Côn Luân Ma Chủ

Chương 1795: Kiểm kê bảo vật, dung hợp công pháp 2

Lục Đạo Luân Hồi Vãng Sinh Kinh trong mắt võ giả Phật môn chính thống rõ ràng là phản nghịch tới cực hạn, thậm chí có thể nói là dị đoan trong dị đoan, phơi bày lực lượng ghê tởm của Lục Đạo Luân Hồi trước mặt người khác. Tu luyện lực lượng trong lục đạo này không khác gì phản nghịch, nhưng nó lại rất hợp khẩu vị Sở Hưu.

Quân Vô Thần đi theo con đường truyền tâm cảnh của bản thân vào Lục Đạo Luân Hồi rèn luyện, cảm thụ lực lượng của Lục Đạo Luân Hồi, sau đó khống chế chúng, khiến chúng hóa thành một thể, phá tan bất cứ thứ gì, đây chính là Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân.

Còn Lục Đạo Luân Hồi Vãng Sinh Kinh mà Sở Hưu đang xem, lại là con đường ngược lại với Quân Vô Thần.

Lục Đạo Luân Hồi bản thân đã là một chỉnh thể, vì sao lại phải sáp nhập? Các loại lực lượng hội tụ lại mới thật sự là lực lượng Lục Đạo Luân Hồi.

Đặc biệt là y còn có vòng tay Lục Đạo Luân Hồi, có thể khống chế thần vận của lực lượng Lục Đạo Luân Hồi tới mức hoàn mỹ.

Lần này Sở Hưu tốn gần hai tháng mới có mạch suy nghĩ đại khái của công pháp mới.

Lúc này quanh người Sở Hưu, vòng tay Lục Đạo Luân Hồi tỏa ra ánh sáng, phật quang màu vàng tạo ra một Lục Đạo Luân Hồi hoàn chỉnh trước mặt y.

Lực lượng Lục Đạo Luân Hồi không ngừng duỗi ra, lực lượng đủ loại thuộc tính tiêu trừ qua lại, lúc phân lúc hợp nhưng lại đạt tới một cân bằng quỷ dị.

Thậm chí lúc này nếu trong Lục Đạo Luân Hồi có người, chỉ cần đối phương thật sự bị Lục Đạo Luân Hồi công kích, nguyên thần của người này sẽ bị thương theo các đặc tính của Lục Đạo Luân Hồi, có thể nói là bí pháp đả kích cả thân thể và nguyên thần, mạnh mẽ hơn Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân của Quân Vô Thần, cũng biến ảo khó lường hơn.

Sở Hưu còn phát hiện, sau khi y dung hợp bản nguyên cực dương và bản nguyên ma đạo, có vẻ như y đã lĩnh ngộ được thứ gì đó nhưng lại như không lĩnh ngộ được gì, luôn vô thức theo đuổi một loại cân bằng.

Trước đó Thiên Hồn đã nói với y, đừng theo con đường của Độc Cô Duy Ngã, Sở Hưu vẫn không có manh mối, còn bây giờ rốt cuộc y đã hiểu, thật ra chính y đã bước lên một con đường khác với Độc Cô Duy Ngã.

Sau khi thôi diễn công pháp thành công, Sở Hưu gãi đầu,y còn muốn đặt tên cho công pháp này.

Sở Hưu rất hài lòng với năng lực của công pháp này, trước mặt y chỉ thôi diễn thành công sơ bộ nhưng thật ra đã có uy lực không kém gì Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân của Quân Vô Thần. Sau khi diễn hóa nó tới cực hạn, thậm chí có thể vượt qua một số thần thông, cho nên cái tên rất quan trọng.

Căn cư theo nguyên tắc tên càng dài thì càng mạnh, Sở Hưu suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng quyết định đặt tên là Lục Đạo Sa Bà Chúng Diệu Hoa Luân.

Sa Bà là đại thiên thế giới, thật ra trong diễn hóa của Lục Đạo Luân Hồi đã bao hàm đủ loại lực lượng của đại thiên thế giới .

Ngoài hai môn công pháp Phật môn này, Sở Hưu còn lựa chọn một môn điển tịch bí truyền của Đao Gia, “Thái Huyền Kinh”.

Thái Huyền Kinh là điển tịch bí truyền của Tam Thanh Điện, không có bất cứ võ kỹ mang tính công kích nào, nhưng đại đạo chí giản, nhắm thẳng vào bản nguyên của thiên địa.

Công pháp Đạo gia là công chính bình thản nhất, tìm kiếm cân bằng trong quy tắc vạn vật, cũng như hai luồng bản nguyên trong cơ thể Sở Hưu.

Cho nên sau khi thấy Thái Huyền Kinh, tùy ý lật xem một lát, y không hề do dự quyết định nó là một trong những công pháp chủ tu.

Trong Thiên Môn, Sở Hưu chọn hai môn công pháp Phật môn và một môn công pháp Đạo gia. Thật ra số lượng công pháp Ma đạo trong Thiên Môn cũng không ít, nhưng lại không lọt mắt Sở Hưu.

Đại đa số ma công của y được truyền thừa từ Độc Cô Duy Ngã, làm sao lại coi trọng ma công khác cho được?

Hơn nữa trên người Sở Hưu còn có Tạo Hóa Ma Đạo, đây cũng là một môn ma công chí cường nhắm thẳng tới đại đạo. Ít nhất Sở Hưu không thiếu công pháp Ma đạo.

Còn thần thông của Thiên Môn, sau khi đám người Ngụy Thư Nhai chỉnh lý và tập hợp, có khoảng mười một môn.

Phải biết đây chính là thần thông, mỗi thức thần thông xuất hiện đều đại biểu cho tổ tiên xuất hiện một cường giả cảnh giới Võ Tiên tài hoa xuất chúng.

Võ Tiên có thể sáng tạo thần thông nhưng không phải Võ Tiên nào cũng có thể sáng tạo thần thông.

Sở Hưu từng nghe ngóng ở chỗ Lục Tam Kim, toàn bộ Hoàng Thiên Các chỉ có năm sáu môn thần thông mà thôi. Hiện giờ số lượng mà Sở Hưu cất giữ đã vượt qua Hoàng Thiên Các.

Có điều Sở Hưu xem thử những thần thông kia nhưng lại không chọn môn nào.

Trước mắt trong tay Sở Hưu đã có ba thần thông. Thập Tự Liên Hoa Ấn tiêu hao ít nhưng tính hạn chế quá cao, chuyên khắc chế lực lượng thuộc tính âm tà quỷ mị.

Pháp Thiên Tượng Địa là lực lượng cực hạn, cũng là thần thông mà Sở Hưu thuần thục nhất, có thể biến đổi tự nhiên.

Thanh Thiên Chiếu Ảnh uy lực cường đại nhưng tiêu hao cũng cực kỳ khủng khiếp, cần sử dụng cẩn thận, hơn nữa còn phải xem tình hình.

Trước mắt những môn thần thông này đã bao hàm cả mạnh cả yếu, Sở Hưu hao tâm tổn trí cảm ngộ thần thông khác cũng không có nhiều ý nghĩa.

Ví dụ như Hỏa Long Điểm Đăng mà Quân Vô Thần thi triển rất mạnh, nhưng chưa chắc đã mạnh hơn Pháp Thiên Tượng Địa của Sở Hưu.

Thần thông trong Thiên Môn hầu hết đều có cấp bậc như Hỏa Long Điểm Đăng của Quân Vô Thần, cho nên dẫu có tu luyện thành công cũng không có nhiều tác dụng đối với Sở Hưu.

Thứ duy nhất khiến Sở Hưu hứng thú là Đinh Đầu Thất Tiễn mà Quân Vô Thần từng thi triển để ám toán y.

Thức thần thông này quỷ dị tàn nhẫn, cực kỳ âm độc, có thể nói là hết sức thú vị.

Sở Hưu muốn thử tu luyện, nhưng lại phát hiện y không cách nào tương hợp với thức thần thông này, có cưỡng ép tu luyện cũng vô dụng.

Thần thông không phải công pháp, cho dù ngươi không hợp với công pháp, chỉ cần ngươi muốn học, vẫn có thể nhập môn.

Nhưng thần thông không hợp với ngươi thì không biết chính là không biết, không có chuyện nhập môn với đại thành.

Nhưng Sở Hưu cũng không để ý, người quang minh lỗi lạc như y không phù hợp với loại thần thông âm hiểm ác độc như Đinh Đầu Thất Tiễn cũng rất bình thường.

Đám người Thương Thiên Lương thu hoạch không ít, Thiên Môn có rất nhiều công pháp võ kỹ, Đạo Phật Ma tạp gia luyện thể, nhiều vô số kể, hầu như ai cũng có thu hoạch.

Cho nên lần này đám người Côn Luân Ma Giáo trực tiếp đoạt lấy đại điện từng thuộc về thần tướng Thiên Môn

Sở Hưu cũng định bế quan một thời gian.

Y đột phá cảnh giới Võ Tiên tam trọng thiên khá khó hiểu, hoàn toàn không có chuẩn bị gì, rất dễ khiến cho cảnh giới của bản thân bất ổn cho nên cần bế quan một thời gian để ổn định cảnh giới.

Nhưng không đợi Sở Hưu bế quan, Viên Cát đại sư đưa tin, bên Đại La Thiên có người tìm y, là phó cung chủ Viên Không Thành của Thiên Ma Cung ở Nam Vực, có vẻ rất nôn nóng.

Sở Hưu và Viên Không Thành từng hợp tác , hiện tại Thiên Ma Cung đã là đại phái Ma đạo đệ nhất ở Nam Vực, hai bên hợp tác không tệ, cho nên Viên Không Thành tới chắc không phải để gây chuyện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận