Côn Luân Ma Chủ

Chương 925: Thật độc ác! 2



Phương Kim Ngô thân là cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, tốc độ đương nhiên không chậm.

Nhưng Sở Hưu lại có Nội Phược Ấn trong Khoái Mạn Cửu Tự Quyết trên người, tốc độ di chuyển tăng lên tới cực hạn, đuổi theo sát phía sau Phương Kim Ngô không chịu từ bỏ.

Tinh thần lực ngưng cung hóa tiễn, Diệt Hồn Tiễn được ngưng tụ trong tay Sở Hưu, tinh thần lực cường đại ầm ầm bắn ra, được Thiên Tử Vọng Khí Thuật gia trì, mũi tên khóa chặt Phương Kim Ngô, nhắm thẳng vào đầu hắn.

Phương Kim Ngô liên tục tránh né vài lần, chỉ có thể dùng lực lượng khí huyết kháng cự Diệt Hồn Tiễn.

Nhưng đúng lúc này Đoạn Trường Cổ trong lòng hắn lại không ngừng cắn xé, cảm giác đau nhức kịch liệt đó ảnh hưởng nghiêm trọng tới việc ngưng tụ cương khí của hắn, thậm chí khiến tinh thần hắn mất tập trung.

Thần sắc Sở Hưu lạnh lẽo, hôm nay y đã xuất thủ tất phải giết chết Phương Kim Ngô.

Không xuất thủ thì thôi, một khi xuất thủ chắc chắn đoạt mạng. Hôm nay nếu Phương Kim Ngô không chết, tương lai phiền toái sẽ ùn ùn không dứt.

Trúng liền mấy mũi Diệt Hồn Tiễn, ngay cả Phương Kim Ngô cũng ăn không tiêu, cảm giác đau đớn kịch liệt trong đầu cùng trong cơ thể khiến hắn phát điên.

Nhưng chuyện khiến hắn càng phát điên chính là trạng thái hiện tại của hắn.

Không ngờ mình lại bị một tiểu bối truy sát chật vật như vậy, thậm chí khiến bản thân cảm nhận được cảm giác thảm khốc khi giãy dụa giữa đường ranh sinh tử. Cảm giác này đã bao năm rồi chưa từng xuất hiện?

Thậm chí sau khi hắn bước vào cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, Phương Kim Ngô đã rất ít khi đặt mình vào nguy hiểm, mỗi lần hắn ra tay hầu hết đều là cục diện tất thắng, bởi kẻ địch thường sẽ bị hắn áp đảo hoàn toàn.

Những võ giả Chân Hỏa Luyện Thần của đại phái thua được, chứ hắn lại không thể để thua!

Lần này Phương Kim Ngô cũng không thể thua được. Thua, chưa nói tới tính mạng mình, tất cả thanh danh nhánh này của mình đều sẽ mất sạch.

Trong lúc đắn đo, Phương Kim Ngô chợt quay đầu lại, cương khí vàng kim tỏa ra dẫn phát thiên địa xung quanh tạo thành một khu vực, trực tiếp bao phủ lấy Sở Hưu vào trong.

Chỉ trong chốc lát, Sở Hưu lập tức phát hiện không khí xung quanh như ngưng kết, khó chịu như cao su dính, cả lực lượng cả trời đất này như đều bị Phương Kim Ngô hút vào bụng.

Sở Hưu cười lạnh nói: “Hút đi, ngươi hấp thu càng nhiều lực lượng càng tốt.

Chẳng lẽ ngươi không biết những lực lượng mà ngươi hâp thu kia không chỉ tăng cường cho bản thân ngươi mà còn khiến cổ trùng trong cơ thể ngươi lớn mạnh hay sao?”

Phương Kim Ngô không trả lời Sở Hưu mà trực tiếp niết thành ấn quyết. Chỉ trong chốc lát, lấy Sở Hưu làm trung tâm, trời đất xung quanh lập tức đảo ngược, cương khí bành trướng mãnh liệt ngưng tụ thành một phật ấn hình chữ vạn khổng lồ giam cầm vào trong. Một tiếng nổ lớn vang lên, phật ấn hình chữ vạn như bị đốt cháy, tỏa ra ánh sáng nóng rực rồi bắt đầu bùng nổ!

Chính giữa phật ấn hình chữ vạn kia, Sở Hưu cảm nhận lực lượng xung quanh, cũng phải biến sắc.

Thật ra đây là lần đầu Sở Hưu giao thủ cùng cường giả Chân Hỏa Luyện Thần. Lần với La Thần Quân không tính, vì bản thân Sở Hưu còn mơ mơ màng màng, La Thần Quân thì trực tiếp bị y dọa chạy.

Tới giờ Sở Hưu mới chính thức cảm nhận được lực lượng của cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần. Đó là một lực lượng hùng vĩ thuộc về đất trời, cho dù đối thủ chỉ là một Phương Kim Ngô đã già yếu còn trúng Đoạn Trường Cổ, ảnh hưởng nghiêm trọng tới thực lực hắn có thể phát huy, nhưng uy thế vẫn cực kỳ kinh khủng.

Trong ánh phật quang vô tận kia, Sở Hưu cũng niết phật ấn. Chỉ trong chớp mắt sau lưng y hiện lên hư ảnh Đại Nhật Như Lai, trong tiếng phật âm phạm xướng, hư ảnh kết hợp cùng bản thân y chống cự lại luồng lực lượng kia, nhưng vẫn bị đánh lùi lại phía sau.

Dùng phật đối phật, trong tiếng cương khí bùng nổ không ngừng, lấy Sở Hưu làm trung tâm, phạm vi trăm trượng dưới chân y đều bị đánh lún sâu vài trượng, tạo thành một cái hố khổng lồ!

Lần đầu tiên giao thủ chính diện với cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, Sở Hưu thừa nhận đúng là mình đã xem thường cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, hay nên nói là y đã đánh giá thấp Phương Kim Ngô.

Trên giang hồ, số tán tu đạt tới cảnh giới tông sư võ đạo mặc dù ít nhưng vẫn có một chút, thậm chí có không ít chưởng môn đại phái bản thân từng là tán tu, sau khi đạt tới tông sư võ đạo mới bắt đầu khai tông lập phái thu đồ đệ dạy bảo truyền thừa.

Nhưng số người thân là tán tu đạt tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần chẳng khác nào lông phượng sừng lân, bản thân cảnh giới này cũng đại biểu cho một loại đỉnh cao!

Dùng lửa nội lực trong Võ Đạo Chân Đan rèn luyện tinh thần, phải đạt tới mức thật sự dẫn động lực lượng thiên địa, hơn nữa đau đớn trong đó người ngoài không cách nào tưởng tượng nổi.

Sự kinh khủng của Đoạn Trường Cổ khiến người người trong giang hồ biến sắc, nguyên nhân là cảm giác đau đớn kịch liệt như đứt từng khúc ruột khi trúng loại cổ độc này. Thế nhưng giờ Phương Kim Ngô trúng Đoạn Trường Cổ một thời gian dài như vậy nhưng hắn thậm chí không rên tới một tiếng, có thể thấy khả năng chịu đựng của hắn cao tới mức nào.

Có lẽ so với đau đớn khi dùng lửa nội lực rèn luyện tinh thần, cơn đau của Đoạn Trường Cổ còn chẳng bằng thứ trước.

“Sở Hưu! Đây là do ngươi tự tìm đường chết!”

Phương Kim Ngô bước từng bước một tới, lực lượng thiên địa xung quanh được y ngưng tụ tới cực hạn. Hai tay hắn giơ lên, rõ ràng không có thứ gì nhưng lại như kéo một ngọn núi lớn. Mỗi bước hắn bước ra, trên mặt đất lại xuất hiện một vết rạn khổng lồ!

Mặc dù bề ngoài Phương Kim Ngô không hề thay đổi, nhưng Đoạn Trường Cổ đã gặm nhấm trăm ngàn lỗ thủng trong cơ thể hắn.

Cường giả Chân Hỏa Luyện Thần không sợ Đoạn Trường Cổ, nhưng điều kiện kiên quyết là phải có thời gian khu trục bọn chúng. Nếu không cho dù cường giả Đại Quang Minh Tự tu luyện thành công Bất Diệt Kim Thân đến đây, bị đám cổ trùng này gặm nhấm cũng chẳng chịu nổi.

Cho nên hắn không thể trì hoãn được, cũng không trì hoãn nổi. không giết Sở Hưu, rất có thể hắn sẽ chết ở đây.

Võ công của Phương Kim Ngô thiên hướng Phật môn, nhưng lại không hoàn toàn là võ công Phật môn.

Hắn không phải hòa thượng, đương nhiên không đọc kinh phật, nhưng khí thế mạnh mẽ hùng hồn tới cực điểm trong võ đạo của hắn thật sự rất giống võ đạo của Đại Quang Minh Tự.

Chiêu này của Phương Kim Ngô tên là Di Sơn Ấn, trong tay không núi nhưng lại ngưng tụ hình thể và ý của núi. Một ấn đánh ra, tiếng kình phong gầm thét như tiếng nổ lớn.

Dãy núi vô hình che khuất bầu trời, trực tiếp phong tỏa phạm vi trăm trượng xung quanh Sở Hưu. Bị ấn pháp này đánh trúng, võ giả cơ thể yếu một chút e rằng sẽ bị đánh thành thịt nát tại chỗ.

Ánh mắt Sở Hưu lóe lên chiến ý điên cuồng. Nói thật, trong giai đoạn hiện tại không mấy ai có thể làm đối thủ của y.

Trong cùng số tông sư võ đạo mới thăng cấp, trừ Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh ra, ai xứng đánh một trận cùng y?

Cho dù là tông sư võ đạo thế hệ trước, những kẻ tầm thường cũng chẳng chịu nổi một đòn.

Phải như Hư Độ, Hạng Võ hay Chử Vô Kỵ, những người đã đứng trên đỉnh phong của cảnh giới tông sư võ đạo mới có thể được Sở Hưu coi là đối thủ. Nhưng trước nay Sở Hưu chưa thật sự giao thủ với bọn họ bao giờ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận