Côn Luân Ma Chủ

Chương 1909: Mạc Thiên Lâm ra sân 2

“Lăng Vân Tử đạo trưởng đích thân tới, tại hạ cảm kích vạn phần, mời vào mời vào.”

“Nghe nói công tử của Trần gia chủ sắp đính hôn với tiểu thư của Thượng Quan gia? Thật đáng mừng, tới lúc đó chắc chắn Mạc gia ta sẽ chuẩn bị đại lễ.”

“Doanh huynh, đã lâu không gặp, tu vi lại tiến bộ rồi."

Sau khi nghênh đón tất cả khách khứa, Mạc Thiên Lâm vung tay, cho thuộc hạ đóng cửa lớn lại.

Mọi người ở đây đều sửng sốt, không hiểu Mạc Thiên Lâm có ý gì.

Hơn nữa bộ dạng Mạc Thiên Lâm hôm nay không giống như làm đầy tháng cho con trai, trong đại sảnh không rượu không mồi, cũng không có vũ công biểu diễn, không có người phục vụ.

Mạc Thiên Lâm đứng dậy thi lễ với mọi người nói: ”Chắc chư vị cũng đoán ra, hôm nay ta gọi chư vị đến đây thật ra không phải làm đầy tháng cho con ta, chẳng qua có một số việc muốn nói với mọi người.

Ta nghĩ chư vị cũng nghe về hành động của Phạm Giáo rồi, đúng là bá đạo tới quá mức, không tuân thủ bất cứ quy củ nào.

Ở đây ngoài Lục chưởng giáo của Chân Vũ Giáo không bị Phạm Giáo uy hiếp, chắc không ai trong chư vị không bị chặn cửa?”

Tuy Ninh Huyền Cơ chưa từng trở lại Chân Vũ Giáo, nhưng chỉ cần hắn xuất hiện ở hạ giới đã là một tầng uy hiếp.

Cho dù Phạm Giáo có bá đạo hơn nữa cũng không dám tới bá đạo với Chân Vũ Giáo, cho nên lần này tuy Phạm Giáo không chỉ mặt nói thẳng Chân Vũ Giáo không cần giao đệ tử nhưng cũng không tới chặn cửa uy hiếp như các tông môn khác.

Lục Trường Lưu vội vàng nói: “Chư vị, tuy Phạm Giáo không uy hiếp Chân Vũ Giáo ta, nhưng Chân Vũ Giáo ta cũng thấy bất mãn với cách hành xử bá đạo của Phạm Giáo.”

Tuy Chân Vũ Giáo không bị uy hiếp, nhưng mọi người ở đây đều bị hại, Lục Trường Lưu cũng không dám đứng đó khoe mẽ.

Gia chủ Trần gia, một trong Cửu Đại Thế Gia đương thời bất đắc dĩ nói: “Phạm Giáo kia bá đạo thì cũng có cách nào? Ai bảo thực lực của người ta mạnh.

Ta đã tìm hiểu, trong Đại La Thiên Phạm Giáo là tông môn cao cấp nhất, giáo chủ Phạm Giáo còn là Võ Tiên cửu trọng thiên, chúng ta có bất mãn thì cũng làm được gì?”

Mạc Thiên Lâm lắc đầu nói: “Chư vị suy nghĩ quá tiêu cực rồi, chúng ta là người luyện võ, chẳng lẽ lại để mặc kẻ khác làm thịt? Phạm Giáo có thực lực mạnh hơn nữa thì cũng đã sao? Phạm Giáo không thể hùng bá giang hồ, cũng chẳng phải thiên hạ đệ nhất.”

Trần gia chủ chần chừ một chút rồi nói: “Nói vậy, Mạc gia chủ đã có kế hoạch?”

Mạc Thiên Lâm lắc đầu nói: “Kế hoạch thì không có, chỉ là một ý tưởng mà thôi. Ít nhất chúng ta không thể bó tay chịu trói, ngồi chờ chết như vậy được?

Ta nhận được một tin, những người còn sót lại của Đại Quang Minh Tự và Tu Bồ Đề Thiền Viện đã gia nhập Thiên La Bảo Tự, nghe nói địa vị còn không thấp, ngang với đệ tử trực hệ.

Chúng ta và người của hai phái Phật tông đều là võ giả hạ giới, gặp nguy cơ tới cầu cạnh, bọn họ không thể đứng nhìn được chứ?

Quan trọng nhất là ta thăm dò được một tin, ở Đại La Thiên, Thiên La Bảo Tự và Phạm Giáo đã không đội trời chung, bây giờ xuống hạ giới cũng vậy.

Nếu có thể thuyết phục Thiên La Bảo Tự ra tay, chẳng phải chúng ta đã được cứu rồi à?”

Mọi người ở đây đưa mắt nhìn nhau, đều cảm thấy động tâm.

Nếu bây giờ Mạc Thiên Lâm bảo bọn họ đi đối nghịch với Phạm Giáo, làm chim đầu đàn, chắc không ai đáp ứng.

Cho dù trong lòng bọn họ có uất ức, có phẫn nộ, bọn họ cũng không đứng ra chịu chết.

Nhưng bây giờ bảo bọn họ cùng tới nhờ vả Hư Vân và Rama, nhờ bọn họ nói giúp, nếu cẩn thận một chút có lẽ người của Phạm Giáo sẽ không phát hiện ra, như vậy an toàn hơn rất nhiều.

Lăng Vân Tử của Thuần Dương Đạo Môn là người đầu tiên đứng ra nói: “Bần đạo đồng ý đi cùng Mạc gia chủ!”

Sau khi Đại La Thiên hạ giới, Lăng Vân Tử luôn cảm thấy cực kỳ uất ức, thậm chí toàn bộ Thuần Dương Đạo Môn đều thấy uất ức.

Ngày trước Lăng Vân Tử vừa bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, đó là khi toàn bộ Thuần Dương Đạo Môn uy phong nhất, thậm chí còn liên thủ với tất cả tông môn Chính đạo triển khai Chính Ma Đại Chiến vây giết Sở Hưu, tuy kết quả là bị Sở Hưu phản kích rất thảm.

Nhưng đó cũng là lúc Thuần Dương Đạo Môn đạt tới đỉnh phong.

Nhưng sau khi võ giả Đại La Thiên hạ giới hay nên nói là từ khi có thủy triều nguyên khí, Thuần Dương Đạo Môn đã không còn những ngày tháng dễ chịu.

Một trong Tam Đại Đạo Môn, lão thiên sư hậu tích bạc phát bước vào cảnh giới Võ Tiên, lên thẳng tam trọng thiên, cho dù là lúc nào Long Hổ Sơn cũng là người đứng đầu Đạo môn.

Chân Vũ Giáo lại càng khủng khiếp, Ninh Huyền Cơ vẫn chưa chết, trong khi Độc Cô Duy Ngã còn chưa rõ tung tích, có thể coi là cường giả đệ nhất đương thời.

Vì vậy cho dù Ninh Huyền Cơ đã công khai thể hiện mình chỉ có nhân duyên một đời với Chân Vũ Giáo, thậm chí không đồng ý trở về kế thừa chức vị chưởng giáo Chân Vũ Giáo, vẫn không có ai dám tới trêu chọc Chân Vũ Giáo. Phạm Giáo bá đạo như vậy nhưng vẫn e ngại Chân Vũ Giáo.

Chỉ có Thuần Dương Đạo Môn là không có lá bài tẩy gì, bị người ta tới cửa uy hiếp cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Lúc đó Lăng Vân Tử thậm chí không nhịn được giao thủ với người của Phạm Giáo, kết quả đánh bại được một võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, người ta lập tức phái một Võ Tiên tới trấn áp hắn.

Nếu không phải Phạm Giáo e ngại lời căn dặn của Đạo Tôn, không thể lạm sát người vô tội dưới hạ giới, hơn nữa không muốn thanh danh của mình quá thối nát, không khéo Lăng Vân Tử đã bị Phạm Giáo trực tiếp giết chết.

Cho nên lúc này nghe Mạc Thiên Lâm đề nghị như vậy, Lăng Vân Tử lập tức đứng ra đồng ý.

Tuy hiện giờ Thuần Dương Đạo Môn đã suy thoái nhưng vẫn có thanh danh rất lớn ở Đông Tề.

Có hắn xung phong như vậy, mọi người ở đây cũng đồng thời gật đầu đồng ý, thậm chí Doanh Bạch Lộc trực tiếp đại diện Doanh gia đáp ứng.

Tuy hiện tại Doanh Bạch Lộc còn không phải giáo chủ của Doanh gia nhưng phần lớn sự vụ của Doanh gia đã do hắn quản lý, chuyện này không cần bàn bạc lại với lão tổ Doanh gia, hắn có thể tự đứng ra quyết định.

Sau khi bàn bạc xong, mọi người trực tiếp quyết định chọn ngày không bằng gặp ngày, bọn họ sẽ lập tức tới nhờ Thiên La Bảo Tự giúp đỡ.

Khó khăn lắm mới gặp mặt đông đủ, hơn nữa mọi người đều ở đây, không sợ có người tới mật báo cho Phạm Giáo.

Trong Thiên La Bảo Tự, khi Rama và Hư Vân nghe có người tới tìm bọn họ, hai người còn cảm thấy kỳ lạ.

Mấy năm gần đây, Đại Quang Minh Tự và Tu Bồ Đề Thiền Viện chia thành tốp nhỏ, ẩn nấp trong giang hồ, thật ra đã rất ít khi tiếp xúc với võ lâm Đông Tề.

Đương nhiên cho dù là khi uy thế của Sở Hưu cường thịnh nhất, người trong võ lâm Đông Tề cũng không tới mật báo cho Sở Hưu, không bán đứng hành tung của bọn họ, cho nên quan hệ của đôi bên tuy không phải quá tốt nhưng cũng không thể nói là xấu.

Nể tình ngày trước đều là đồng đạo trong võ lâm, Rama và Hư Vân vẫn tìm một phòng khách, tiếp đãi mọi người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận