Côn Luân Ma Chủ

Chương 1948: Đẩy lùi 2

Quanh người hắn là vô số lôi đình quấn quanh, vẫy tay một cái là điều động quy tắc lôi đình, tỏa ra lôi quang chói lọi vô cùng vô tận, đánh lên người đối thủ.

Tuy trong mắt Võ Tiên chính thức, phương pháp bị động dẫn dắt quy tắc thiên địa như vậy không đáng kể.

Nhưng trong số võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, Trương Thừa Trinh gần như vô địch, chỉ trong chớp mắt đã có hơn mười võ giả chết dưới tay hắn.

Lúc này Tất Du Trần đã bất chấp trận chiến với Sở Hưu, Vạn Đạo Thiên Cung tuy quý giá nhưng không đáng để toàn bộ đệ tử Huyền Thiên Cảnh phải nằm lại tại đây.

“Rút lui! Tất cả rút lui về phía sau!”

Tất Du Trần hét lớn một tiếng, trận văn hắc thủy hiện lên quanh người, tạo thành từng gợn sóng ngăn cản trước mặt, chống lại thế công của Sở Hưu, đồng thời giúp các võ giả Huyền Thiên Cảnh rút lui.

Tất Du Trần hừ lạnh một tiếng, dù sao hắn cũng là người trong Đạo môn, tuy ngông cuồng nhưng vẫn có chút phong độ.

Thấy không địch nổi, hắn cũng không buông lời đe dọa gì mà trực tiếp dẫn người rút lui.

Dạ Thiều Nam thu hồi phân thân, đi tới bên cạnh Sở Hưu hỏi: “Đuổi không?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Không đuổi, đuổi kịp thì sao, chẳng lẽ lại xử lý toàn bộ bọn họ?”

Có bốn vị Võ Tiên như vậy, trừ phi Sở Hưu kéo toàn bộ võ giả dưới trướng Côn Luân Ma Giáo tới đây mới có thể giữa bọn họ lại nơi này, với chút người ở đây, có thể chiếm thượng phong đã là không tệ rồi.

Nhưng Dạ Thiều Nam nghe vậy lại suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: “Vẫn có khả năng nhất định.”

Sở Hưu không còn gì để nói, sau đó y lên tiếng: “Có khả năng cũng không đáng, chúng ta tới di tích tìm bảo vật chứ không phải để giao chiến sinh tử với Huyền Thiên Cảnh.

Tuy bên Huyền Thiên Cảnh đã bị chúng ta tạm thời đẩy lùi, nhưng diện tích di tích Vạn Đạo Thiên Cung quá lớn, chắc chắn Huyền Thiên Cảnh sẽ không rút lui mà tới nơi khác thăm dò.

Chúng ta không có thời gian để la cà, tạm thời tách ra thăm dò, nhưng không thể cách nhau quá xa, đủ để ba bên trợ giúp lẫn nhau là được. Ta chỉ cần đạo tàng, những thứ khác thì hai vị chia đều.”

Dạ Thiều Nam và lão thiên sư gật nhẹ đầu, đây là chuyện bọn họ đã bàn bạc từ trước.

Bái Nguyệt Giáo không cần đạo tàng, bọn họ chỉ cần đủ loại bí thuật kỳ dị hoặc trận pháp bảo vật trong Vạn Đạo Thiên Cung, càng hỗn tạp càng tốt.

Còn đạo tàng tuy hữu dụng với Thiên Sư Phủ, nhưng lại không phải thứ Thiên Sư Phủ đang cần trong giai đoạn hiện tại.

Nói đơn giản hơn là đạo tàng của Vạn Đạo Thiên Cung quá cao cấp, cho dù là lão thiên sư cũng không dám cam đoan mình có thể hiểu được toàn bộ.

Cho nên dẫu Thiên Sư Phủ có đoạt được thứ này, với thực lực của Thiên Sư Phủ hiện giờ cũng không giữ được, còn không bằng tặng cho Sở Hưu còn mình thì lấy một số điển tịch mà các chi phái khác trong Đạo môn để lại.

Sau khi bàn bạc, ba bên chia ra giữ khoảng cách nhất định, thăm dò theo một hướng.

Chín phần mười cung điện trong Vạn Đạo Thiên Cung đã bị hủy diệt trong đại kiếp nạn thời thượng cổ, cho nên số cung điện có thể tìm kiếm cũng không nhiều.

Sở Hưu hạ xuống một cung điện có quảng trường hình bát quái, nơi này khá hoàn chỉnh, chắc có trận pháp rất mạnh bảo vệ nên mới chống được đại kiếp nạn thượng cổ.

Đẩy cánh cửa điện mục nát đi vào trong, bên trong cũng vẽ một trận đồ bát quái khổng lồ, một bộ xương trắng ngồi chính giữa, sau khi Sở Hưu đẩy cửa bước vào, nó lập tức hóa thành tro bụi.

Bộ xương này mặc đạo bào thái cực bát quái, chắc là chủ nhân của cung điện này.

Trước mặt bộ xương khô kia còn có một mai rùa, nhưng những chữ viết trên mai rùa khiến con mắt Sở Hưu co rụt lại.

Ma Chủ, Hoàng Tuyền, đại kiếp, trường sinh... những từ ngữ này khắc trên ma chủ, khiến Sở Hưu bất giác liên tưởng tới tình cảnh của bản thân.

Vạn Đạo Thiên Cung là tập hợp vô số Đạo môn không hợp với đạo thống của Tam Thanh Điện mà thành lập ra, cho nên trong Vạn Đạo Thiên Cung, có thể tìm được truyền thừa của đủ loại Đạo môn.

Nhìn bộ dạng của cung điện này, hiển nhen đây là một đại tông sư tinh thông bói toán thiên cơ, thậm chí rất có thể kểt quả của quẻ bói này là đối phương dùng toàn bộ tâm huyết và lực lượng của bản thân, bói ra một quẻ cuối cùng trước khi đại kiếp nạn hàng lâm.

Nguyên nhân rất đơn giản, ngay khi Sở Hưu mở cửa, thân thể của đối phương đã tan thành tro bụi.

Cho dù người này không am hiểu võ đạo, chỉ riêng trình độ bói toán thiên cơ đã xứng với danh hiệu đại tông sư, còn có một tòa cung điện rộng lớn như vậy trong Vạn Đạo Thiên Cung, hơn nữa còn được bố trí trận pháp vượt qua cả đại kiếp nạn thượng cổ, chắc chắn đối phương yếu nhất cũng là Võ Tiên.

Cường giả như vậy cho dù không cố ý rèn luyện thân thể, nhưng cường độ thân thể vẫn sánh ngang với kim cương bạch ngọc, vạn cổ bất hủ.

Bây giờ mới hơn vạn năm đã hóa thành tro bụi, hiển nhiên trước khi chết đối phương đã dùng hết mọi lực lượng của bản thân.

Sở Hưu cầm mai rùa lên, quan sát cẩn thận văn tự trên đó, mười chữ viết rất ẩu, nhưng vẫn có thể nhận ra.

Bên dưới những chữ cái kia còn có vài chữ viết càng ngoáy, dường như được ghi lại trong lúc vội vàng, lại giống như đắn đo lắm mới khắc lại.

Nếu nói liền, có lẽ là: Ma chủ ra, Hoàng Tuyền về, đại kiếp hiện, trường sinh mở.

Bốn chữ này là mấu chốt của quẻ bói mà vị đại tông sư này tính được, đến giờ hầu hết đã ứng nghiệm.

Còn những chữ khác là phương thức những thứ này xuất hiện.

Nối liền lại có lẽ là ma chủ xuất hiện, Hoàng Tuyền Thiên trở về, đại kiếp nạn hiện thế, Trường Sinh Thiên khai mở?

Nhưng suy nghĩ cẩn thận lại cảm thấy không đúng, thứ tự không đúng.

Hai điều sau không đúng thứ tự, đại kiếp nạn thượng cổ đã qua, vậy đại kiếp này ứng với đại kiếp nạn vạn năm sau.

Nhưng đại kiếp nạn ở đâu?

Trước đại kiếp nạn thượng cổ có rất nhiều điềm báo, vô số đại sư bói toán đều tính được đại kiếp nạn này.

Còn trong thời đại này, tuy mở ra kỷ nguyên mới, mở ra đại thế đại tranh, nhưng cho dù là Đạo Tôn cũng không tính ra đại kiếp nạn xuất hiện.

Còn về Trường Sinh Thiên, tuy Độc Cô Duy Ngã đang tìm kiếm, Đạo Tôn cũng đang tìm kiếm, nhưng tới nay nó vẫn là một truyền thuyết.

Hai điều đầu cũng không đúng.

Ma chủ xuất hiện, Hoàng Tuyền Thiên trở về? Hình như thứ tự bị ngược.

Phải là Hoàng Tuyền Thiên xuất hiện, sau đó ma chủ trong Hoàng Tuyền Thiên trở về mới đúng.

Chẳng lẽ vị đại tông sư bói toán thời thượng cổ này viết sai thứ tự?

Nhưng nghĩ kỹ lại cũng không đúng, với cảnh giới bói toán của đại tông sư, kết quả quẻ bói của bọn họ rất lộn xộn, tin tức lại rất nhiều.

Những chữ cái trên mai rùa là vị đại tông sư bói toán này dùng tính mạng bản thân để bói ra, làm sao lại phạm phải sai lầm đơn giản như vậy được?

Ngay lúc Sở Hưu đang nghi hoặc, phía đông bắc bỗng có một chấn động cực lớn, đó là chấn động của Bổ Thiên Tâm Kinh.

Sở Hưu nhíu mày, bên phía Dạ Thiều Nam gặp phải đám người Huyền Thiên Cảnh? Đám người này đúng là nhớ ăn không nhớ đòn, không ngờ lại chạy về nhanh như vậy.

Sở Hưu cất cái mai rùa kia vào lòng, thân hình khẽ động, lao thẳng theo hướng đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận