Côn Luân Ma Chủ

Chương 1977: Đối đầu với Tam Thanh Điện 1

Cơn thịnh nộ nổi lên, Hoắc Cung Bật bước lên trước một bước, hai thanh đạo kiếm sau lưng đã rời vỏ.

Hai thanh đạo kiếm một trắng một đen, một dương một âm, trực tiếp rời tay, như hóa thành hai con giao long lao về phía Sở Hưu.

Ánh mắt Sở Hưu lóe lên vẻ hứng thú, không ngờ Hoắc Cung Bật này cũng tu luyện đạo về âm dương.

Ngay sau đó, con mắt thứ ba giữa mi tâm của Sở Hưu mở ra, lực lượng bản nguyên âm dương hóa thành thần quang bắn tới, áp đảo đạo kiếm âm dương của đối phương.

Hoắc Cung Bật hừ lạnh một tiếng, giơ tay kết ấn, hai thanh đạo kiếm đầu đuôi nối liền, âm dương nhị khí không còn tương sinh mà hóa thành lực lượng tương khắc. Ầm một tiếng, vô số lực lượng quy tắc xung quanh nát bấy, hai luồng lực lượng âm dương tan vỡ rồi dung hợp, hóa thành hỗn độn vô biên, ập về phía Sở Hưu.

Hoắc Cung Bật quả không hổ danh Võ Tiên của tam trọng thiên, tuy hắn rất ít khi xuất hiện trên giang hồ, nhưng lý giải về ‘đạo’ lại vượt xa Tất Du Trần.

Sở Hưu có bản nguyên âm dương nên mới có thể lĩnh ngộ và sử dụng lực lượng của đạo này tới cực hạn, nhưng Hoắc Cung Bật chỉ đơn thuần dựa vào sức mình, tự nghiên cứu đạo về âm dương tới cảnh giới này.

Đương nhiên, điều này cũng mang ý nghĩa Sở Hưu cách bản nguyên âm dương của thiên địa gần hơn.

Sở Hưu giơ tay kết ấn, hai tay chắp trước ngực, lực lượng âm dương hóa thành Thiên Địa Ma Bàn, ầm ầm vặn xoắn, phá tan hết thảy.

Tuy vừa rồi Sở Hưu đã sử dụng Thanh Thiên Chiếu Ảnh, nhưng được nửa chừng thì y ngừng tay, cho nên bây giờ Sở Hưu vẫn còn lưu lại một chút lực lượng, tiếp tục thi triển thần thông cũng không thành vấn đề.

Dưới Thiên Địa Ma Bàn kia, bất luận ngươi là âm dương hay hỗn độn, tất cả đều bị đè nén nghiền nát.

Hoắc Cung Bật bỗng nhiên biến sắc, có vẻ không thể tin nổi.

Rõ ràng Sở Hưu là người trong giới Ma đạo, cho dù võ đạo của y là tam tu Đạo Phật Ma, nhưng làm sao y lại lĩnh ngộ lực lượng âm dương của giới Đạo môn tới mức độ này, thậm chí còn ngộ ra thần thông như vậy.

Đạo bào quanh người Hoắc Cung Bật lay động theo làn gió, giơ tay kết ấn, định ra tay tiếp.

Đồng thời Sở Hưu cũng chuẩn bị sử dụng Tạo Hóa Hồng Lô, phá hủy triệt để.

Đối mặt với Võ Tiên bát trọng thiên, hiện nay Sở Hưu chỉ có thể dùng lá bài tẩy để đấu cứng.

Nhưng lúc này Trịnh Thái Nhất lại không ngồi yên.

Quanh người hắn bốc lên mây mù, chớp mắt đã ngăn giữa hai người, quát lớn: “Đủ rồi! Đừng đánh nữa!”

Trịnh Thái Nhất quay về phía Hoắc Cung Bật quát lớn: “Bình tĩnh một chút! Ngươi định tử chiến đến cùng với Sở Hưu hay sao? Ngươi định kéo cả Tam Thanh Điện vào mâu thuẫn và đại chiến với võ giả hạ giới hay sao? Ngươi định để Huyền Thiên Cảnh hoàn toàn đối lập với võ lâm hạ giới à? Vậy mục tiêu của Tam Thanh Điện chúng ta khi hạ giới là gì?”

Những lời chất vấn liên tiếp của Trịnh Thái Nhất rốt cuộc cũng khiến Hoắc Cung Bật bình tĩnh lại.

Tam Thanh Điện bọn họ hạ giới không phải để đối địch với võ lâm hạ giới, không phải đến xâm lấn hạ giới.

Bọn họ đến vì đạo thống, vì đệ tử truyền thừa.

Bây giờ Sở Hưu đã cột toàn bộ võ lâm hạ giới vào người mình, chiêu này ác độc tới nhường nào? Đối đầu với Sở Hưu chính là đối đầu với võ lâm hạ giới, tâm địa của tên Sở Hưu này đúng là đáng chém!

Trịnh Thái Nhất quay đầu lại, nhìn sang phía Sở Hưu, trầm giọng nói: “Sở giáo chủ, tuy ta tiếp xúc với ngươi không nhiều, nhưng ta biết có thể từ hàn vi đi lên địa vị của ngươi ngày hôm nay, chắc chắn ngươi không phải người điên.

Một người điên có thể mạnh nhất thời nhưng không thể cường đại cả đời, ngươi chấp chưởng Ma Giáo, uy danh chấn động lưỡng giới, là Ma Chủ danh chấn giang hồ, chắc ngươi cũng biết hậu quả khi để Đại La Thiên và hạ giới tử chiến một trận!”

Sở Hưu như cười như không nói: “Chân nhân đang nâng ta lên chỗ chết đấy à? Thật ra ta chính là kẻ điên, trong một số thời khắc là chẳng suy nghĩ quá nhiều. Cứ do dự chẳng bằng điên cuồng một phen, xong chuyện rồi ai để ý tới hồng thủy ngập trời của kẻ khác?

Còn Đại La Thiên và hạ giới tử chiến, ta nói một câu không dễ nghe thì Tam Thanh Điện các ngươi tự cho là đúng quá đấy.

Đúng là thực lực của Tam Thanh Điện đệ nhất Đại La Thiên, nhưng các ngươi có thể đại diện cho toàn bộ Đại La Thiên không?

Thiên La Bảo Tự vừa thu nhập Tu Bồ Đề Thiền Viện và Đại Quang Minh Tự, bọn họ có đồng ý tử chiến với võ lâm hạ giới không?

Tinh Hà Võ Viện muốn tranh đoạt nhân quả ở hạ giới, đưa ra vô số điều kiện thu nhận đệ tử, bọn họ có đồng tý tử chiến với võ lâm hạ giới không?

Phạm Giáo tổn thất nặng nề ở Đại La Thiên, còn muốn dựa vào đệ tử ở võ lâm hạ giới để khôi phục nguyên khí, ngươi nghĩ bọn họ chịu tử chiến với võ lâm hạ giới à?

Ngoài các đại phái này, hạ giới còn có vô số tông môn nhỏ, còn có truyền nhân của Cổ Tôn, bọn họ đều đã khai tông lập phái dưới hạ giới, cắm rễ ở võ lâm hạ giới. Ngươi nói xem, bọn họ có chịu tử chiến với võ lâm hạ giới không?

Tình hình như hiện tại rồi, Tam Thanh Điện các ngươi chỉ có thể đại diện cho chính các ngươi, không thể đại diện cho bất cứ ai khác.

Cho nên, xin hãy bỏ cái danh Đại La Thiên đi, hôm nay có phải Tam Thanh Điện các ngươi muốn nhúng tay vào việc này, tử chiến tới cùng với võ lâm hạ giới hay không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận