Côn Luân Ma Chủ

Chương 1646: Bất ngờ

Kể cả hắn không hao tổn gì về Hàn Giang Thành, hắn vẫn nghĩ cách trả thù Lăng Tiêu Tông.

Cho nên Phương Ứng Long cũng đuổi theo sau lưng Diệp Duy Không, tấn công không nhanh không chậm.

Đông Vực cần cân bằng, trừ phi Hoàng Thiên Các và Hàn Giang Thành đồng thời hủy diệt, nếu không thì Hàn Giang Thành và Hoàng Thiên Các cùng suy yếu, chỉ còn mình Lăng Tiêu Tông xưng bá, giữ cân bằng Đông Vực, như vậy mới tốt.

Diệp Duy Không vừa bỏ trốn, vừa phải che chở cho đệ tử Hàn Giang Thành, cho nên lúc này hắn đã bị thương không nhẹ.

Nhưng hắn vẫn cố gắng kiên trì tới biên giới khu vực Nam Man, tiếp cận với Lăng La Quận.

Cửu long bay lượn quanh người Phương Ứng Long, trực tiếp khống chế một khoảng thiên địa, nhốt Diệp Duy Không vào trong.

Còn Diệp Duy Không cũng cảm giác thấy đây là đợt tấn công cuối cùng của Phương Ứng Long, hơn nữa cũng là thế công mạnh mẽ nhất của hắn.

Cho nên một khắc sau, khí thế xung quanh Diệp Duy Không đều ngưng tụ lên người hắn, xuất chỉ nhẹ nhàng đánh ra. Giữa không trung, hàn khí vô tận ngưng tụ thành ngón tay khổng lồ giáng xuống. Những nơi nó đi qua, tất cả đều bị đóng băng, thậm chí ngay cả thời gian cũng vậy!

Đây là thần thông đặc biệt của riêng Diệp Duy Không, Ngưng Băng Thần Chỉ, tuy nghe rất bình thường không có gì lạ, thậm chí giống một số võ kỹ cấp thấp, nhưng đây lại là thần thông hàng thật giá thật, có thể thay đổi quy tắc thiên địa.

Chín con cự long tê thiên liệt địa bị đóng băng giữa không trung, lực lượng vô tận càn quét xung quanh. Khoảnh khắc này Sở Hưu như thấy tận thế, giữa không trung đã không còn màu sắc nào khác, chỉ có thể thấy hai luồng lực lượng xé rách hư không, hóa thành cơn bão cương khí gầm thét khắp trời.

Sở Hưu nheo mắt, thôi động Thiên Tử Vọng Khí Thuật tới cực hạn, muốn thấy rõ quy tắc trong trận chiến này.

Nhưng đáng tiếc, cảnh giới Võ Tiên bát trọng quá mạnh, cho dù Sở Hưu trợn đỏ hai mắt, thậm chí trong con ngươi đã có tơ máu, y vẫn chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy một chút lực lượng quy tắc yếu ớt trong đó.

Nhưng điều khiến Sở Hưu vui mừng là Diệp Duy Không sắp không chịu được.

Dù sao Phương Ứng Long cũng cao hơn hắn một tầng, hơn nữa hắn có truyền thừa tinh diệu của Lăng Tiêu Tông, cho nên lực lượng cũng mạnh hơn đối phương một chút.

Hai bên đã đánh tới nước này, cho dù Phương Ứng Long không muốn tử chiến nhưng hắn cũng không rút tay về được.

Ngay lúc Sở Hưu cho rằng hai người bọn họ sẽ phân sinh tử, sâu trong khu vực Nam Man lại có mây khói lan tỏa, khí tức cường đại đột ngột bộc phát. Không ngờ luồng khí thế đó lại có thể hòa vào khí thế hai người Diệp Duy Không và phản ứng, trực tiếp bao phủ toàn bộ những nơi mà mắt thường có thể thấy.

Luồng khí tức bộc phát từ Nam Man kia không thuộc về bất cứ ai mà là thiên địa linh khí tinh khiết.

Có khí tức này gia nhập, cũng khiến cho Diệp Duy Không và Phương Ứng Long có một bước đệm, hai người đồng thời thu hồi lực lượng.

Phương Ứng Long chỉ là sắc mặt trắng bệch, còn Diệp Duy Không thì khí tức cực kỳ không ổn định, hiển nhiên trận chiến vừa rồi hắn sử dụng thần thông đã làm tổn thương tới bản nguyên.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt đều lóe lên vẻ kinh ngạc, quát khẽ: “Là động thiên phúc địa!”

Thân là cường giả Võ Tiên, cũng là người chấp chưởng tông môn đỉnh phong trong Đại La Thiên, đương nhiên bọn họ là người từng trải, cũng biết có chuyện gì xảy ra.

Khí tức kia chính là khí tức của một tòa động thiên phúc địa vừa xuất thế.

Hiện tại ở Đại La Thiên, có thể nói là trong khu vực mà các đại phái nắm giữ, hầu như không có động thiên phúc địa nào chưa bị phát hiện.

Nhưng trong khu vực Nam Man chưa được khai phá, có xuất hiện động thiên phúc địa cũng rất bình thường.

Thật ra Lý Vô Tướng từng tới nơi xuất hiện động thiên phúc địa.

Khi đó man tộc xảy ra bạo động, cho nên Lý Vô Tướng ra tay trấn áp, giết không ít người, nhưng lại không phát hiện tòa động thiên phúc địa này.

Có lẽ vì lúc đó lực lượng của Lý Vô Tướng không đủ, còn lần này là hai vị cường giả Võ Tiên bát trọng giao chiến kịch liệt, còn là trận chiến sinh tức vận dụng toàn lực, khiến cho quy tắc thiên địa ở nơi này biến đổi, mới dẫn dắt lực lượng của động thiên phúc địa, khiến nó bộc phát hiện thế.

Động thiên phúc địa đã hiện thế, huống hồ Phương Ứng Long chỉ định chèn ép Hàn Giang Thành chứ không muốn ép Diệp Duy Không tới mức cá chết rách rưới, cho nên hắn không tiếp tục xuất thủ mà trực tiếp chạy về phía động thiên phúc địa kia.

Động thiên phúc địa là do thiên địa sáng tạo, lần đầu tiên mở động thiên phúc địa, có lẽ trong đó sẽ có những tạo vật cường đại của thiên địa. Tuy khá nguy hiểm nhưng động thiên phúc địa đã không biết bao nhiêu năm rồi chưa được mở ra, cũng tạo ra vô số thiên tài địa bảo!

Sở Hưu đi theo sau lưng hai người, ánh mắt cũng lộ vẻ tiếc nuối.

Tòa động thiên phúc địa này xuất hiện đúng là quá không đúng lúc. Cho dù chỉ muộn vài chục giây thôi cũng đủ khiến Phương Ứng Long và Diệp Duy Không phân thắng bại.

Nhưng nhìn bộ dạng Diệp Duy Không, hắn đã bị tổn hại tới bản nguyên, ít nhất trong quãng thời gian tới hắn không thể xuất thủ.

Động thiên phúc địa chưa được khai thác như vậy xuất hiện, đây là cơ duyên lớn đối với tất cả mọi người. Hiện giờ cơ duyên này cũng bày ra trước mặt Sở Hưu, đương nhiên Sở Hưu sẽ không ngồi yên bỏ mặc.

Cho dù có Phương Ứng Long ở đây, phần lớn sẽ thuộc về vị cường giả Võ Tiên này, nhưng y đi theo uống một ngụm canh thôi cũng tốt.

Sở Hưu tiếp tục đi theo Diệp Duy Không và Phương Ứng Long tiến gửi sâu vào khu vực Nam Man, bây giờ mới thấy bộ dạng của động thiên phúc địa kia.

Động thiên phúc địa là một không gian đơn thuần, nói chính xác hơn là không gian phụ thuộc của Đại La Thiên, độc lập nhưng lại phụ thuộc vào Đại La Thiên. Những bí cảnh ở hạ giới cũng coi là một loại động thiên phúc địa, thậm chí ngay cả Lục Đô nơi Thương Thiên Lương từng ở cũng là động thiên phúc địa.

Trước đó Sở Hưu đã thấy động thiên phúc địa của Lăng Tiêu Tông và Hoàng Thiên Các, nơi đó được tích lũy và cải tạo hơn vạn năm. Còn động thiên phúc địa thiên nhiên này khiến Sở Hưu thật sự bất ngờ.

Tòa động thiên phúc địa trước mắt không có cửa vào, nhưng nó như một nấm mồ khổng lồ, nằm dưới đất, kéo dài trăm trượng, lực lượng tinh khiết mạnh mẽ đến đáng sợ.

Phương Ứng Long nhìn chằm chằm vào nấm mồ khổng lồ kia, cau mà nói: “Trận pháp trời sinh?”

Nấm mồ khổng lồ này còn chưa lộ diện hoàn toàn, bên dưới còn ẩn giấu một trận pháp trời sinh khổng lồ.

Bình thường thì động thiên phúc địa có thể sinh ra trận pháp cỡ này thì đi cùng cơ duyên cũng là nguy hiểm tột độ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận