Côn Luân Ma Chủ

Chương 1602: Nhiều bên nhằm vào 1

Đánh cược võ đạo của Lăng Tiêu Tông, trên đường tới Lục Tam Kim đã nói với Sở Hưu, đơn giản là giữa các đại phái cũng có mâu thuẫn xung đột nên mới tìm một phương pháp không kịch liệt mà còn hợp lý để giải quyết.

Nói trắng ra là nơi các đại phái khoe khoang vũ lực.

Đương nhiên đã là đánh cược thì ngươi không tham gia cũng được, chỉ có điều sẽ mất đi thanh danh mà thôi.

Sở Hưu bị Lục Tam Kim lôi kéo đến đây thật ra chủ yếu là để ứng phó với chuyện này, đề phòng Hoàng Thiên Các bọn họ thua quá khó coi.

Tần Bách Nguyên vỗ tay một cái, lập tức có người mang một đống đồ lên, lần lượt mở ra, chớp mắt ánh sáng châu báu bảo bối đã lóe lên.

Lăng Tiêu Tông thân là đại phái đệ nhất Đông Vực, làm việc cũng khá ổn thỏa.

Những bảo vật này đều có giá trị không thấp, chỉ cần tham gia đánh cược võ đạo, bất luận thắng hay thua đều có thể nhận một phần.

Tần Bách Nguyên vỗ tay cười khẽ nói: “Chư vị đều là nhân kiệt xuất sắc nhất của Đông Vực ta, thậm chí là của cả Đại La Thiên, ai muốn lên luận bàn có thể thử lên đài.

Đương nhiên cược nhỏ thì mất tình cảm, cược lớn thì hại người.

Đánh cược võ đạo cũng là đánh cược, giao thủ chạm tới là thôi thì được, nhưng đừng đánh tới mức nảy lửa, tổn thương hòa khí, vậy thì không ổn.”

Bên phía Hàn Giang Thành, Kỳ Vô Hận đột nhiên cười lớn đứng dậy nói: “Hàn Giang Thành ta lại muốn làm một trận với chư vị Hoàng Thiên Các, chẳng hay trong số chư vị Hoàng Thiên Các có ai dám lên đài?”

Vừa nghe Kỳ Vô Hận nói vậy, mọi người ở đây đều có sắc mặt khác nhau.

Bọn họ đã nghe nói chuyện Hàn Giang Thành và Hoàng Thiên Các trở mặt triệt để.

Bây giờ có thể nói hai bên chỉ thiếu một trận diệt môn, Hàn Giang Thành không nắm chắc nên chưa động thủ, còn Hoàng Thiên Các càng không dám động thủ trước.

Cho nên lúc này Kỳ Vô Hận đứng ra khiêu chiến Hoàng Thiên Các cũng rất bình thường.

Kỳ Vô Hận tuổi tác không quá lớn, loại đánh cược võ đạo này không quá nghiêm ngặt, chỉ cần không phải cường giả Võ Tiên thế hệ trước thì ai cũng có thể thạm gia.

Chỉ có điều ánh mắt mọi người nhìn sang phía Hoàng Thiên Các đã mang chút đồng tình.

Dù sao theo bọn họ thấy bên phía Hoàng Thiên Các không có ai là cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.

Tuy Sở Hưu từng ép lui Kỳ Vô Hận, nhưng chuyện này chỉ có người của Hàn Giang Thành và Hoàng Thiên Các biết, hai bên không tuyên truyền ra ngoài, cho nên phần lớn mọi người không biết thực lực cụ thể của Sở Hưu.

Không đợi bên phía Hoàng Thiên Các trả lời, Vũ Văn Phục ngồi bên cạnh Kỳ Vô Hận đã lạnh nhạt nói: “Cái gã tên Sở Hưu kia, nghe nói ngươi cũng là truyền nhân của Cổ Tôn? Giấu đầu lòi đuôi, còn không dám để lộ sư thừa, đúng là nực cười.

Nghe nói ngươi cũng từng giết cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, chúng ta đọ sức hai chiêu, ta cũng muốn xem thử rốt cuộc tên truyền nhân của Cổ Tôn nhà ngươi có bao nhiêu cân lượng?”

Truyền nhân Vũ Văn Phục của chi phái Lăng Thiên Kiếm Tôn rất nổi tiếng.

Mọi người ở đây nghe câu này ánh mắt lập tức lộ vẻ xem kịch vui.

Lúc này bên phái Lăng Tiêu Tông, Hiên Viên Vô Song cũng đột nhiên đứng lên, lạnh lùng nói: “Ta cũng muốn khiêu chiến Sở Hưu lần nữa!”

Lần trước Hiên Viên Vô Song bị Sở Hưu đánh bại, hắn cực kỳ không cam lòng.

Lần trước hắn thua quá khó hiểu, không biết vì sao chiến hồn mà mình gọi tới lại đột nhiên mất hiệu lực, thậm chí còn bắt đầu phản ngược lại.

Hắn còn chưa vận dụng toàn bộ thực lực và lá bài tẩy mà đã thua dưới tay Sở Hưu, có thể nói là sỉ nhục.

Cho nên lần này thấy không ngờ Sở Hưu cũng tới, hắn không nhịn được, chủ động mở miệng khiêu chiến.

Tần Bách Nguyên cau mày nói: “Vô Song, đừng gây chuyện nữa!”

Lăng Tiêu Tông sẽ không tham gia đánh cược võ đạo sau tiệc mừng dựng tông, bọn họ chỉ là người tổ chức. Dù sao cũng không có đạo lý nào là tự đi thắng đồ của mình cả, hơn nữa nơi này là sân nhà của bọn họ, bọn họ cũng đông người nhất, nếu tất cả đều tham gia thì thật thiếu quy củ, khác nào ức hiếp người khác.

Hiên Viên Vô Song lúc này lại lắc đầu quật cường nói: “Lão tông chủ, hình như quy củ đâu có nói Lăng Tiêu Tông ta không thể ra tay? Cùng lắm thì ta tham gia nhưng từ bỏ phần thưởng đánh cược!’

Hiên Viên Vô Song vừa nói xong giữa sân lại có người cười to nói: “Nhiều người muốn khiêu chiến Hoàng Thiên Các đến vậy à? Náo nhiệt quá nhỉ, thế thì thêm cả tại hạ nữa nhé? Ta cũng rất ngưỡng mộ chư vị cao thủ của Hoàng Thiên Các đấy.”

Người đứng lên mặc một bộ huyết bào, bề ngoài khoảng ba bốn mươi tuổi, thần sắc âm nhu quỷ dị.

Mọi người ở đây thấy vậy lại càng kinh ngạc.

Hoàng Thiên Các đắc tội với ai vậy? Sao ai ở đây cũng nhắm vào Hoàng Thiên Các?

Lục Giang Hà nhíu mày nói: “Tên này là ai? Hoàng Thiên Các các ngươi đắc tội với nhiều người vậy?”

Lục Tam Kim chỉnh lại: “Là Hoàng Thiên Các chúng ta, không phải Hoàng Thiên Các các ngươi. Bây giờ chúng ta là người cùng phe.”

Nói đoạn, Lục Tam Kim nhìn người mặc huyết bào hừ lạnh một tiếng nói: “Tên này là đệ tử giáo chủ Huyết Hà Lão Tổ của Huyết Hà Giáo ở Đông Vực, Âm Huyết Lệ.

Huyết Hà lão tổ không phải Võ Tiên nhưng cũng là nửa bước Võ Tiên, cho nên trong Đông Vực Huyết Hà Giáo cũng là tông môn gần với đại phái đứng đầu.

Nghe nói ngày trước Huyết Hà lão tổ từng tới gây sự với Hàn Giang Thành, kết quả bị Diệp Duy Không thu thập, từ đó trở đi tôn Hàn Giang Thành làm chủ, rất không có cốt khí.

Âm Huyết Lệ này có gan nhảy ra gây sự với Hoàng Thiên Các chúng ta chắc chắn cũng là nhận lệnh của Hàn Giang Thành.

Đáng chết! Tên này to gan lớn mật, không dám đắc tội với Hàn Giang Thành thì dám đắc tội với Hoàng Thiên Các ta?”

Vốn dĩ chuyện đánh cược võ đạo là mọi người giao chiến với nhau, diễu võ giương oai, lại kiếm phần thưởng.

Kết quả lần này người khác còn chưa nói gì thì đa số mọi người đã chĩa mũi mâu về phái Hoàng Thiên Các, chuyện này khiến không khí nơi đây lập tức nặng nề.

Lục Tam Kim đưa mắt nhìn Sở Hưu, muốn hỏi Sở Hưu xem lúc này nên làm thế nào.

Nếu chỉ là Hàn Giang Thành, bọn họ còn có thể ứng chiến, nhưng bây giờ những kẻ khác cũng xem vào, bọn họ phải đánh thế nào đây?

Nhưng không đợi Lục Tam Kim mở miệng, Sở Hưu lại đột nhiên đứng dậy nói: “Chư vị đều muốn khiêu chiến Hoàng Thiên Các ta? Xem ra Hoàng Thiên Các ta rất được hoan nghênh. Được, ta nhận tất cả khiêu chiến!”

Sở Hưu nói xong câu này, mọi người lập tức sửng sốt.

Đây là ba vị cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền cộng với một vị Hiên Viên Vô Song không kém hơn Thiên Địa Thông Huyền, tiếng tăm lan khắp Đại La Thiên, Sở Hưu này điên rồi à?

Lục Tam Kim cũng kinh hãi nhìn Sở Hưu.

Tuy hắn gọi Sở Hưu tới là để làm tay chân, nhưng đại ca, ngươi đừng cứng rắn như vậy có được không? Thế này thì đánh thế nào?

Dừng một chút, Sở Hưu nói tiếp: “Nhưng Hoàng Thiên Các ta đáp ứng khiêu chiến của nhiều người như vậy, chẳng hay Lăng Tiêu Tông có dám tăng thưởng lên không?”

Tần Bách Nguyên cau mày nhìn Sở Hưu nói: “Ngươi muốn thêm cái gì?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận