Côn Luân Ma Chủ

Chương 490: Tạ Tiểu Lâu lên đài -2

Đệ tử Thương Thủy Doanh thị nhà hắn trước nay luôn lấy yếu thắng mạnh, có bao giờ bị người khác vượt cấp khiêu chiến? Nếu thua thì quá mất mặt.

Lúc này giữa trận, Doanh Bạch Hổ thấy Tạ Tiểu Lâu lên đài bèn hừ lạnh một tiếng, cương khí quanh người ầm ầm bộc phát, một quyền đánh tới. Cương khí màu đen theo gió ập tới, quấn quanh thân hình hắn, phát ra một tiếng long ngâm vang đội, tấn công thẳng về phía Tạ Tiểu Lâu!

Doanh Bạch Hổ ra tay lần này là muốn dương danh trên giang hồ. Với hắn thì đối thủ là ai cũng được, việc hắn cần làm chỉ là đánh bại đối thủ đứng trước mặt mình, sau đó cưới Lạc Phi Hồng về, từng bước một đoạt lại những thứ nên thuộc về hắn!

Tạ Tiểu Lâu nhướn mày, người của Thương Thủy Doanh thị quả nhiên không đơn giản. Cho dù Doanh Bạch Hổ này chỉ là hạng vô danh nhưng lúc này ra tay, uy thế mạnh mẽ hơn hẳn những võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên bình thường.

Phiêu Vũ Đao sau lưng Tạ Tiểu Lâu rời vỏ, lưỡi đao vô cùng lạnh lẽo, thế đao sắc bén vô song xé tan cương khí, nhìn như nhẹ nhàng nhưng uy thế lại chẳng hề kém cỏi.

Chỉ trong chớp mắt, trường đao trong tay Tạ Tiểu Lâu đã vung ra vô số đao cương, thế đao của hắn mau chóng vô cùng, tốc độ nhanh tới cực hạn. Đao cương đầy trời lập tức vây kín Doanh Bạch Hổ.

Có điều lúc này quanh người Doanh Bạch Hổ lại phát ra một tiếng long ngâm kịch liệt, vô số cương khí màu đen phân hóa xoay chuyển, hóa thành hình rồng, giống như phi long tại thiên, rít gầm giữa thiên địa. Từng tiếng nổ vang lên, vô số đao cương kia đều vỡ vụn!

Dưới lực lượng mạnh mẽ đó, thân hình Tạ Tiểu Lâu không nhịn được lui lại phía sau. Nhưng lúc này hai tay Doanh Bạch Hổ lại kết ấn, một ấn đánh ra, cương khí ngưng tụ thành hình rồng xoay quanh, khí thế mạnh mẽ như nghiền nát thiên địa, uy thế lại mạnh thêm ba phần.

Chiêu thức này mọi người đều đã nghe nói, đây là bí kỹ Bàn Long Ấn trong Hoàng Thiên Bảo Lục của Thương Thủy Doanh thị, nghe nói uy lực một ấn có thể toái thiên liệt địa, vô cùng cường đại.

Tạ Tiểu Lâu cắn răng, thực lực kẻ này cường đại quá mức. Lúc này hắn đã đạp nửa bàn chân vào Ngũ Khí Triều Nguyên nhưng về mặt lực lượng vẫn bị Doanh Bạch Hổ áp chế tới cực hạn.

Bứt ra lui lại phía sau, Phiêu Vũ Đao trong tay Tạ Tiểu Lâu tỏa ra một luồng sáng lạnh lẽo sâu thẳm. Đao kia chém xuống, đao mang như ngưng tụ thành hình lông cánh phượng hoàng nhìn như nhẹ nhàng bồng bềnh hạ xuống nhưng tốc độ lại nhanh chóng tới cực hạn, chỉ trong chớp mắt đã chém tới trước người Doanh Bạch Hổ.

Lúc này Doanh Bạch Hổ lại duỗi tay ra, cương khí cường đại ngưng tụ trong tay. Hắc long giương vuốt, trực tiếp nắm lấy đao của Tạ Tiểu Lâu. Một tiếng nổ lớn vang lên, thế đao đao cương đều bị hủy diệt dưới trảo thế của Doanh Bạch Hổ, ngay cả Phiêu Vũ Đao trong tay Tạ Tiểu Lâu cũng không chịu nổi uy thế cường đại này, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài!

Ngay lúc mọi người cho rằng Tạ Tiểu Lâu đã bị Doanh Bạch Hổ thoải mái đánh bại, Tạ Tiểu Lâu lại không lùi mà tiến. Cương khí quanh người hắn ngưng tụ trong nắm quyền, một quyền đơn giản đánh ra nhưng quyền ý lại hết sức cường đại. Dưới quyền này hoặc thiên hạ giang sơn đều về tay ta, hoặc ngàn dặm sơn hà hủy dưới nắm đấm của ta!

Quyền ý của chiêu quyền này bá đạo tới cực điểm, lực lượng càng vô cùng kinh khủng. Một quyền đánh ra, bắt đầu còn chưa vấn đề gì nhưng hổ khẩu Tạ Tiểu Lâu đã xuất hiện vết máu lờ mờ.

Bởi vì đó không phải quyền ý mà giờ Tạ Tiểu Lâu có thể nắm giữ mà là quyền ý thuộc về sư phụ hắn Trần Thanh Đế. Giang sơn ngàn dặm như tranh vẽ, thế quyền trấn áp tận núi sông!

Trần Thanh Đế danh chấn giang hồ, nhưng rốt cuộc hắn tu luyện công pháp gì, trên giang hồ thật sự không ai biết. Bởi vì Trần Thanh Đế xuất thân dân dã, số lượng công pháp hắn tu luyện thật sự quá nhiều, quá tạp.

Có điều tới giờ Trần Thanh Đế tu luyện công pháp gì đã không quan trọng, người trong giang hồ chỉ biết quyền của Trần Thanh Đế rất mạnh, đó là quyền ý cường đại có thể trấn áp giang sơn ngàn dặm, phá núi ngăn sông!

Quyền ý cường địa đó là do Trần Thanh Đế quật khởi từ dân dã, trải qua vô số chém giết cùng gian nan trắc trở mới ngưng tụ thành, là quyền ý chỉ thuộc về mình hắn. Cho nên Tạ Tiểu Lâu căn bản không cách nào nhận truyền thừa này một cách hoàn chỉnh.

Chính vì vậy, Tạ Tiểu Lâu thân là đệ tử Trần Thanh Đế lại dùng đao chứ không phải dùng quyền pháp.

Nhưng mặc dù Tạ Tiểu Lâu dùng đao nhưng không có nghĩa là hắn không biết quyền của Trần Thanh Đế. Có điều mặc dù Trần Thanh Đế từng diễn luyện quyền ý này cho hắn xem, nhưng với kinh nghiệm lịch duyệt của Tạ Tiểu Lâu cùng những lý giải của hắn đối với võ đạo, Tạ Tiểu Lâu không cách nào thi triển ra quyền ý này một cách hoàn chỉnh. Cho dù lúc này miễn cưỡng thi triển nhưng chưa đả thương người bản thân đã bị tổn thương, phản phệ không hề nhẹ.

Có điều lúc này Doanh Bạch Hổ bên phía đối diện lại biến sắc.

Thế quyền của Tạ Tiểu Lâu đánh tới, quyền ý cường đại lay động cương khí toàn thân hắn, thậm chí cả thiên địa nguyên khí xung quanh cũng tránh lui.

Đây là lần đầu tiên Doanh Bạch Hổ cảm nhận được uy hiếp trên người Tạ Tiểu Lâu, uy hiếp cực kỳ cường đại.

Theo áp lực này truyền tới, Doanh Bạch Hổ nổi giận gầm lên một tiếng, cương khí quanh người như ngưng tụ thành hình rồng, gầm lên vang vọng thiên địa, hóa thành hắc long bám lên người hắn.

Giờ khắc này sau lưng Doanh Bạch Hổ như có một hình rồng cùng bóng người đan xen, quẩn quanh một chỗ. Tiếp đó hắn đấm ra một quyền, trấn áp sơn hà vạn giới!

Bất luận quyền ý của Trần Thanh Đế hay thế quyền của Doanh Bạch Hổ, đều là cương mãnh bá đạo tới cực hạn.

Song quyền tương giao làm bùng phát ra uy thế mạnh mẽ không gì sánh kịp, chấn cho toàn bộ lôi đài nứt nẻ khắp nơi.

Giờ khắc này sắc mặt mọi người quan chiến đều hơi đổi, thực lực Doanh Bạch Hổ mạnh mẽ vượt ngoài dự liệu của bọn họ. Ngay cả Tạ Tiểu Lâu không ngờ cũng cường đại tới mức này, càng ngoài dự liệu của mọi người.

Mạc Thiên Lâm bên dưới nhìn động tĩnh trên lôi đài, trong lòng âm thầm khó chịu. Không phải hắn ghen tị Tạ Tiểu Lâu, chỉ thấy oán trách bản thân không chịu cố gắng.

Ngày trước khi hắn và Tạ Tiểu Lâu kết bạn, thật ra thực lực đôi bên chênh lệch không lớn, Tạ Tiểu Lâu mạnh hắn một chút nhưng chỉ mạnh hơn có hạn.

Sau này Mạc Thiên Lâm quen biết với Lạc Phi Hồng. Có điều theo hắn thấy loại nữ nhân bá đạo còn hơn nam nhân như Lạc Phi Hồng căn bản là thứ biến thái, không cách nào so sánh nổi. Hắn cũng chẳng muốn đem bản thân ra so với Lạc Phi Hồng.

Còn tiếp nữa lại quen biết Sở Hưu, vị này lại còn biến thái hơn cả Lạc Phi Hồng, hoàn toàn có thể tranh phong với những anh tài tuấn kiệt năm hạng đầu Long Hổ Bảng. So sánh với hắn đơn giản là tự tìm bực bội cho mình.

Thế nhưng giờ Mạc Thiên Lâm lại phát hiện, ngay cả Tạ Tiểu Lâu mà hắn luôn cho rằng không chênh lệch mấy vói mình cũng đã sớm vượt qua bản thân. Chí ít một quyền mà Tạ Tiểu Lâu vừa đánh ra, hắn thậm chí không có dũng khí chống cự. Chuyện này khiến cho Mạc Thiên Lâm âm thầm buồn bã.

Bạn cần đăng nhập để bình luận