Côn Luân Ma Chủ

Chương 1983: Long Đồ thích mưu đồ

Trong một thế giới chỉ có thể có một Nguyên Thủy Ma Quật, chắc bây giờ Nguyên Thủy Ma Quật của Hạ Phàm Thiên vẫn đang ở, vậy thì Nguyên Thủy Ma Quật của Thượng Phàm Thiên đã bị phong bế lâu rồi, theo lý mà nói nó sẽ không di chuyển.

Với thực lực của ngươi bây giờ, chỉ cần tìm được là có thể cưỡng ép khiến nó mở ra. Dù sao nó cũng ở đây, ngươi cứ chậm rãi tìm đi.”

Sở Hưu cau mày, vì khu vực mà Vô Thượng Thiên Ma chỉ lại là ở Tây Mạc.

Địa điểm trên tấm bản đồ kia rất nhỏ, nhưng thực ra lại rất lớn, hơn nữa nơi này hoang tàn vắng vẻ, cũng khó giải quyết.

Sau khi nhận được tin, Sở Hưu không làm khó Vô Thượng Thiên Ma nữa, trực tiếp bỏ đi.

Sau khi Sở Hưu đi khỏi, Vô Thượng Thiên Ma mới hừ lạnh nói: “Tiểu bối! Mối nhục ngày hôm nay nay, tương lai chắc chắn bản tôn sẽ trả lại gấp bội!

Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh Thiên Ma nghèo. Đợi tới khi bản tôn khôi phục thực lực đỉnh phong, cả thiên địa này cũng phải biến sắc!”

Viên Không Thành ở bên cạnh nhìn Vô Thượng Thiên Ma phải đợi người ta đi mới dám lên tiếng đe dọa. Bây giờ hắn cũng thấy nghi ngờ, rốt cuộc mình thả vị này ra có đúng hay không.

Sau khi trở lại khu vực Nam Man, Sở Hưu gọi Ngụy lão, Lã Phụng Tiên, Mai Khinh Liên ngừng bế quan, định dẫn bọn họ và Lục Giang Hà tới Tây Mạc.

Mấy vị này đều tu luyện ma công, lần này đi vào Nguyên Thủy Ma Quật, với thực lực hiện tại của Sở Hưu, hoàn toàn có thể đảm bảo an toàn cho bọn họ, cho nên những người tu luyện Ma đạo như bọn họ cũng có thể nhận được không ít lợi ích.

Ngay lúc Sở Hưu lên đường, hòa thượng Long Đồ không về được Hoàng Tuyền Thiên nhưng vẫn luôn kín tiếng trên giang hồ lại chủ động dẫn Nguyên Thần tới Phạm Giáo.

Lần trước đại chiến trong Nguyên Thần Cung, Nguyên Thần đã bị Thanh Thiên Chiếu Ảnh của Sở Hưu đánh trọng thương, sau đó phải ẩn nấp chữa thương, bây giờ mới khôi phục thực lực.

Nguyên Thần đi theo sau lưng hòa thượng Long Đồ, nói: “ Lần trước ngươi đã nói ngươi tin chắc có thể đối phó được với kẻ cướp đi con mắt thứ ba của ta. Nhưng kết quả là đồng bọn của ngươi bị hắn giết, chỉ có ngươi chật vật bỏ trốn.

Chủ nhân thực lực cường đại của ngươi đâu? Ta nghi ngờ ngươi đang lừa ta.”

Giọng nói của Nguyên Thần rất bình tĩnh, không có chút cảm xúc, nhưng lúc này lại mang ý hoài nghi.

Hòa thượng Long Đồ lúng túng nói: “lần trước chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi. Ngươi có thể nghi ngờ ta nhưng tuyệt đối đừng nghi ngờ chủ nhân của ta.

Ngươi yên tâm, đợi tới khi người hàng lâm trong thế giới này, đương nhiên người sẽ biến ngươi thành sinh linh hoàn mỹ chân chính.

Chỉ cần ngươi nghe ta, gia nhập vào Phạm Giáo, liên thủ với Phạm Giáo giải quyết tên Sở Hưu kia, lập được đại công, tương lai chắc chắn chủ nhân sẽ không bạc đãi ngươi.”

Nguyên Thần vẫn có vẻ không vừa lòng: “Vẫn phải đối đầu với người kia à?”

Hắn là sinh linh nhân tạo nhưng thực ra từ khi được trao cho linh trí, thật ra hắn đã không khác gì con người, thất tình lục dục đều có, cho nên đương nhiên cũng có tâm lý e ngại.

Không thể không nói, đao lần trước của Sở Hưu đã dọa hắn phát sợ, đó là nhát đao kinh khủng nhất mà hắn thấy từ khi sản sinh linh trí.

Hòa thượng Long Đồ khuyên nhủ: “Yên tâm, lần trước ngươi vừa giải trừ phong ấn, còn chưa đạt tới đỉnh phong, hơn nữa khi đó chỉ có bản thân ngươi đối mặt với tên Sở Hưu kia.

Lần này chỉ cần ngươi gia nhập Phạm Giáo, chúng ta liên thủ với Phạm Giáo, có Võ Tiên bát trọng thiên xuất thủ, đương nhiên không có vấn đề gì.”

Vừa lừa dối Nguyên Thần, hòa thượng Long Đồ vừa đưa thiệp tới, bước vào đại điện của Phạm Giáo.

...

Lâu Na Già và Diêm Ma cau mày nhìn hai người trước mắt, khó mà ước đoán.

Thực lực của hai người này tương đương với Võ Tiên ngũ trọng thiên, đặt ở đâu cũng coi là cao thủ, đương nhiên có một kẻ trong đó không quá giống người, nhưng thực lực vẫn đặt ở đó.

Người như vậy lại luôn miệng nói muốn gia nhập Phạm Giáo, liên thủ với Phạm Giáo, hơn nữa lai lịch bất minh, Lâu Na Già cũng không dám tin tưởng đối phương.

“Chẳng lẽ hai vị tới trêu chọc Phạm Giáo? Nói đi, rốt cuộc các ngươi là ai? Hôm nay nếu các ngươi không nói, e là các ngươi không dễ gì rời khỏi Phạm Giáo đâu.”

Hòa thượng Long Đồ mỉm cười nói: “Lâu Na Già điện chủ đừng nôn nóng, thật ra ngươi không cần để ý tới thân phận của chúng ta, vì chúng ta có chung kẻ địch, cho nên chúng ta là đồng minh trời sinh.”

“Chung kẻ địch? Ngươi nói ai? Ngươi bị giới Thiền tông đuổi đi à?”

Tuy Lâu Na Già cảm thấy khí tức của kẻ này khá kỳ quái, nhưng hắn có thể nhận ra đối phương là người trong giới Thiền tông.

Hòa thượng Long Đồ lắc đầu nói: “Không liên quan gì tới Thiền tông, ta đã không phải người trong Phật môn từ lâu rồi.

Ta nói kẻ địch chung chính là Sở Hưu!”

"Sở Hưu!"

Lâu Na Già và Diêm Ma đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt đều lóe lên vẻ tàn khốc.

Lần trước bọn họ chịu thiệt nặng trong tay Sở Hưu, nhẫn nhục nhượng bộ, nhưng chuyện này vẫn chưa xong đâu.

Hòa thượng Long Đồ chỉ Nguyên Thần bên cạnh nói: “Đây là sinh linh hoàn mỹ mà Nguyên Thần Cung từng sáng tạo ra, Nguyên Thần. Thế nào, có phải rất thích hợp với công pháp Brahma Điện của ngươi không?

Nguyên Thần Cung đã không còn, Nguyên Thần cũng không phải đệ tử của Nguyên Thần Cung, cho nên hắn gia nhập tông môn nào cũng không có vấn đề gì.

Đây là thành ý của chúng ta, chẳng hay Phạm Giáo có đón nhận không?

Cho dù là giáo chủ Phạm Giáo không có mặt, ta tin các ngươi sẽ không nhịn cơn tức lần trước?”

Lâu Na Già hừ lạnh nói: “Không nhịn thì làm được gì? Cánh chim của Sở Hưu đã chắc chắn, thậm chí hắn còn dám đối chọi với cả Tam Thanh Điện, ngươi tưởng hắn sẽ sợ Phạm Giáo của ta chắc?

Số lượng Võ Tiên của Côn Luân Ma Giáo dưới trướng hắn đã có thể so sánh với Phạm Giáo chúng ta, nếu thật sự liều mạng thì cho dù thắng cũng chỉ là lưỡng bại câu thương.

Dù sao giáo chủ cũng sắp trở về, đến lúc đó chỉ cần nghĩ cách tạm thời phong tỏa con đường nối hai giới, để Sở Hưu không cách nào thả vị kia ra, khi đó tự có cách trị hắn!”

Hòa thượng Long Đồ lắc đầu nói: “Không cần phiền toái như vậy, ta nhận được tin tức, Sở Hưu tới Thiên Ma Cung tìm hiểu manh mối về Nguyên Thủy Ma Quật, chỉ dẫn mấy người rời khỏi phân điện Nam Man.

Nguyên Thủy Ma Quật ở một thế giới riêng lẻ, có thể ngăn cách hoàn toàn liên hệ với thế giới bên ngoài.

Nếu Phạm Giáo chịu đưa ra một vị Võ Tiên bát trọng thiên, chúng ta vây giết Sở Hưu trong Nguyên Thủy Ma Quật, đương nhiên không cần sợ hắn thả vị trong Đại La Thiên ra.

Hơn nữa trước khi ra tay, ta có thể tìm các thế lực khác cùng xuất thủ.

Cứ như vậy, chắc tới chín phần mười sẽ giết được Sở Hưu!”

Lâu Na Già trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Ngươi hao tâm tổn sức mưu đồ như vậy chỉ là để giết Sở Hưu? Rốt cuộc ngươi muốn cái gì?”

Hòa thượng Long Đồ nở một nụ cười khó lường: ”Nếu Sở Hưu bỏ mạng, còn lưu lại thi thể, ta muốn thi thể của hắn. Nếu không có thi thể, ta muốn nguyên thần của hắn.”

“Nếu Sở Hưu kia thần hồn câu diệt thì sao?”

Hòa thượng Long Đồ lắc đầu nói: “Sẽ không đâu, thần hồn của hắn chắc chắn không bị hủy diệt, cho dù hắn có chết thì thần hồn vẫn còn.”

Lâu Na Già và Diêm Ma liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Lâu Na Già trầm giọng nói: “Lần này ngươi ở lại trấn thủ Phạm Giáo, để ta đi.”

Diêm Ma làm việc đơn giản thô bạo, lại dễ nổi nóng. Lâu Na Già sợ hắn bị hòa thượng này lợi dụng nên lần này muốn đích thân ra tay.

Hòa thượng Long Đồ nói: “Được! Hai vị thật thống khoái. Nếu đã vậy mời bên Phạm Giáo và Nguyên Thần tới Thiên Ma Cung, ép hỏi mục đích của Sở Hưu, ta muốn mời một nhóm người tới.”

"Ai?"

“Thiên Hạ Kiếm Tông!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận