Côn Luân Ma Chủ

Chương 1790: Phá hủy hồn đăng, bốn phía trọng thương

Lực lượng nguyên thần trong hồn đăng tỏa ra, hóa thành gương mặt Quân Vô Thần dữ tợn, gầm thét lên: “Huyết Vô Lệ! Ngươi muốn chết à!”

Âm thanh đó vang vọng trong đầu Huyết Vô Lệ, chấn động tới mức da đầu hắn tê dại, gương mặt đã đầy hoảng sợ.

Dù sao Quân Vô Thần cũng là môn chủ Thiên Môn nhiều năm, tuy cuối cùng Huyết Vô Lệ trở thành kẻ phản bội nhưng khi chứng kiến Quân Vô Thần xuất hiện trước mặt mình, hắn vẫn không kiềm chế nổi nỗi sợ trong lòng.

Nhưng may mắn thay, đây chỉ là lực lượng nguyên thần còn sót lại, sau khi hét lên một câu nó lập tức tiêu tán.

Huyết Vô Lệ ngồi tại chỗ phun ra một ngụm máu tươi, thở dài một tiếng.

Đầu danh trạng như vậy là đủ, tiếp theo không liên quan tới hắn.

Lúc này trong chiến trường, sau khi Quân Vô Thần hộc máu trọng thương, tất cả mọi người đều ngây ngốc, ngay cả lão thiên sư cũng vậy.

Nhưng khi Quân Vô Thần thốt lên bảy chữ ‘Huyết Vô Lệ, ngươi muốn chết à’, Sở Hưu lập tức hiểu ra, chắc bên phía Huyết Vô Lệ đã động thủ.

Nói thật, tuy Sở Hưu xúi giục Huyết Vô Lệ làm phản, nhưng trên thực tế y không hy vọng mấy vào Huyết Vô Lệ.

Một là vì Sở Hưu luôn đặt phần thắng lớn nhất ở trên người mình, nói đơn giản hơn là y không tin tưởng Huyết Vô Lệ.

Ngoài ra thì dù sao Huyết Vô Lệ cũng là một thần tướng mới nhận chức, chắc chắn không quá quen thuộc với một số bí mật của Thiên Môn.

Ai mà ngờ hắn lại cho Sở Hưu một tin vui bất ngờ.

Tuy không biết hắn dùng cách gì nhưng dù sao Quân Vô Thần cũng đã bị thương.

Ngay khoảnh khắc này, Sở Hưu lập tức nắm lấy cơ hội.

Phá Trận Tử chém ra một đao, nhưng không mang chút đao ý nào.

Giữa không trung, ma khí vô tận ngưng tụ, một khắc sau trăng sáng giữa trời, trong đao mang vô tận chiếu rọi thân hình Quân Vô Thần.

Mây tan thấy trăng sáng, trời xanh rọi bóng người!

Thanh Thiên Chiếu Ảnh!

Cảm nhận được lực lượng đó, Quân Vô Thần lập tức biến sắc.

Đây đã là thức thần thông thứ ba mà Sở Hưu thi triển, hơn nữa còn là một thức thần thông cường đại đến mức hắn cũng phải thấy run rẩy!

Quân Vô Thần bất chấp cơn đau trong nguyên thần, thi triển Bất Diệt Kim Thân tới chư, định tránh khỏi trói buộc từ xiềng xích lôi thủy của lão thiên sư.

Nhưng lúc này Ngụy Thư Nhai và Dạ Thiều Nam đã phản ứng lại, đồng thời xuất thủ.

Ngụy Thư Nhai giơ tay kết ấn, một vệt lửa mảnh khảnh ngưng tụ trong tay hắn, quấn lấy Quân Vô Thần.

Vệt lửa kia chỉ mỏng như sợi tóc, thậm chí không quan sát cẩn thận còn không phát hiện ra nó. Nhưng bên trong vệt lửa lại ẩn chứa lực lượng kinh người, thiếu chút nữa rút cạn lực lượng của Ngụy Thư Nhai.

Đây là lực lượng của Vô Căn Thánh Hỏa, Ngụy Thư Nhai luyện hóa Chí Tôn Thần Đan cho nên trong người cũng có một chút lực lượng của Vô Căn Thánh Hỏa. Tuy chỉ có chút chút lực nhưng lực lượng mà lão ngưng tụ ra lại là Vô Căn Thánh Hỏa, là hóa thân tiên thiên của quy tắc.

Vệt lửa dễ dàng cắt đứt Phạm văn quanh người Quân Vô Thần, phá vỡ Bất Diệt Kim Thân của hắn.

Cùng lúc, Bổ Thiên Tâm Kinh được Dạ Thiều Nam thi triển tới cực hạn, quanh người Quân Vô Thần hiện lên từng vết nứt, kéo hắn vào trong đó, bị lực lượng không gian chém giết. Xiềng xích lôi thủy cũng thấm vào trong người hắn, khiến Quân Vô Thần rên lên một tiếng.

Ba người liên thủ, cuối cùng cũng khiến Quân Vô Thần bị thương, khiến hắn mất cơ hội cuối cùng để phản kháng, Thanh Thiên Chiếu Ảnh đã giáng xuống!

Đao ý cường đại xuyên thẳng vào người Quân Vô Thần, khiến thân thể hắn bị xé rách từng tấc một, máu tươi phun ra như điên. Chỉ trong chớp mắt, Quân Vô Thần ngửa đầu lên trời hét lớn, âm Thanh đầy đau đớn và hung ác.

Vết rạn lan tràn khắp toàn thân hắn, khiến thân thể hắn hóa thành một huyết nhân, cực kỳ đáng sợ.

Nhưng trong trạng thái này, Quân Vô Thần lại thi triển Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân, trực tiếp đánh về phía Ngụy Thư Nhai.

Thanh Thiên Chiếu Ảnh chém thân thể, thức thần thông này tuyệt đối không thể phòng ngự, chỉ có thể dùng lực lượng thân thể chống đỡ.

Nhưng Quân Vô Thần là người duy nhất mà Sở Hưu thấy không những chống cự được trong trạng thái này mà còn có thể tiếp tục ra tay với người khác.

Ngụy Thư Nhai cũng không ngờ tới điểm này, cho nên lão bị đánh cho hộc máu bay ngược trở lại.

Đương nhiên, lão có phản ứng kịp cũng vô dụng. Trước đó ngưng tụ lực lượng Vô Căn Thánh Hỏa đã khiến lão tiêu hao gần hết thể lực.

Quân Vô Thần quay người kết ấn, không ngờ lại điều động máu tươi chảy ra ngưng tụ thành một thanh trường thương đỏ máu, bên trên còn ngọn lửa đỏ thẫm, thiêu đốt hư không.

Hỏa Long Điểm Đăng!

Quân Vô Thần đang bị trọng thương nhưng lại tiếp tục thi triển thần thông, thương này trực tiếp quất về phía Dạ Thiều Nam.

Ngay cả Sở Hưu cũng không thể tránh được nhát thương Hỏa Long Điểm Đăng này, cho dù Bổ Thiên Tâm Kinh của Dạ Thiều Nam có thần dị đến đâu đi nữa cũng không có tác dụng gì trước thế công như vậy.

Bổ Thiên Tâm Kinh khống chế lực lượng tiếp cận với vận dụng quy tắc không gian, nhưng trước mũi thương này, tất cả đều tịch diệt.

Nhưng lúc này Dạ Thiều Nam thấy mình không trốn được, không ngờ lại trực tiếp lao tới, một tay kết ấn, tựa như dùng tay vá trời.

Khoảnh khắc đó thời không như ngưng đọng, mũi thương của Hỏa Long Điểm Đăng bị giam cầm giữa không trung, tiếp đó theo ấn quyết hạ xuống bị phong ấn triệt để!

Chỉ có thần thông mới có thể đối chọi với thần thông. Đây là Bổ Thiên Ấn mà Dạ Thiều Nam nắm giữ khi còn ở cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, còn lúc này hắn đi vào cảnh giới Võ Tiên, hơn nữa dưới áp lực của Hỏa Long Điểm Đăng, không ngờ lại thăng cấp công pháp thành thần thông, trở thành thần thông riêng của Dạ Thiều Nam.

Nhưng giữa thần thông với thần thông cũng có chênh lệch, Dạ Thiều Nam lâm thời đột phá, lĩnh ngộ thần thông, làm sao có thể sánh được bí pháp của Thiên Môn, Hỏa Long Điểm Đăng đã cực kỳ hoàn chỉnh?

Tuy mặt hắn không biểu cảm nhưng cánh tay phải không ngừng chảy máu, khí tức suy yếu, hiển nhiên đã phế mất một cánh tay.

Thân thể Quân Vô Thần run rẩy, nhìn về phía Sở Hưu bị Thanh Thiên Chiếu Ảnh rút sạch lực lượng, giọng nói lạnh lùng như quỷ mị: “Chỉ có chút năng lực đó thôi sao? Ngươi tưởng đao này có thể phá hủy thân thể của ta à?”

Rõ ràng thân thể của Quân Vô Thần đã lung lay như sắp đổ nhưng vẫn rất có sức sống cực mạnh.

Sau khi hắn dứt lời, không ngờ máu tươi đang chảy lại bắn tung ra với tốc độ còn nhanh hơn, nhưng không phải bắn ra bốn phía xung quanh mà ngưng tụ lại, tạo thành một ‘huyết nhân’ hoàn toàn bằng máu tươi. Còn thân thể hắn lúc này đã hóa thành tro bụi bay khắp nơi.

Lục Giang Hà đang chém giết với võ giả Thiên Môn ở bên dưới thấy cảnh này không khỏi kinh ngạc nói: “Mẹ nó! Sao Thiên Môn lại sao chép công pháp của ông đây, rõ là không biết xấu hổ!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận