Côn Luân Ma Chủ

Chương 1582:Âm mưu của Lý Vô Tướng, Tàng Kinh Các 2

Sở Hưu đã sớm biết giữa Lý Vô Tướng và Xung Thu Thủy có nhiều ân oán mâu thuẫn.

Nhưng bây giờ nhìn lại, dường như ân oán giữa hai người không hề nhỏ, đã bắt đầu quang minh chính đại công kích nhân phẩm rồi.

Sở Hưu tạm thời không muốn dính líu tới mấy chuyện linh tinh này, y chỉ lạnh nhạt nói: “Phó các chủ định mời chào ta hay sao?”

Xung Thu Thủy cười khẽ một tiếng: “Mời chào? Ngươi chịu để ta mời chào ư? Bây giờ nói mấy lời này còn quá sớm, xem đi, ngươi ở cạnh Lý Vô Tướng càng dài càng nhìn rõ hơn hắn là người như thế nào!”

Nói xong, Xung Thu Thủy trực tiếp quay người đi khỏi.

Sở Hưu nhíu mày, trong lời nói của Xung Thu Thủy như có ẩn ý, xem ra hắn ẩn giấu không ít bí mật.

Lúc này Lục Tam Kim cũng quay về, hắn cầm một lệnh bài, trực tiếp dẫn Sở Hưu xuyên qua mấy trận pháp ngăn cản, cuối cùng đi tới lối vào một không gian.

Sau khi vào trong, bên trong là một động thiên phúc địa chim hót hoa nở, không ngờ mức độ đậm đặc của nguyên khí còn hơn gấp mấy lần bên ngoài.

Tàng Kinh Các của Hoàng Thiên Các ở đây, chỉ cần không công phá Hoàng Thiên Các, có thể nói nơi đây rất an toàn.

Lục Tam Kim chỉ một dãy nhà trong đó nói: “Nơi đó là Tàng Kinh Các của Hoàng Thiên Các chúng ta. Trong đó tầng một hai ba thì chỉ cần cầm lệnh bài là vào được; tầng bốn năm sáu thì phải là trực hệ của Hoàng Thiên Các ta mới có thể tìm hiểu học tập công pháp, quyền hạn của lệnh bài không đủ thì không cách nào xem xét.

Sở huynh muốn ở đây bao lâu cũng được, chỉ cần có lệnh bài là có thể ra khỏi trận pháp bất cứ lúc nào.”

Sở Hưu gật đầu nói: “Vậy thì tốt, phiền Lục huynh chăm sóc mấy người kia giúp ta.”

Lục Tam Kim vỗ ngực nói: “Yên tâm, cứ giao cho ta.”

Sở Hưu tới trong Tàng Kinh Các của Hoàng Thiên Các, bề ngoài thì nơi này chỉ là một gian nhà lầu sáu tầng không lớn, nhưng không ngờ bên trong lại có càn khôn, không gian vô cùng rộng lớn, mỗi tầng như một đại điện.

Hoàng Thiên Các có lịch sử vạn năm tại Đại La Thiên, khi còn ở hạ giới trước đó cũng đã truyền thừa không biết bao nhiêu năm, cho nên số sách vở tích trữ được nhiều tới kinh người.

Những thứ này được phân loại rất tốt, Sở Hưu chỉ chọn những ghi chép đột phá cảnh giới và tu luyện võ đạo của Võ Tiên năm xưa.

Có thể tham khảo kinh nghiệm của người khác thành của mình.

Tuy Sở Hưu sẽ không học theo những ghi chép tu luyện này, nhưng một số cảm ngộ trong đó lại có thể giúp Sở Hưu tăng cường kinh nghiệm.

Mất khoảng một tuần, Sở Hưu mới đọc sơ qua những thứ này.

Tầng hai và tầng ba cũng cất giữ công pháp điển tịch, nhưng không phải của Hoàng Thiên Các mà là bọn họ thu thập được, có một số còn là chiến lợi phẩm.

Sở Hưu mang tâm trạng hiếu kỳ đi một lượt trên tầng hai và tầng ba, lật qua xem một lượt.

Nhưng lúc này, y đột nhiên có cảm giác kỳ dị. Có thứ gì đó đang thu hút y.

Sở Hưu đi theo hướng đó. Nó không phải sách mà là một miếng sắt, có lẽ là mảnh vỡ của chiến giáp, bên trên mang theo khí thế sắc bén cường đại, nhưng lại bị trận pháp trong Tàng Kinh Các kiềm chế.

Sở Hưu rút nó khỏi đống sách, khí thế sắc bén cực hạn tràn vào người Sở Hưu, trên mảnh sắt cũng tỏa ra ánh sáng kim lóa mắt.

Sở Hưu nhìn những văn tự chi chít trên miếng sắt kia, nhưng lại bị hàng chữ đầu tiên thu hút.

Không ngờ bên trên viết bảy chữ lớn: Thôn Thiên Diệt Địa Thất Đại Hạn!

Thôn Thiên Diệt Địa Thất Đại Hạn là đao pháp cường đại tồn tại từ thời thượng cổ, thậm chí theo truyền thuyết những người tu luyện đao pháp này không ai có kết cục tốt.

Đương nhiên theo Sở Hưu thấy chuyện này chỉ là tin đồn vớ vẩn, người trong giang hồ, sao có thể không bị chém? Chắc chắn những người tu luyện đao pháp này không ai là hạng dễ đối phó, nửa đường bị giết cũng rất bình thường.

Ngày trước Sở Hưu lấy được chiêu Phá Hải trong Thất Đại Hạn ở Tiểu Phàm Thiên, là một thức khá cao trong Thất Đại Hạn.

Còn lúc này trên miếng sắt ghi chép Thất Đại Hạn lại là một trong hai thức mạnh nhất trong Thất Đại Hạn, Thôn Thiên và Diệt Địa, đao thức Diệt Địa!

Do vấn đề về uy lực, hơn nữa thuộc tính quá giống đao ý Phá Tự Quyết và Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm cho nên Sở Hưu đã bỏ qua, còn uy lực của Diệt Địa này còn vượt xa Phá Hải, hiệu quả cũng không đơn thuần là đao thế sắc bén.

Sở Hưu quan sát cẩn thận ghi chép trên miếng sắt kia.

Thật ra miếng sắt này không phải vật dẫn của Thất Đại Hạn mà là một vị tiền bối của Hoàng Thiên Các tình cờ phát hiện một bí cảnh ở nơi nào đó, sau đó viết lên miếng sắt này.

Tuy trên đó không viết rõ, nhưng hiển nhiên lúc đó vị tiền bối này cũng đang trong trạng thái cực kỳ nguy hiểm, bằng không hắn đã trực tiếp lấy đi Thất Đại Hạn nguyên bản chứ không phải chép lại một phần.

Cuối cùng trên đó còn viết, võ giả muốn tu luyện môn đao pháp này phải thật cẩn thận, những người từng cướp đoạt đao pháp này đều đã chết oan chết uổng.

Sở Hưu nhếch miệng, trong lúc đoạt bảo, mọi người chém giết tranh đoạt lẫn nhau, có chết cũng bình thường.

Hơn nữa Sở Hưu không nhịn được cảm thán, Hoàng Thiên Các đúng là giàu có.

Đao pháp cỡ Thất Đại Hạn đặt ở đâu cũng coi là chí bảo, đương nhiên đặt ở Hoàng Thiên Các cũng vậy. Bằng không Hoàng Thiên Các đã chẳng để nó ở Tàng Kinh Các một cách trân trọng như vậy.

Nhưng bao năm qua, số người chọn tu luyện Thất Đại Hạn lại không nhiều.

Một là vì truyền thuyết về Thất Đại Hạn đã rất xa xưa, ngoài ra là vì cảnh cáo mà vị tiền bối sao chép lại Thất Đại Hạn này đưa ra.

Lý do khác nữa là, không cần thiết.

Hoàng Thiên Các phát triển trong thời gian dài như vậy, bất luận là công pháp nhà mình hay công pháp đoạt từ tay kẻ khác, có thể nói số lượng công pháp có thể cung cấp cho đệ tử tu luyện nhiều vô số kể, có quá nhiều lựa chọn.

Tuy Thất Đại Hạn rất mạnh, nhưng vì truyền thuyết xa xưa và lời cảnh cáo của vị tiền bối kia nên môn công pháp này luôn bị người khác coi là nguy hiểm, những võ giả muốn tu luyện công pháp này cũng phải suy nghĩ cẩn thận.

Vì một môn công pháp có thể thay thế được mà mạo hiểm như vậy, có đáng hay không? Đối với rất nhiều người, hẳn là không đáng.

Cho nên, dẫu Diệt Địa trong Thất Đại Hạn đã được đặt ở Hoàng Thiên Các tới hơn vạn năm, nhưng không mấy ai tu luyện.

Bọn họ còn băn khoăn chứ Sở Hưu thì không.

Hơn nữa trước đây y đã từng tu luyện Phá Hải, khác nào đã nhập môn Thất Đại Hạn, lúc này tu luyện Diệt Địa hiển hiên tốc độ tiến bộ sẽ nhanh hơn.

Ghi nhớ Diệt Địa thật kỹ, Sở Hưu lại dạo một lượt trong Tàng Kinh Các, không phát hiện thứ gì có giá trị, trực tiếp đi khỏi.

Sau khi ra ngoài, lập tức có đệ tử Hoàng Thiên Các tới bẩm báo cho Lục Tam Kim.

Lục Tam Kim lôi kéo Sở Hưu nói: “Vừa hay ngươi xuất quan, lão các chủ còn muốn gặp ngươi đấy.”

Sở Hưu nhíu mày, sao ai cũng muốn gặp mình vậy? Không phải lão các chủ cũng có ý đồ với vị ‘sư phụ’ của mình đấy chứ?”

Nhưng Sở Hưu cảm thấy không đúng, so với Lý Vô Tướng, hiển nhiên lão các chủ tỉnh táo hơn nhiều.

Lần này gặp lão các chủ, ấn tượng duy nhất của Sở Hưu là lão các chủ đã già hơn lần trước nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận