Côn Luân Ma Chủ

Chương 1611: Chân tướng 1

Nhìn Độc Cô Duy Ngã trước mặt, nghe những lời tựa như đã có người nói với y, Sở Hưu bỗng có cảm giác hiểu ra. Độc Cô Duy Ngã mà y thấy cũng không phải cùng một Độc Cô Duy Ngã.

Y từng thấy rất nhiều Độc Cô Duy Ngã trong ảo cảnh, ngoài truyền thừa ma giáo ra, chủ yếu nhất có hai kẻ. Trong đó một là Độc Cô Duy Ngã trước mặt, một là Độc Cô Duy Ngã trong biển máu vô biên.

Bây giờ nhớ lại Sở Hưu mới phát hiện, tuy tướng mạo của bọn họ giống hệt nhau như khí chất trên người lại có phần khác biệt.

“Ngươi là ngươi, ta là ta, nhưng rốt cuộc ngươi là ai, ta là ai? Ta muốn biết đáp án.”

Sở Hưu hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.

Độc Cô Duy Ngã mỉm cười nói: “Đừng nóng ruột, ngươi đã tìm tới đây rồi, đương nhiên ta sẽ nói cho ngươi biết.

Nên nói từ đâu đây nhỉ? Ừm, Chắc ngươi cũng biết bí thuật Nhất Khí Hóa Tam Thanh của Tam Thanh Điện chứ.

Hai hồn thiên địa thường ở bên ngoài, chỉ có mệnh hồn ở bản thân.

Đám đạo sĩ của Tam Thanh Điện đúng là có chút bản lĩnh, môn bí pháp này rất thú vị, ta nhận được, hay nên nói là Độc Cô Duy Ngã nhận được, sau đó cải tạo thành thuật phân hồn, nhất thể tam hồn, ba bộ hóa thân.

Ta là Thiên Hồn, còn ngươi là Địa Hồn.”

Nghe Độc Cô Duy Ngã, nói chính xác hơn là Thiên Hồn của Độc Cô Duy Ngã nói vậy, Sở Hưu không khỏi thở dài một tiếng, tâm trạng phức tạp.

Ngày trước Lục Giang Hà đã nói với y, tướng mạo của y giống hệt hóa thân Địa Hồn của Độc Cô Duy Ngã, bây giờ nhìn lại, quả nhiên là vậy.

Y không phải Độc Cô Duy Ngã chuyển thế mà là một phần của Độc Cô Duy Ngã, cảm giác này khiến Sở Hưu thấy thiếu tự nhiên, thậm chí còn muốn kháng cự lại.

“Vậy Mệnh Hồn thì sao? Mệnh Hồn ở nơi nào? Quan trọng nhất là ngươi muốn làm gì ta? Ngươi để lại nhiều bố trí dưới hạ giới như vậy là để tam hồn Thiên Địa Mệnh hợp nhất à? Ngoài ra những ký ức kiếp trước trong đầu ta là thế nào?”

Thiên Hồn lắc đầu nói: “Ta biết ngươi có rất nhiều nghi vấn, cái này phải nói từ từ. Ừm, bắt đầu từ đâu đây nhỉ? Từ chỗ Độc Cô Duy Ngã tới Đại La Thiên nhé.

Tuy đám người ở Đại La Thiên này là kẻ đào ngũ thời thượng cổ, nhưng không thể không thừa nhận, bọn chúng cũng có chút năng lực.

Không ai là đối thủ của Độc Cô Duy Ngã, nhưng bọn chúng liên kết với nhau, lấy tất cả thần thông trong tông môn ra, cộng hưởng với nhau, lại vận dụng vô số bí pháp và lá bài tẩy, hủy diệt cơ thể của Độc Cô Duy Ngã.

Nếu ngươi đã đến đây, chắc cũng biết tình hình trận chiến lúc đó.

Bất Diệt Ma Đan không phải bất diệt thật sự, sau khi bị hủy cơ thể một lần, nếu bị hủy thêm lần nữa thì trong thời gian ngắn không cách nào khôi phục.

Trận chiến đó Độc Cô Duy Ngã không nắm chắc chiến thắng, cho nên khi hắn đoạt xá một bộ thân thể khác, thật ra đã không phải chính mình mà là ta, là Thiên Hồn này.”

Nói tới đây gương mặt Thiên Hồn mang vẻ tự giễu: “Ta chính là kẻ chết thay, bị phong ấn ở nơi này. Đám người Đại La Thiên kia đúng là ngu ngốc, bọn chúng tự cho rằng mình đã thắng, phong ấn Độc Cô Duy Ngã, thật ra ta chỉ là một bộ phận của hắn mà thôi.

Còn ý thức thật sự của Độc Cô Duy Ngã cũng tức là Mệnh Hồn thì trốn trong Hoàng Tuyền Thiên khôi phục lực lượng. Nếu ngươi đã nhận được không ít bố trí mà Độc Cô Duy Ngã lưu lại dưới hạ giới, vậy chắc ngươi đã gặp hắn.”

“Vậy còn ta? Vì sao Địa Hồn ta đây lại bị chia ra?”

Thiên Hồn nói: “Ngươi và ta khác biệt, nói chính xác hơn là ngươi quan trọng hơn ta.

Ta chỉ là kẻ chết thay, còn ngươi lại là mấu chốt trong bố trí của Độc Cô Duy Ngã!”

“Bố trí, bố trí gì?”

“Một bố cục lớn để tìm tới Trường Sinh Thiên!”

Thiên Hồn hít một hơi thật sâu: “Thế giới này có Ngũ Đại Thiên Giới, thời kỳ thượng cổ võ giả gọi là Thượng Phàm Thiên, còn một Hạ Phàm Thiên là tồn tại hoàn toàn trùng điệp với Thượng Phàm Thiên.

Đại kiếp nạn thượng cổ chỉ hủy đi Thượng Phàm Thiên, một số di tích tổn hại dung hợp với Hạ Phàm Thiên, cuối cùng biến thành hạ giới.

Hoàng Tuyền Thiên mà Mệnh Hồn Độc Cô Duy Ngã đang ở thì phủ kín lệ quỷ âm độc, chính là nơi hội tụ của lực lượng âm cực trên thế gian, thậm chí cả lão đạo sĩ Ninh Huyền Cơ kia cũng không thể đi vào.

Còn lại chính là Đại La Thiên mà ngươi thấy, còn một giới khác chính là Trường Sinh Thiên trong truyền thuyết.

bất tử bất diệt, vô thành, trụ, phôi, không, siêu thoát thế gian, đó là nơi siêu thoát chân chính.

Độc Cô Duy Ngã đã đạt tới Võ Tiên cửu trọng đỉnh phong, thậm chí không thể gọi là Võ Tiên nữa mà là tồn tại áp đảo bên trên cảnh giới Võ Tiên. Nhưng muốn thật sự siêu thoát, thật sự bất tử bất diệt, vậy buộc phải tiến vào Trường Sinh Thiên mới được.

Mà muốn đi vào Trường Sinh Thiên, nhất định phải tập hợp ba luồng bản nguyên.

Bản nguyên là lực lượng quy tắc cơ bản nhất của toàn bộ thế giới, chia làm hai loại âm dương bản nguyên. Bản nguyên cực âm chính là bản nguyên ma đạo, cho nên muốn đi vào Trường Sinh Thiên nhất định phải tập hợp ba luồng bản nguyên ma đạo hoặc ba luồng bản nguyên dương cực.

Trong đó bản nguyên Ma đạo ở Đại La Thiên đã bị hắn lấy được trong lúc giao chiến, chân thân Mệnh Hồn của hắn tới Hoàng Tuyền Thiên cũng có thể cướp đoạt bản nguyên Ma đạo ở Hoàng Tuyền Thiên. Cho nên bây giờ chỉ còn bản nguyên Ma đạo ở hạ giới là chưa lấy được.

Ở hạ giới, Độc Cô Duy Ngã hùng bá toàn bộ giang hồ, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không tìm được bản nguyên Ma đạo của Hạ Phàm Thiên, đây là nhân quả, cũng là số mệnh.

Nhưng sau khi hắn thôi diễn Thiên Tử Vọng Khí Thuật lên tới đỉnh phong, thấy được một khả năng nhỏ nhoi, năm trăm năm sau bản nguyên Ma đạo sẽ xuất hiện ở hạ giới, chỉ khi ấy mới có thể lấy được.

Thiên Hồn ta bị cầm tù ở đây, Hoàng Tuyền Thiên đi vào khó, đi ra lại càng khó, ít nhất bây giờ hắn không ra được.

Cho nên người duy nhất có thể đoạt lấy bản nguyên Ma đạo của Hạ Phàm Thiên chính là ngươi.

Hắn đưa Địa Hồn ngươi vào tinh thần luân hồi, năm trăm năm sau ngươi mới thức tỉnh.”

Những điều Thiên Hồn nói khiến Sở Hưu cực kỳ chấn động, mất cả nửa ngày sau y mới tiếp thu được chuyện này. Y hỏi: “Nói vậy thật ra ký ức kiếp trước của ta đều là giả?”

Thiên Hồn lắc đầu nói: “Ta không biết kiếp trước ngươi trải qua chuyện gì nhưng đó không phải là giả.

Khoảng thiên địa này chia làm năm thế giới, dưới ảnh hưởng của thời không luân hồi, những chuyện ngươi trải qua đương nhiên đều là thật, nhưng có một số là giả.

Sau khi tỉnh lại, có phải ngươi cho rằng mình có thể đoán trước tương lai không? Nhưng làm sao ngươi biết tương lai mà ngươi nhìn thấy là thật?

Những thứ đó chỉ là Độc Cô Duy Ngã sử dụng Thiên Tử Vọng Khí Thuật suy tính ra mà nhân quả trong tương lai, khắc sâu vào linh hồn của ngươi, tới thời điểm cần thiết thì hiện ra.

Sở Hưu khẽ híp mắt lại, rốt cuộc y cũng hiểu.

Trí nhớ của y là bị xuyên tạc, cái gọi là tương lai thật ra chỉ là nhân quả mà Thiên Tử Vọng Khí Thuật tính ra được mà thôi.

Giờ phút này tâm trạng của Sở Hưu cực kỳ phức tạp.

Lúc trước y luôn cho rằng mình là Độc Cô Duy Ngã chuyển thế, kết quả bây giờ y mới biết thân phận thật sự của mình còn chẳng bằng chuyển thế.

Chuyển thế thì ít nhất vẫn là chính mình, nhưng bây giờ y thậm chí không phải một ‘người’ mà chỉ là một phân thân của đối phương mà thôi.

Tình huống này khiến Sở Hưu cảm thấy kháng cự, không cách nào tiếp thu.

Lúc này Thiên Hồn lại đột nhiên nói: “Được rồi, cái cần nói đã nói, bây giờ nên nói tới chuyện của chúng ta. Nói chính xác hơn là chuyện cá nhân của hai chúng ta.”

“Chuyện gì?”

Thiên Hồn cười lạnh một tiếng nói: “Ta có thể cảm nhận được, từ khi đi vào Linh Tiêu Cảnh ngươi đã kháng cự, ngươi luôn chú ý, cố gắng tìm kiếm.

Cho nên bây giờ ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề, rốt cuộc ngươi muốn làm Độc Cô Duy Ngã hay muốn làm Sở Hưu?”

"Đương nhiên là Sở Hưu!"

Sở Hưu trầm giọng nói: “Năm trăm năm trước vị Ma Chủ tung hoành thiên hạ không phải ta. Năm trăm năm sau người đứng trên đỉnh phong của giang hồ mới là Sở Hưu ta!”

Thiên Hồn chợt cười lớn nói: “Quả nhiên là Địa Hồn, ngươi ta không hổ là cùng một thể, suy nghĩ giống hệt nhau.

Còn một chuyện ta chưa nói cho ngươi, bố trí của Độc Cô Duy Ngã rất hoàn mỹ, Thiên Hồn ta đây làm kẻ chết thay, đặt ở Đại La Thiên chịu cầm tù thay hắn.

Chân thân Mệnh Hồn cướp lấy bản nguyên của Hoàng Tuyền Thiên, tích lũy lực lượng, nghỉ ngơi lấy sức.

Sở Hưu ngươi thân là Địa Hồn, luân hồi chờ năm trăm năm, sau khi thức tỉnh tu luyện tới đỉnh phong, thay hắn cướp đoạt bản nguyên Ma đạo của Hạ Phàm Thiên .

Sau đó tam hồn hợp nhất, mở Trường Sinh Thiên, cuối cùng bất tử bất diệt, siêu thoát triệt để!

Bạn cần đăng nhập để bình luận