Côn Luân Ma Chủ

Chương 1830: Giết ngươi là xứng! 1

Shiva Điện là hiếu chiến nhất, Âm Đà La càng như vậy.

Cuộc đời hắn đã gặp rất nhiều đối thủ, có nhiều võ giả của Thiên La Bảo Tự, ba vực các cũng có không ít, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp người như Sở Hưu.

Có thế nào hắn cũng không ngờ nổ Sở Hưu lại có thể dùng thủ đoạn công kích trực tiếp nực cười như vậy ép hắn ngừng Diệt Thế Chi Vũ.

Lúc này Sở Hưu cũng thu hồi trạng thái Pháp Thiên Tượng Địa, lắc đầu nói: “Uy lực thì không tệ, đáng tiếc biến hóa không đủ.

Mỗi môn công pháp của Phạm Giáo các ngươi đều có uy lực không tệ, nhưng sử dụng nhiều công pháp cùng thuộc tính như vậy lại có vẻ khô khan.”

Ánh mắt Âm Đà La lóe lên vẻ giận dữ: “Ngươi mà xứng bình phẩm công pháp của Phạm Giáo ta?”

“Giết ngươi, là xứng!”

Sở Hưu tay niết ấn quyết, Lục Đạo Sa Bà Chúng Diệu Hoa Luân được thi triển, trực tiếp bao phủ lấy Âm Đà La.

Lực lượng của Âm Đà La rất dễ bị nhìn thấu, Sở Hưu chỉ giao thủ với hắn hai lần mà đã nắm được con đường võ đạo của hắn.

Uy lực thì có thừa nhưng biến hóa không đủ, không phải Sở Hưu đang giễu cợt hắn mà đang nói sự thật.

Lực lượng Lục Đạo Luân Hồi liên tục duỗi ra, lực lượng Thiên Nhân Đạo hóa thành thần uy mênh mông vô ngần, trực tiếp trấn áp hắn tại chỗ, lực lượng Ngạ Quỷ Đạo thôn tính hết thảy, thậm chí ngọn lửa diệt thế cũng bị hấp thu, lực lượng kỳ dị của Nhân Gian Đạo mài mòn thân thể của hắn.

Quan trọng nhất là Lục Đạo Luân Hồi như thật như ảo, tương tự cũng ảnh hưởng tới nguyên thần của hắn.

Lần trước Sở Hưu đã thi triển môn công pháp này, cũng đã khiến Âm Đà La có ấn tượng sâu sắc.

Cho nên sau khi trở về Âm Đà La vẫn luôn suy nghĩ làm thế nào mới có thể phá vỡ Lục Đạo Sa Bà Chúng Diệu Hoa Luân của Sở Hưu.

Nhưng Âm Đà La suy nghĩ suốt một tháng, cuối cùng không ngờ lại bi ai phát hiện, trên phương diện võ kỹ đơn thuần, hắn lại không cách nào phá giải chiêu này.

Bởi vì xét theo một số góc độ, thức công pháp Lục Đạo Sa Bà Chúng Diệu Hoa Luân có thể gọi là một bộ công pháp hoàn hảo!

Lực lượng Lục Đạo Luân Hồi không giống nhau nhưng lại có cương có nhu, sở hữu cả chính tà kỳ quỷ, sáp nhập thôn tính, Lục Đạo Luân Hồi, tới cuối cùng tạo thành một vòng tròn hoàn hảo, không có sơ hở nào.

Hơn nữa lực lượng Lục Đạo Luân Hồi nhắm vào thân thể, đồng thời còn có một luồng lực lượng nhắm vào nguyên thần, khiến ngươi không cách nào phản kháng, vốn dĩ không thể tìm ra phương pháp phá giải.

Nhưng trong thiên hạ này không có gì là hoàn hảo, Âm Đà La suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cũng nghĩ ra, muốn phá Lục Đạo Sa Bà Chúng Diệu Hoa Luân của Sở Hưu, chỉ có một cách.

Đó là dùng lực lượng tuyệt đối phá vỡ !

Hai tay áo Âm Đà La đột nhiên nổ tung, để lộ đôi tay khắc đầy hình xăm.

Nếu nhìn kỹ có thể phát hiện, trong hai tay hắn, một cái khắc gió bão, một cái khắc lôi điện.

Sau đó hai cánh tay hắn múa lên, gió bão sấm sét vô tận càn quét giữa không trung, phá tan hết thảy, tịch diệt mọi thứ, lại một cảnh tượng như diệt thế.

Đây cũng là thần thông truyền thừa trong Shiva Điện, Phong Bạo Chi Vũ, nghe nói trong số lực lượng mà Shiva nắm giữ có cả gió bão và sấm sét, khi diệt thế gió bão sấm sét tung hoành, triển khai Diệt Thế Thế Chi Vũ.

Tuy Phong Bạo Chi Vũ lần này không cường đại bằng Diệt Thế Chi Vũ, nhưng phạm vi lại rất lớn, trực tiếp khiến lực lượng Lục Đạo Luân Hồi tan vỡ.

Nhưng sau khi sử dụng Phong Bạo Chi Vũ, sắc mặt Âm Đà La cũng tái nhợt.

Tuy trước đó sắc mặt hắn đã rất trắng nhưng không phải như lúc này, trắng bệch chẳng khác nào bị bệnh.

Sở Hưu nheo mắt, hai thức thần thông, Âm Đà La đã sử dụng hai thức thần thông truyền thừa của Shiva Điện. Có lẽ lúc này lực lượng của hắn đã tiêu hao gần tới cực hạn?

Tuy Sở Hưu vẫn còn Thanh Thiên Chiếu Ảnh, nhưng y không định sử dụng.

Y cũng đã vận dụng hai thức thần thông, nhưng vì Thập Tự Liên Hoa Ấn tiêu hao khá ít, cho nên thực ra y không mất nhiều sức lực như Âm Đà La.

Nơi này là Tây Vực, là địa bàn của Phạm Giáo. Rốt cuộc chiến tranh giữa Phạm Giáo và Thiên La Bảo Tự sẽ ra sao, kết quả vẫn còn là ẩn số, cho nên Sở Hưu sẽ không liều mạng trong tình huống như vậy.

Huống chi đối phó với một Âm Đà La đã bị hắn làm cho hao tổn tới cực hạn, vốn không cần phải liều mạng.

Sở Hưu lại giơ tay kết Thập Tự Liên Hoa Ấn, phật liên khổng lồ nở rộ, phật quang màu vàng bao phủ toàn thân Âm Đà La.

Loại thần thông như Thập Tự Liên Hoa Ấn có lực sát thương cực lớn đối với Âm Đà La, thậm chí không kém hơn Tịnh Liên Phật Quang của Thiên La Bảo Tự.

Cho dù Âm Đà La sử dụng ngọn lửa diệt thế xé rách không gian, trốn vào trong không gian nhưng vẫn bị lực lượng của Thập Tự Liên Hoa Ấn trực tiếp đánh ra.

Đợt này nối tiếp đợt kia, Sở Hưu thi triển liền ba lần Thập Tự Liên Hoa Ấn, đánh cho Âm Đà La miệng phun máu tươi, sắc mặt kinh hãi và không thể tin tưởng.

“Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!!”

Sở Hưu đã sử dụng thần thông bao nhiêu lần? Năm lần hay sáu lần?

Thần thông không phải võ kỹ, sử dụng thần thông nhiều lần như vậy, lực lượng tiêu hao đủ rút sạch một Võ Tiên ngũ trọng thiên, sao Sở Hưu lại có thể liên tục sử dụng thần thông cấp bậc này? Đây rõ ràng là sử dụng thần thông như võ kỹ, tuyệt đối không thể nào!

Ở phía khác, cung chủ Liên Hoa Thần Cung - A Na Tây La đang cực kỳ thê thảm, bị Ngụy Thư Nhai áp đảo tới mức không ngẩng đầu lên được.

Tuy hắn có tu vi Võ Tiên tam trọng thiên nhưng thực tế đã rất già, thậm chí không phát huy được tám phần mười thực lực của mình khi ở trong trạng thái đỉnh phong.

Còn Ngụy Thư Nhai tuy cũng già nhưng đó là vì lão vẫn giữ dung mạo của mình khi ở cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần.

Khi đột phá cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, Ngụy Thư Nhai đã nhận thêm tuổi thọ, sau đó lão lại bước lên cảnh giới Võ Tiên, tuổi thọ lại tăng cường.

Cho nên chỉ cần Ngụy Thư Nhai muốn, lão hoàn toàn có thể khôi phục bộ dạng của bản thân khi ba bốn mươi tuổi, biến thành Ngọc Diện Thiên Ma tuấn lãng năm xưa.

Đáng tiếc Ngụy Thư Nhai lại nói mình giữ bộ dạng này quen rồi, có nói thế nào cũng không muốn biến trở lại.

Trong Côn Luân Ma Giáo, chưa ai từng thấy gương mặt thật sự của Ngụy Thư Nhai, kể cả Chử Vô Kỵ đi theo lão sớm nhất.

Cho nên trong Côn Luân Ma Giáo, mọi người đều rất hiếu kỳ về gương mặt Ngụy Thư Nhai lúc còn trẻ.

Một Võ Tiên nhất trọng thiên đang lúc tráng niên đấu với một Võ Tiên tam trọng thiên đã già nua, đương nhiên không thành vấn đề. Từ nhất trọng thiên đến tam trọng thiên chỉ là giai đoạn ổn định cảnh giới, thực lực không có tăng cường về chất.

Lúc này A Na Tây La thấy Âm Đà La đã bị Sở Hưu áp đảo tới như vậy, hắn không khỏi giận dữ hét lớn: “Âm Đà La! Ngươi là ngu ngốc hay sao? Đánh không lại còn đánh làm cái gì? Trốn đi! Mau trốn đi!”

Bỏ chạy tới chỗ Lâu Na Già điện chủ và Diêm Ma điện chủ, báo cho bọn họ mọi chuyện ở đây!”

Ngụy Thư Nhai lạnh lùng nói: “Ngươi còn lo cho hắn? Nên lo cho chính mình trước đã!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận