Côn Luân Ma Chủ

Chương 1834: Danh chấn tứ vực 2

Lúc này Lâu Na Già và Diêm Ma đều không nói gì, nhưng khí tức xung quanh hai người ngưng tụ như một cơn bão, thậm chí lực lượng quy tắc ẩn hiện trong hư không, khiến cho phạm vi mười trượng xung quanh bọn họ không có ai dám lại gần.

“Sở Hưu!”

Trên chiến trường, sấm sét tung hoành khắp nơi, Võ Tiên phẫn nộ, thiên địa biến sắc.

Trận chiến ở Tây Vực kết thúc, toàn bộ Đại La Thiên lập tức sôi trào.

Thật ra Phạm Giáo và Thiên La Bảo Tự đại chiến một trận không phải chuyện gì quá lớn, dù sao cứ cách một thời gian là bọn họ lại đánh một trận.

Nhưng đã vạn năm trôi qua, Phạm Giáo chưa từng bị thua thảm như vậy, bị người ta trực tiếp hủy mất một đại điện.

Hơn nữa bên phá hủy một trong Tam Đại Điện của Phạm Giáo không phải Thiên La Bảo Tự mà là Sở Hưu.

Từ thời khắc này trở đi, cái tên Sở Hưu mới thật sự khiến Đại La Thiên chấn động, thậm chí tới mức không ai không biết, không người nào không hay.

Hơn nữa tính kỹ ra thì từ đầu chuyện hủy diệt Vishnu Điện đã có liên quan tới Sở Hưu.

Nếu không phải Sở Hưu giết chết Tân Già La trong Đại La Thần Cung, phá vỡ thế cân bằng ở Tây Vực, Thiên La Bảo Tự sẽ không có ý đồ tiến đánh Phạm Giáo. Có thể nói Sở Hưu dùng sức mình mình, khiến cho thực lực Phạm Giáo suy yếu mất một phần ba.

...

Trong một bí cảnh ở Thập Vạn Đại Sơn, đây là bí cảnh riêng của chi phái Trấn Long Thần Tướng và Cổ Nguyệt Tôn Giả, hai phái hợp nhất, cùng tu hành ở đây.

Khi Phương Bạch Độ và Hứa Thiên Nhai nhận được tin tức từ bên ngoài đưa vào, hai người đưa mắt nhìn nhau, không nói gì nhưng lại cảm thấy tim đập nhanh hẳn.

Tên Sở Hưu kia đã đạt tới trình độ như vậy rồi?

Mối thù giết đệ tử, không đội trời chung.

Nhưng bây giờ bọn họ đã không còn dũng khí để đơn độc ra tay với Sở Hưu nữa.

Phương Bạch Độ thở dài một tiếng, nhìn Long Linh Nhi và Lạc Phi Hồng đang khổ tu trong bí cảnh, trầm giọng nói: “Thế của Sở Hưu đã không thể đỡ nổi, cho dù hiện tại hắn gửi mình trong Hoàng Thiên Các, nhưng thực tế hắn còn khủng khiếp hơn cả Hoàng Thiên Các.

Sau này hai người chúng ta tạm thời không nên ra khỏi bí cảnh, nếu không có lòng tin tuyệt đối, đừng động thủ với Sở Hưu.”

Hứa Thiên Nhai gật đầu nói: “Ta không phải người ngu, tới thời điểm này rồi, đương nhiên sẽ không tới trêu chọc tên Sở Hưu kia.”

Phương Bạch Độ thở dài nói: “Lưu lại núi xanh, lo gì không có củi đốt.

Chúng ta may mắn gặp hai đệ tử thiên phú rất tốt, còn có thể giúp truyền thừa tiếp tục lưu truyền/ Không như chi phái Lăng Thiên Kiếm Tôn, tới giờ còn chưa có động tĩnh gì.”

Còn lúc này Thịnh Cửu Uyên vẫn đang ở trong Thiên Hạ Kiếm Tông.

Hắn và các Võ Tiên của Thiên Hạ Kiếm Tông như Mộ Bạch Sương đều nhận được tin tức từ Tây Vực đưa tới, ai cũng im lặng.

Hủy diệt Vishnu Điện một trong Tam Đại Điện của Phạm Giáo? Cho dù trong thời toàn thịnh hắn cũng chưa từng nghĩ tới, càng không nói tới chuyện thực hiện.

Lúc này Thịnh Cửu Uyên đột nhiên nói: “Nhường Phương Thất Thiếu cho ta nhé? Ta đồng ý giao Lăng Thiên Kiếm Điển ra để trao đổi.

Đời này tu vi của ta đã tới cực hạn, cơ bản là không có hy vọng bước lên bát trọng thiên.

Muốn báo thù, chỉ có thể tìm một truyền nhân đáng bồi dưỡng. Tương lai của Phương Thất Thiếu, tiềm lực vô hạn.”

Nghĩ tới những chuyện hoang đường mà Phương Thất Thiếu đã làm trong Thiên Hạ Kiếm Tông suốt thời gian vừa qua, lông mày Mộ Bạch Sương không khỏi giật nhẹ.

Nhưng hắn vẫn lắc đầu nói: “Thiên Hạ Kiếm Tông ta sẽ không nhường đệ tử, cũng không đem ra trao đổi. Thịnh huynh, ngươi cố chấp quá, nên buông bỏ đi.”

Vishnu Điện một trong Tam Đại Điện của Phạm Giáo bị hủy trong tay Sở Hưu, đa số những người bị kinh động là có liên quan tới Sở Hưu, đương nhiên chủ yếu là có thù.

Còn những người không có thù với hắn, cũng âm thầm điều tra cảnh giác.

Đại thế đại tranh còn chưa diễn ra, Đại La Thiên đã loạn lạc như vậy rồi, đợi tới khi đại thế đại tranh thật sự bắt đầu, Đại La Thiên sẽ biến thành như thế nào?

Lúc này ở nơi cực bắc, Thiên Trụ Sơn, Quan Tinh Các, đây là nơi cẩn cư của chi phái Tinh Hà Tán Nhân.

Mạnh Tinh Hà ngồi trên điểm cao nhất của Quan Tinh Các, trước mặt bày một bàn cờ nhưng không có đối thủ, hắn đang đánh cờ với chính mình.

Lúc này, một võ giả áo trắng đi lên Quan Tinh Các, cúi đầu trầm giọng nói: “Đại nhân, kết quả trận chiến ở Tây Vực đã tới. Một trong Tam Đại Điện của Phạm Giáo là Vishnu Điện bị tiêu diệt. Nhưng người ra tay không phải Thiên La Bảo Tự mà là Sở Hưu.

Không biết từ khi nào hắn đã liên thủ với Thiên La Bảo Tự, đi vòng qua Thập Vạn Đại Sơn, trong khi Thiên La Bảo Tự ở chính diện thu hút lực lượng của Phạm Giáo thì hắn ra tay đánh lén.”

Mạnh Tinh Hà đứng dậy, đặt một quân cờ xuống, gương mặt vẫn mỉm cười ấm áp: “Thú vị, Thiên La Bảo Tự vẫn luôn quang minh chính đại lại liên thủ với Sở Hưu vốn có tiếng tăm không tốt. Còn Phạm Giáo luôn thích dùng âm mưu quỷ kế lại bị người ta hãm hại thê thảm như vậy, đúng là thú vị.”

Võ giả kia hạ giọng nói: “Đại nhân, xảy ra chuyện như vậy, toàn bộ giang hồ đã chấn động, kế hoạch Tinh Hà Võ Viện của chúng ta có thực hiện tiếp không?”

Mạnh Tinh Hà vung tay nói: “Không trì hoãn, cho dù Sở Hưu có tiêu diệt cả Phạm Giáo đi nữa, Tinh Hà Võ Viện vẫn phải thành lập.

Đến giờ đã có bao nhiêu Cổ Tôn đáp ứng rồi?”

Võ giả kia thần sắc khó coi nói: “Chỉ có ba người đồng ý.

Đúng là không biết điều!

Đại nhân chịu dẫn bọn họ thành lập Tinh Hà Võ Viện, là chiếm một chút sinh cơ, một phần khí vận cho giới Cổ Tôn chúng ta trong đại thế đại tranh.

Kết quả bọn chúng còn băn khoăn lo nghĩ cho mình, ta thấy không mấy người truyền thừa được tới đời sau, sắp đoạn tuyệt cả rồi!”

Mạnh Tinh Hà mỉm cười xua tay nói: “Mỗi người có duyên phận của mình, bọn họ không muốn, chúng ta cũng không thể ép được.

Rồi bọn họ sẽ hiểu nỗi khổ tâm của ta, bây giờ chúng ta không cần bọn họ lựa chọn, kế hoạch cứ tiến hành như bình thường là được.”

Võ giả kia đi xuống, Mạnh Tinh Hà đưa mắt nhìn lên bầu trời.

Nơi này là cực bắc, đây lại là đỉnh núi cao nhất, có thể nói là gần với thiên địa nhất.

Võ Tiên Võ Tiên, gọi là tiên nhưng vẫn là phàm nhân, vẫn là phàm nhân chịu sinh lão bệnh tử, vẫn là phàm nhân bị vây dưới mặt đất.

Trong ngân hà kia, bên trên chín tầng trời, liệu có tiên nhân bất tử bất diệt thật không?

...

Khu vực Nam Man.

Sau khi dẫn người trở về, Sở Hưu lập tức bắt tay vào kiểm kê thành quả.

Những chấn động trên giang hồ đã không liên quan tới y, dù sao y cũng đã đạt được mục đích của mình.

Còn bên phía Phạm Giáo, bọn họ phải chấp nhận chịu thiệt.

Thế Tôn không có mặt, Phạm Giáo vốn không muốn động thủ.

Lần này lại bị Sở Hưu trực tiếp tiêu diệt Vishnu Điện, Phạm Giáo chỉ còn hai điện càng không thể ra tay. Bằng không Thiên La Bảo Tự sẽ dạy cho bọn họ một bài học, cho bọn họ biết muốn diệt dị đoan phải dùng thủ đoạn lôi đình.

Hơn nữa y tiêu diệt một điện của Phạm Giáo cũng có chút tác dụng chấn nhiếp, cho nên thời gian này người của Nam Vực hay đám Cổ Tôn đều không tới gây sự với y, ngược lại cho Sở Hưu một thời gian yên ổn phát triển.

Bạn cần đăng nhập để bình luận