Côn Luân Ma Chủ

Chương 1867: Thua không nổi 2

Mộ Bạch Sương không nói gì, nhưng đáp lại La Sơn là một luồng kiếm mang xông thẳng lên tận trời!

Cùng lúc đó, hai vị Kiếm Tôn khác của Thiên Hạ Kiếm Tông, Cửu U Kiếm Tôn - Dịch Quy Tà và Bích Hải Kiếm Tôn Minh Tri Lan cũng đồng thời xuất thủ.

Thịnh Cửu Uyên khẽ cắn môi, hắn đã bị buộc chung với Thiên Hạ Kiếm Tông, không có đường lui, chỉ có thể ra tay.

Bên phía Sở Hưu, y trực tiếp đón đầu, Mộ Bạch Sương, Phương Bạch Độ liên thủ với Hứa Thiên Nhai đối đầu với Thịnh Cửu Uyên.

Hai vị này liên thủ, thực lực có thể sánh với thất trọng thiên, tuy đánh bại Thịnh Cửu Uyên sẽ khá khó khăn, nhưng ngăn cản hắn thì không thành vấn đề.

Hai người còn lại, Trần Thanh Đế trực tiếp đối đầu với Minh Tri Lan có thực lực tứ trọng thiên.

Trần Thanh Đế không phải Võ Tiên chân chính, nhưng chiến lực của hắn ít nhất cũng khoảng tam trọng thiên, cho nên đối đầu với Minh Tri Lan tuy có áp lực nhưng sẽ không rơi hạ phong quá mức.

Còn Ngụy Thư Nhai trước đó tiêu hao hơi lớn, Tần Bách Nguyên cũng vừa trải qua một trận chiến, tiêu hao cũng cực lớn.

Nhưng hai người liên thủ đối phó với một Dịch Quy Tà tu vi tam trọng thiên lại không thành vấn đề.

Chỉ trong chớp mắt, hai phe đã giao chiến ngang tài ngang sức.

Đây là trận chiến cuối cùng, cũng là trận quyết định thắng bại giữa Đông Vực và Nam Vực.

Mộ Bạch Sương biết hậu quả của trận chiến lần này, Thiên Hạ Kiếm Tông đã trả giá quá nhiều cho nên bọn họ không thua nổi!

Chỉ trong chớp mắt, Mộ Bạch Sương đã dốc toàn lực xuất thủ.

Vô số kiếm quang che khuất cả bầu trời, bị phong mang chiếu rọi giữa không trung, còn chói mắt hơn ánh thái dương giữa trưa.

Vô số kiếm quang chằng chịt bắn về phía Sở Hưu, còn Sở Hưu chỉ đáp lại bằng một đao.

Đao chiêu Thôn Thiên!

Vô số kiếm quang bị lỗ đen thôn tính, nhất lực phá vạn pháp.

Nhưng ngay sau đó, một luồng kiếm quang bất phàm lại như xuyên qua không gian, mang theo ánh sao le lói, đâm thủng lỗ đen do Thôn Thiên tạo thành, lắc la lắc lư xuất hiện trước mặt Sở Hưu.

Kiếm quang đó rất không đáng chú ý, nhưng bên trong lại ẩn chứa kiếm ý cường đại, như có thể xé rách cả hư không ở nơi này.

Đây là thần thông thành danh của Mộ Bạch Sương, Xuyên Tinh Tiểu Kiếm!

Bỏ qua bất cứ quy tắc không gian ngăn cản, kiếm đã đánh ra tất trúng!

Nó hơi khác với Nhân Quả Kiếm Đạo của Phương Thất Thiếu, kiếm của Mộ Bạch Sương là lĩnh ngộ về phương diện không gian.

Chỉ cần ngươi còn ở trong không gian này, ngươi vĩnh viễn không thể né tránh Xuyên Tinh Tiểu Kiếm.

Ngay khoảnh khắc sau, thân hình Sở Hưu bỗng nhiên phình lớn, Pháp Thiên Tượng Địa được thi triển, đồng thời còn khoác cả Thánh Ma Bất Diệt Thân.

Chỉ trong chớp mắt, khí thế của Sở Hưu đã dâng cao tới cực hạn, Xuyên Tinh Tiểu Kiếm đánh lên Thánh Ma Bất Diệt Thân, không ngờ lại khiến áo giáp chí cường do phật quang và ma khí tạo thành đồng thời nát bấy!

Kiếm quang trông không đáng chú ý lại trực tiếp đẩy thân thể ma thần cao trăm ngàn trượng của Sở Hưu lùi lại phía sau tới vài trăm trượng rồi mới dừng lại.

Nhưng cuối cùng kiếm đó cũng không thể xuyên qua Pháp Thiên Tượng Địa của Sở Hưu.

Điểm cường đại của thân thể ma thần không phải chỉ ở lực lượng, mà còn ở khả năng phòng ngự!

“Bây giờ tới phiên ta!”

Quyền xuất, không gian chấn động, sơn hà đổ nát!

Từng quyền mang lực lượng cực hạn của Pháp Thiên Tượng Địa giáng xuống, khiến hư không xung quanh chấn động, mặc cho Mộ Bạch Sương phòng ngự như thế nào cũng không thể chống nổi lực lượng cực hạn này, chỉ sau ba quyền đã bị đánh thẳng vào lòng đất.

Trạng thái lực lượng của Sở Hưu lúc này rất đặc biệt.

Đối với đa số Võ Tiên, cảnh giới đại diện cho khả năng khống chế quy tắc của họ, còn khả năng khống chế quy tắc của Sở Hưu cũng không vượt qua cảnh giới của y.

Nhưng trên người y có đủ loại thần thông võ kỹ, lại thêm lực lượng thân thể, khiến cho sức chiến đấu của y tăng vọt, thậm chí vượt qua giới hạn quy tắc của cảnh giới.

Lúc trước giao chiến với Mục Thần Tiêu, thật ra Sở Hưu còn tự tin nếu đối phương không chạy, mình có bảy phần mười sẽ giết được đối phương, chắc chắn mười phần sẽ đánh trọng thương.

Còn bây giờ giao thủ với Mộ Bạch Sương, Sở Hưu cũng không cảm nhận được áp lực quá lớn, ít nhất y sẽ không thua.

Đây không phải ảo giác mà là tự tin.

Có lẽ sau trận chiến lần này, Sở Hưu có thể suy nghĩ tới việc xung kích cảnh giới Võ Tiên tứ trọng thiên.

Đương nhiên cho dù y không thua thì Mộ Bạch Sương cũng không phải dễ giải quyết.

Sau khi bị lực lượng cực hạn từ Pháp Thiên Tượng Địa của Sở Hưu đánh vào lòng đất, Mộ Bạch Sương trông có vẻ không có động tĩnh gì, nhưng một khắc sau kiếm khí ngút trời đã trực tiếp dẫn dắt sấm sét trên không trung, tạo lưới kiếm từ sấm sét.

Pháp Thiên Tượng Địa bị vây trong lưới kiếm đó, quanh người không còn chỗ nào né tránh, một khi chạm vào Lôi Đình Kiếm Võng là bị lực lượng kiếm khí xen lẫn lôi đình ầm ầm nổ tung, phá tan một bộ phận lực lượng của pháp tướng.

Thân hình Mộ Bạch Sương từ dưới lòng đất lao thẳng về phía Sở Hưu, kiếm mang trên trường kiếm như thực chất, những nơi nó đi qua thậm chí cả thiên địa cũng bị cắt đứt.

Sở Hưu lại xuất quyền đánh xuống, chấn động cường đại lan tỏa, xung kích Lôi Đình Kiếm Võng, vừa vặn phá tan nó.

Tay phải lắc nhẹ, vòng tay Lục Đạo Luân Hồi bùng phát ra ánh sáng vô cùng rực rỡ.

Chỉ trong chớp mắt, Lục Đạo Sa Bà Chúng Diệu Hoa Luân đã được thi triển, bao phủ lấy Mộ Bạch Sương, bắt đầu tấn công.

Kiếm khách sắc bén tới cực hạn, có thể nói bọn họ chỉ có một kiếm mà phá cả vạn pháp, nhưng cũng mang ý nghĩa thủ đoạn của bọn họ quá đơn giản.

Cho nên võ đạo của Phật môn và Đạo môn có thể biến hóa ngàn vạn, mỗi biến hóa đều nhắm thẳng vào bản nguyên đại đạo, nhưng kiếm đạo lại không được như vậy.

Bao năm qua, Thiên Hạ Kiếm Tông không được như Phật tông và Đạo môn, mỗi thời đại lại có một vị chí cường giả Võ Tiên cửu trọng thiên. Thế hệ này của Thiên Hạ Kiếm Tông đã là tương đối mạnh.

Cho nên lúc này bị loại võ kỹ biến hóa ngàn vạn, có thể so với thần thông như Lục Đạo Sa Bà Chúng Diệu Hoa Luân bao vây, Mộ Bạch Sương chỉ có thể sử dụng kiếm khí đơn thuần phá luân hồi, nhưng lại bị lực lượng của Lục Đạo Luân Hồi liên tiếp triệt tiêu.

Hơn nữa ánh kim trên vòng tay Lục Đạo Luân Hồi của Sở Hưu lại bùng lên, liên tiếp lôi kéo nguyên thần của Mộ Bạch Sương, định đưa hắn vào Lục Đạo Luân Hồi vây giết.

Nhưng tâm chí và nguyên thần của Mộ Bạch Sương cực kỳ cứng cỏi, lại có thể chống được lực kéo của vòng tay Lục Đạo Luân Hồi.

Nhưng cho dù như vậy, nguyên thần của hắn cũng bị kéo tới mức đau đớn kịch liệt, như muốn phát điên.

Mộ Bạch Sương đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt khôi phục thanh tỉnh trong chốc lát.

Ngay khoảnh khắc sau, kiếm thế của hắn điên cuồng quét qua bốn phía, không mang chút biến hóa nào nhưng lại ẩn chứa lực lượng kiếm ý và chiến ý cực hạn!

Thân là người thừa kế Thiên Hạ Kiếm Tông đời tiếp theo mà La Sơn chỉ định, đương nhiên Mộ Bạch Sương không phải loại phàm tục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận