Côn Luân Ma Chủ

Chương 1587: Phản loạn 1

Lý Vô Tướng phát hiện mình đã tính sai.

Hắn vốn định nhân cơ hội này quang minh chính đại giải quyết Xung Thu Thủy, nào ngờ Xung Thu Thủy lại bước vào cảnh giới Võ Tiên, rốt cuộc đây là chuyện khi nào?

Khoảnh khắc này Lý Vô Tướng bỗng thấy Xung Thu Thủy rất lạ lẫm.

Trong trí nhớ của hắn, tính cách của Xung Thu Thủy rất cực đoan, tính tình nóng nảy, luôn thích dùng bạo lực giải quyết vấn đề.

Người như vậy có thể làm tướng nhưng không thể làm soái.

Còn bây giờ Xung Thu Thủy thậm chí giấu giếm hắn chuyện mình bước vào cảnh giới Võ Tiên, điều này khiến hắn có cảm giác mọi chuyện đang thoát ly khỏi khống chế của mình.

“Ngươi bước vào cảnh giới Võ Tiên? Rất tốt, không ngờ ngươi lại giấu giếm tin tức này, sau khi bước vào cảnh giới Võ Tiên lại không tính toán giải ưu cho Hoàng Thiên Các, không định chống cự lại Hàn Giang Thành này khơi gợi nội loạn trong thời điểm này. Xung Thu Thủy, cuối cùng lòng lang dạ thú của ngươi cũng lộ ra!”

Xung Thu Thủy cười lạnh nói: “Đừng nói đường hoàng như vậy, Lý Vô Tướng, ta biết ngươi không thể chứa chấp ta, nếu ta bại lộ tu vi quá sớm, vậy chỉ có hai con đường để lựa chọn thôi.

Một là bị ngươi cưỡng ép đi liều mạng với Hàn Giang Thành, một là bị ép rời khỏi Hoàng Thiên Các.

Hôm nay ngươi nói ta lòng lang dạ thú cũng được, ngươi nói ta ủ mưu đã lâu cũng tốt, giữa hai chúng ta cũng nên có một kết thúc!”

Đối với Xung Thu Thủy hiện tại, hắn đã không quan tâm tới danh tiếng nữa, hay nên nói là mấy năm gần đây hắn đã tích lũy đủ lực lượng, đủ để hắn không quan tâm tới những lời đồn đại nhảm nhí này nữa.

Sau khi Xung Thu Thủy đứng ra, vài trưởng lão và hơn mười chấp sự luôn theo phe hắn cũng đứng sau lưng Xung Thu Thủy, thể hiện thái độ.

Không thể không nói, Xung Thu Thủy cũng biết cách làm người.

Bất luận hắn dùng phương pháp gì, ít nhất lúc này vẫn có rất nhiều đệ tử Hoàng Thiên Các nguyện theo hắn cùng nhau tạo phản.

Lý Vô Tướng cười lạnh nói: “Xem ra mấy năm gần đây ngươi thu mua lòng người không tệ, còn có nhiều kẻ chịu đi theo ngươi vào đường cụt như vậy.

Nhưng các ngươi đừng quên, trong Hoàng Thiên Các này, ta vẫn là các chủ!”

Nói đoạn, Lý Vô Tướng hét lớn với những võ giả còn chưa đứng ra: “Động thủ!”

Lúc này Lục Tam Kim và Giải Anh Tông bên cạnh Sở Hưu vẫn nguyên vẻ ngây ngốc, không biết sao mọi chuyện lại phát triển tới mức này.

Bao năm qua, thật ra bọn họ vẫn được coi là người của lão các chủ, nhưng lão các chủ đã về hưu nên bọn họ cũng phải đứng về phía các chủ Lý Vô Tướng.

Lúc này nghe Lý Vô Tướng nói động thủ, bọn họ cũng vô thức định đứng ra, nhưng lại bị Sở Hưu ngăn cản.

Giải Anh Tông nghi hoặc nói: “Sở huynh đệ làm vậy là sao?”

Sở Hưu điềm nhiên đáp: “Chẳng phải trước đây Giải huynh nợ ta một ân tình à? Bây giờ ân tình này cũng đến lúc trả rồi.

Nguy cơ ở Phương Lâm Quận lúc trước không phải Hoàng Thiên Các giúp ngươi hóa giải, thậm chí nếu không có ta, Hoàng Thiên Các đã định vứt bỏ ngươi rồi!”

Nghe Sở Hưu nói vậy, Giải Anh Tông lập tức hiểu, hóa ra Sở Hưu đã quy thuận Xung Thu Thủy từ lúc nào không biết.

Nhưng Giải Anh Tông cũng không ghét bỏ lựa chọn của Sở Hưu.

Bởi vì hắn cũng thấy oán hận vị các chủ Lý Vô Tướng này, đặc biệt là sau khi Phương Lâm Quận xảy ra phản loạn.

Lúc đầu Giải Anh Tông còn tưởng mình làm quá tay, kết quả sau này hắn mới biết là Hàn Giang Thành âm thầm xúi giục.

Chuyện đã là như vậy, không ngờ tổng bộ Hoàng Thiên Các lại không phái người tới cứu viện, rõ ràng bọn họ định từ bỏ hắn.

Nếu không phải Lục Tam Kim kéo Sở Hưu tới, hơn nữa thực lực của Sở Hưu còn cực kỳ kinh người, giải quyết dứt khoát, chấm dứt phản loạn, hắn cũng chẳng thể sống nổi.

Cho nên lúc này nghe Sở Hưu nói vậy, Giải Anh Tông ngẩng đầu lên nhìn Lý Vô Tướng và Xung Thu Thủy, bước chân chợt ngừng lại, không tiến lên.

Lục Tam Kim vẻ mặt không thể tin nổi nhìn Sở Hưu: “Sở huynh, không ngờ ngươi lại quy thuận Xung Thu Thủy?”

Nhiều năm qua, thật ra mâu thuẫn giữa Lục Tam Kim và Xung Thu Thủy cũng không nhỏ.

Hắn đại diện cho lão các chủ, còn lão các chủ lại ủng hộ các chủ Lý Vô Tướng, cho nên lúc này hắn và Xung Thu Thủy cũng thường xuyên đối nghịch.

Lần này hắn vô thức định đứng về phía Lý Vô Tướng.

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Ta không quy thuận Xung Thu Thủy, ta chỉ cảm thấy Lý Vô Tướng không xứng làm các chủ mà thôi.

Lục huynh, ngươi biết mọi chuyện ta làm ở Thương Ngô Quận rồi đấy, ngươi cũng biết ta bị đối xử như thế nào rồi đấy. Người như vậy có xứng làm các chủ hay không? Tương lai Hoàng Thiên Các nằm trong tay hắn, liệu có còn tương lai hay không?

Ta khâm phục lão các chủ, nhưng Lý Vô Tướng không có tư cách làm ta khâm phục!

Lục huynh, ngươi đừng quên xưa nay ngươi chưa bao giờ là người của Lý Vô Tướng, mà là người của lão các chủ!”

Lời nói của Sở Hưu vang vọng trong đáy lòng Lục Tam Kim, khiến hắn chấn động.

Thật ra trước đây Lục Tam Kim cũng thấy bất mãn với Lý Vô Tướng, ngoài hai lần của Sở Hưu, trước đó còn có vài lần.

Khi đó Lục Tam Kim đã cảm thấy cách xử lý của Lý Vô Tướng có phần không ổn, cho nên hắn đưa ra đề nghị, kết quả đều bị Lý Vô Tướng bác bỏ.

Tuy Lục Tam Kim thấy bất mãn nhưng lão các chủ lại nói Lý Vô Tướng là các chủ, các chủ đương nhiên phải có uy nghiêm của các chủ, không thể tùy tiện để thủ hạ phản bác được, khuyên hắn nghe mệnh lệnh của Lý Vô Tướng.

Xung Thu Thủy dẫn một đám người làm phản, Sở Hưu cũng không muốn đứng về phía Lý Vô Tướng, chuyện này khiến Lục Tam Kim cũng thấy nghi hoặc, rốt cuộc Lý Vô Tướng có tư cách ngồi trên chức vụ này không?

"Sở Hưu! Ngươi đáng chết!"

Thấy cảnh này, Lý Vô Tướng không khỏi gầm lên.

Thật ra Sở Hưu đứng về phe nào cũng không quan trọng, vì từ đầu Lý Vô Tướng đã không coi Sở Hưu như người một nhà.

Trên giang hồ đâu phải chỉ có một hai truyền nhân của Cổ Tôn, có mấy ai thật sự lưu lại trên giang hồ?

Dù sao theo Lý Vô Tướng, Hoàng Thiên Các bọn họ tốn bao công sức bồi dưỡng Sở Hưu cũng là vô nghĩa, vì chắc chắn Sở Hưu sẽ không ở lại Hoàng Thiên Các của họ.

Nhưng Lục Tam Kim lại khác, hắn là người hành tẩu Đông Vực, là người thừa kế mà lão các chủ lựa chọn, uy danh trong Hoàng Thiên Các rất cao.

Người khác phản loạn cũng không sao, nhưng Lục Tam Kim làm phản sẽ khiến rất nhiều võ giả Hoàng Thiên Các phản bội.

“Lục Tam Kim, đừng nghe tên Sở Hưu kia nói hươu nói vượn, hắn không phải người Hoàng Thiên Các chúng ta, hắn làm vậy là có ý đồ xấu!

Lúc này Hoàng Thiên Các ta đang trong thời khắc nguy nan, bên ngoài có Hàn Giang Thành gây áp lực, chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn Hoàng Thiên Các chúng ta bị hủy diệt chỉ trong giây lát hay sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận