Côn Luân Ma Chủ

Chương 865: Sở Hưu hung ác 2



Có điều đúng lúc này, không đợi những người khác có hành động gì, Sở Hưu sắc mặt hơi tái đột nhiên xuất hiện trước mặt Yến Đình Đình.

Nhìn Sở Hưu, ánh mắt Yến Đình Đình bộc phát ý hận nồng đậm, có điều cô ả chưa kịp nói ra một chữ, Sở Hưu đã vươn tay ra như tia chớp, trực tiếp nắm lấy cổ ả, bóp chết rồi ném sang một bên.

Thấy cảnh này, đám người xung quanh đều phát run.

Trước đó bọn họ luôn nghe Sở Hưu này làm việc tàn độc, quyết liệt không để đường lui, nhưng lại không chứng kiến trực quan sự tàn nhẫn của Sở Hưu.

Cho tới hôm nay rốt cuộc bọn họ mới được chứng kiến. Hung ác, quá hung ác, hung ác tới mức không cho người ta nói lời cuối trước khi chết.

Ngũ Ương đạo nhân nhìn Sở Hưu, nghiến răng nghién lợi: “Sở Hưu! Ngươi được lắm! Tới trước mặt bệ hạ, chúng ta đợi xem kết quả cuối cùng!”

Nói xong Ngũ Ương đạo nhân trực tiếp vung tay, mang người của Âm Sơn Phái đi khỏi.

Yến Hoài Nam đã chết, hắn liều mạng với Sở Hưu còn ý nghĩa gì nữa?

Huống hồ hắn cũng đã thấy thực lực của Sở Hưu, có thắng được Sở Hưu hay không chưa bàn, chí ít giết Sở Hưu là chuyện không thể.

Chỉ có điều hắn bố trí thời gian dài như vậy, đã thấy Yến Hoài Nam sắp mang toàn bộ Thần Vũ Môn gia nhập dưới trướng Trấn Võ Đường, gia nhập dưới trướng hắn, thế nhưng giờ lại bị Sở Hưu quấy nhiễu. Chuyện này tuyệt đối chưa xong!

Sở Hưu đảo mắt một vòng xung quanh, đám đệ tử Thần Vũ Môn lúc này đã bỏ chạy tứ tán, những thế lực võ lâm khác thấy ánh mắt Sở Hưu xong đều vô thức lui lại một bước, một luồng hàn ý dâng lên từ tận đáy lòng.

Sở Hưu không nói gì thêm, chỉ vung tay, mang đám người Đường Nha rời khỏi.

Không phải y không muốn tiện tay diệt Thần Vũ Môn, có điều lần này ra tay chẳng qua là bất ngờ, y mang theo quá ít người.

Đệ tử nội môn ngoại môn của Thần Vũ Môn cộng lại ít nhất cũng hơn vạn, y mang có mười mấy người mà muốn diệt Thần Vũ Môn, đây là chuyện không thể. Cho dù hơn vạn con heo cũng chẳng đứng yên ở đó cho ngươi bắt.

Huống hồ sau khi dùng đao chiêu Phá Hải, Sở Hưu tiêu hao rất lớn, tạm thời không nên ra tay. Để phòng ngừa bất trắc, vẫn nên về tu dưỡng một thời gian cho thỏa đáng.

Lúc này không tới nửa ngày sau, tin tức Sở Hưu giết chết Yến Hoài Nam đã lan truyền khắp võ lâm Bắc Yên, khiến mọi người kinh hãi than thở không thôi.

Yến Hoài Nam khác với Phương Đại Thông, đây là người đứng trong năm mươi hạng đầu của Phong Vân Bảng, Thần Vũ Môn còn nhờ hắn mà đứng trong Thất Tông Bát Phái. Thế nhưng giờ hắn chết trong tay Sở Hưu như vậy, quả thật rất kinh khủng.

Hơn nữa những người biết tiền căn hậu quả còn không thể nói gì Sở Hưu.

Dù sao ban đầu Thần Vũ Môn ngươi cũng hạ độc cổ với Sở Hưu, thế nhưng thủ đoạn bỉ ổi không thành công, bị người ta giết ngược lại cũng là đáng đời. Điểm này ngay Đại Quang Minh Tự cũng không thể bới móc gì được.

Mặc dù người hạ độc không phải Yến Hoài Nam, thế nhưng con gái ngươi hạ độc với ngươi hạ độc có gì khác nhau?

Có điều, mặc dù như vậy mọi người vẫn kinh hãi trước thực lực cường đại và tàn nhẫn của Sở Hưu. Kẻ này đúng là sát tinh, đi tới đâu giết tới đó, còn cực kỳ thích kiểu đưa ma cho người ta trong ngày đại hỉ.

Vốn có một số thế lực võ lâm còn định tổ chức ngày mừng thọ, tiệc mừng gì đó. Thế nhưng chuyện này vừa lan truyền, tất cả đều hủy bỏ.

Trong địa điện mờ tối, Hạng Long căm tức nhìn Ngũ Ương đạo nhân cùng Sở Hưu bên dưới.

“Trẫm giao Trấn Võ Đường cho các ngươi, các ngươi báo đáp trẫm như vậy đấy à?

Tự giết lẫn nhau, người khác còn chưa làm sao, tự mình đã đánh lộn, khiến người ngoài chế giễu.

Các ngươi một là chưởng môn một phái, một là người thừa kế nhánh Ẩn Ma, đều là tông sư võ đạo rồi, có thể quan tâm tới đại cục chút không?”

Sau tiếng gầm của Hạng Long, Ngũ Ương đạo nhân phân bua: “Bệ hạ minh giám, bần đạo vẫn luôn thành thật khuyên nhủ Yến Hoài Nam, thế nhưng đã sắp thành công rồi tên Sở Hưu này lại đột nhiên nhúng tay khiến cho mọi chuyện hoàn toàn thất bại. Rõ ràng tên Sở Hưu này đang dùng việc công báo thù tư!”

Sở Hưu thản nhiên đáp: “Ta dùng việc công báo thù tư? Đúng là nực cười!

Ngươi với ta cùng là người của Trấn Võ Đường, nhưng ngươi ra tay với Yến Hoài Nam có báo cho ta không?

Ngày trước Bắc Yên tổ chức liên minh trừ ma, Yến Hoài Nam chính là một trong số những người tham dự. Sao nào, chẳng lẽ giờ ta tới gây sự với hắn lại không được à?”

Ngũ Ương đạo nhân hừ lạnh nói: “Vậy sao sau khi ta ra mặt ngươi vẫn hạ thủ giết Yến Hoài Nam?”

Sở Hưu không nhường một bước: “Nực cười! Yến Hoài Nam muốn giết ta! Người muốn giết ta, ta giết ngươi, thế có gì sai?”

“Kẻ muốn giết ngươi là con gái của Yến Hoài Nam chứ không phải Yến Hoài Nam!”

“Vậy được, hôm nào ta cho người hạ chút Đoạn Trường Cổ cho Ngũ Ương đạo trưởng, sau đó lại giết người đó trả lại công bằng cho ngươi. Vậy có phải chuyện này không liên quan tới ta không?”

“Cưỡng từ đoạt lý!”

Hai người Sở Hưu và Ngũ Ương đạo nhân tranh cãi nảy lửa, nếu không phải cố kỵ nơi này là hoàng cung chắc hai người đã tay đao tay kiếm chém giết thẳng tay rồi.

“Im hết đi cho trẫm!”

Hạng Long gầm lên một tiếng nói: “Được rồi, chuyện này tạm thời như vậy thôi. Hai người các ngươi mỗi người thối lui một bước, đừng ai gây sự với ai. Nếu để trẫm biết các ngươi còn làm vậy lần nữa, chắc chắn trẫm sẽ nghiêm trị!”

Nói xong, Hạng Long vung tay áo, đuổi cả hai người ra.

Sau khi Sở Hưu và Ngũ Ương đạo nhân rời khỏi, vẻ giận dữ trên mặt Hạng Long lập tức biến mất. Tốc độ trở mặt nhanh tới mức người ta không cách nào tưởng tượng.

Một lão thái giám ẩn mình trong bóng tối đứng sau lưng Hạng Long, dùng gọng trầm trầm khàn khàn nói: “Bệ hạ buông tha cho bọn họ dễ dàng vậy à? Người trong giang hồ đúng là người trong giang hồ,không có quy củ, khó lòng dạy bảo!”

Hạng Long khoát tay áo nói: “Không sao, chuyện của giang hồ phải do người giang hồ giải quyết. Nếu không trẫm tìm Ngũ Ương đạo nhân và Sở Hưu tới làm gì?

Trẫm không hỏi quá trình, chỉ nhìn kết quả, bọn họ có đánh nặng tay hơn nữa cũng chẳng sao, chỉ cần không uy hiếp tới lợi ích của Bắc Yên ta là được.

Hàn công công, từ khi Trấn Võ Đường thành lập tới nay, giang hồ có biến đổi gì không?”

Hàn công công kia suy nghĩ một chút rồi nói: “Biến hóa rất lớn. Giờ những tông môn lớn mạnh nhất Bắc Yên như Đại Quang Minh Tự đang bị thu hút sang bên Tây Sở. Sau khi Sở Hưu khống chế Cự Linh Bang, lại chiếm đoạt áp đảo hơn mười thế lực võ lâm Bắc Yên, những thế lực võ lâm khác đều cảm thấy bất an, không dám hành xử quá mức tùy tiện nữa.”

Hạng Long vung tay lên nói: “Vậy chẳng được ư? Bất kể bọn họ đánh nhau sống chết thế nào, chỉ cần hàng phục được võ lâm Bắc Yên là được. Đại phái Bắc Yên như Thần Vũ Môn bình thường không tuân theo giáo hóa của vương đạo, bất luận Yến Hoài Nam chết hay thần phục đều có lợi với triều đình Bắc Yên ta, đã vậy sao phải lo nghĩ nhiều?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận