưu đã lên tới Thiên Nhân Hợp Nhất, cho dù khi y còn ở cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên, muốn giết hắn cũng dễ như trở bàn tay.

Chỉ có điều giờ Sở Hưu đang dùng Hoán Nhật Đại Pháp giao đấu với Doanh Bạch Lộc, Phương Đình đánh lén lúc này là chọn đúng thời cơ.

Cảm giác được một đao kia chém tới, Sở Hưu không lui lại hoàn thủ, ánh mắt cũng không hề bối rối. Quanh người hắn một luồng phật quang rực rỡ đột nhiên bùng lên sau lưng, một tiếng động như sấm nổ vang lên, như phật âm vang rền, đánh tay nhát đao của Phương Đình, khiến hắn không nhịn được sắc mặt trắng bệch, trực tiếp bị đẩy lui.

Ngoại Sư Tử Ấn!

Muốn thi triển Khoái Mạn Cửu Tự Quyết vốn dĩ cần kết ấn, nhưng Sở Hưu đã sử dụng thuần thục chín thức ấn quyết này, thậm chí đã tới trình độ hai tay cùng lúc kết thành hai ấn quyết khác nhau. Tin rằng không bao lâu nữa Sở Hưu có thể sử dụng Cửu Ấn Hợp Nhất trong Khoái Mạn Cửu Tự Quyết, bộc phát ra uy lực mạnh nhất của nó.

Còn lúc này Sở Hưu không kết ấn,chỉ dùng chân khí phát động Ngoại Sư Tử Ấn, đây cũng là một loại biểu hiện cho thấy lý giải của Sở Hưu đối với Khoái Mạn Cửu Tự Quyết đã tới cực hạn.

Mặc dù uy lực không cách nào so với kết ấn thi triển, có điều đối phó với kẻ địch như Phương Đình đã đủ rồi.

Bên kia Doanh Bạch Lộc thấy có người đánh lén Sở Hưu, không khỏi nhíu mày, từ từ thu lại lực lượng. Cửu Long Hộ Thân biến mất.

Đúng là hắn muốn tranh tài một trận với Sở Hưu, có điều hắn chỉ muốn đánh một trận đơn thuần, không phải vì thanh danh trên Long Hổ Bảng.

Doanh Bạch Lộc mặc dù không cao thượng đến vậy nhưng cũng có kiêu ngạo của riêng mình.

Nếu có người đánh lén Sở Hưu khiến mình chiến thắng. Vậy cho dù Phong Mãn Lâu xếp hắn trở lại hạng năm trên Long Hổ Bảng, Doanh Bạch Lộc cũng thấy không mặt mũi đâu mà nhận thứ hạng đó.

Sau khi Doanh Bạch Lộc chủ động thu tay, Sở Hưu đương nhiên cũng thu hồi Hoán Nhật Đại Pháp, quay lại phía sau. Ngay khoảnh khắc này, Phương Đình lập tức cảm thấy một áp lực cực lớn đánh tới, như bị một con hung thú thượng cổ để mắt tới!

Chỉ trong chớp mắt, một cảm giác hoảng sợ lạnh buốt dâng lên. Hắn vừa định nói gì đó, lại thấy hai mắt Sở Hưu biến thành màu đỏ rực, một quyền đánh ra, sát ý vô biên ngưng tụ, sát ý khuấy nguyên khí thiên địa, chỉ trong chớp mắt đã khiến lông tơ toàn thân Phương Đình dựng đứng!

Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền!

Dưới một quyền ngưng tụ sát ý vô biên này, Phương Đình thậm chí không kịp thốt lên một chữ, cương khí quanh người bộc phát, trường đao trong tay chém xuống, thân hình nhanh chóng lui sang một bên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận