Côn Luân Ma Chủ

Chương 1953: Đoạt đạo tàng 1

Đụng độ với đám người phục sinh của Hoàng Tuyền Thiên nhiều lần, thật ra không cần thẩm vấn thì Sở Hưu cũng đoán được bọn chúng muốn làm gì.

Đơn giản là đám người này định đào những thứ bị chôn giấu vạn năm trước ra, để chuẩn bị cho Mệnh Hồn trở về từ Hoàng Tuyền Thiên mà thôi.

Còn rốt cuộc lúc đó Mệnh Hồn sẽ trở về theo cách nào, tuy Sở Hưu không biết, nhưng dù sao cũng có cơ hội bắt một kẻ còn sống thẩm vấn.

Nhìn hợp thể oán niệm trước mặt đang lao về phía mình, Sở Hưu không chút hoang mang, tay kết Thập Tự Liên Hoa Ấn, phật quang lóng lánh lập tức bộc phát, hoa sen thập tự thánh khiết nở rộ, tịnh hóa oán niệm tà linh.

Bị ánh sáng của Thập Tự Liên Hoa Ấn chiếu rọi, hợp thể oán niệm lập tức kêu rên một tiếng, vài trăm gương mặt đã bị tịch diệt mất vài tấm.

Thật ra thực lực của thứ này không quá mạnh, lực lượng nội tình tương đương với Võ Tiên thất trọng thiên, nhưng chiến lực thật sự chỉ có lục trọng thiên, thậm chí là ngũ trọng thiên.

Vì bọn chúng là tập hợp oán niệm chứ không phải là võ giả, chỉ có lực lượng đơn thuần chứ không có chiêu thức biến hóa khó lường và lĩnh ngộ võ đạo như võ giả, cho nên sức chiến đấu yếu ớt tới cực điểm, bị Sở Hưu tùy ý áp đảo.

Con mắt thứ ba hiện lên trên trán Sở Hưu, nhưng lần này không dẫn dắt lực lượng âm dương mà điều động lực lượng bản nguyên cực dương đơn thuần.

Đây là chuyện trước đây Sở Hưu không thể làm được.

Khi chưa có con mắt thứ ba này, Sở Hưu chỉ có thể dùng lực lượng tạo hóa điều động lực lượng âm dương theo cách bị động, người ta mua một tặng một, có không muốn cũng không được.

Còn bây giờ y có thể điều động riêng một loại lực lượng, thật ra lực phản chấn đã rất nhỏ.

Ánh sáng mặt trời nóng rực lập tức phủ kín toàn bộ đại điện, tập hợp oán niệm kia bị lực lượng bản nguyên cực dương chèn ép, phát ra từng tiếng kêu rên, khói đen không ngừng bốc lên.

Hoà thượng Long Đồ thấy cảnh này lập tức biến sắc.

Không ngờ tên Sở Hưu kia lại dung hợp được con mắt thứ ba hoàn mỹ đó!

Rốt cuộc y làm thế nào?

Ngay cả tạo vật kiệt xuất nhất của Nguyên Thần Cung là Nguyên Thần cũng không thể dung hợp con mắt thứ ba, rốt cuộc Sở Hưu làm sao làm được?

Không đợi hòa thượng Long Đồ suy nghĩ xong, Dạ Thiều Nam đã ra tay.

Hắn vung tay, mây mù bảy màu hóa thành Chí Tôn Song Sinh Cổ, tách ra cướp đoạt bí tịch đạo tàng của Vạn Đạo Thiên Cung.

Còn bản thân hắn lao về phía hoà thượng Long Đồ, một chiêu Bổ Thiên Ấn đánh xuống, đánh cho hòa thượng Long Đồ không ngừng lui lại phía sau, trong lòng mắng chửi Hoa Lộng Nguyệt là loại rác rưởi.

Ngay cả hậu bối nhà mình mà cũng không giải quyết được, tên này không phải rác rưởi thì là gì?

Nhưng sức chiến đấu của Dạ Thiều Nam đúng là cực kỳ kinh khủng, hòa thượng Long Đồ chỉ có lùi bước, không có bất cứ khả năng hoàn thủ nào.

Đúng lúc này bên ngoài lại có tiếng động lớn vang lên.

Không đợi Sở Hưu và Dạ Thiều Nam phản ứng, hắc thủy dữ đội đã tràn vào trong đại điện.

Trong hắc thủy vô biên kia có một bàn tay thò ra, chớp mắt đã bóp nát phân thân Chí Tôn Song Sinh Cổ của Dạ Thiều Nam, lao thẳng về phía đạo tàng.

Sở Hưu hừ lạnh một tiếng, âm dương nhị khí lưu chuyển trong con mắt thứ ba, đột nhiên bộc phát, cắt đứt bàn tay trong hắc thủy.

Tất Du Trần dẫn một loạt võ giả Huyền Thiên Cảnh đi vào, cười ha hả nói: “Sở giáo chủ, lại gặp mặt.

Còn phải cảm ơn ngươi đã giúp đỡ ngăn cản thứ này, Huyền Thiên Cảnh ta xin nhận đạo tàng của Vạn Đạo Thiên Cung!”

Dứt lời, thân hình Tất Du Trần hơi động, Hắc Thủy Tuyệt Vực lập tức ập về phía tượng thần đang chứa đạo tàng, hiển nhiên định đoạt đồ rồi mới tính chuyện khác.

“Vui vẻ nhỉ? Ngươi có bản lĩnh đó sao?”

Sở Hưu hừ lạnh một tiếng, không tấn công hợp thể oán niệm nữa mà quay người chém một đao Thôn Thiên về phía Tất Du Trần, ép hắn phải rút lui.

Lúc này hợp thể oán niệm thấy đám người của Huyền Thiên Cảnh, mấy trăm ánh mắt lập tức lóe lên ánh sáng lạnh lẽo khiến người ta kinh hãi.

“Huyền Thiên Cảnh! Đám tiểu nhân chó săn đáng chết kia, chết đi! Chết hết đi!”

Những oán niệm của Vạn Đạo Thiên Cung không chỉ nhắm vào Tam Thanh Điện mà còn nhắm vào Huyền Thiên Cảnh.

Huyền Thiên Cảnh làm chó săn cho Tam Thanh Điện nhiều năm như vậy, tuy là loại chó săn có tâm tư riêng, nhưng trong chuyện đối phó với Vạn Đạo Thiên Cung, hiển nhiên bọn họ đứng về phía Tam Thanh Điện.

Bây giờ Vạn Đạo Thiên Cung rơi vào kết cục như vậy, trong đó cũng có công lao của Huyền Thiên Cảnh.

Kẻ thù gặp nhau lập tức đỏ mắt, lúc này hợp thể oán niệm thấy người của Huyền Thiên Cảnh tới đây, lập tức thay đổi mục tiêu, tấn công Tất Du Trần.

Tất Du Trần có tu vi bát trọng thiên, đương nhiên không sợ loại oán linh này.

Nếu bỏ mặc nó ra ngoài hấp thu oán khí tác niệm trong thiên địa, có lẽ còn hơi khó đối phó.

Nhưng bây giờ hắn hoàn toàn không sợ.

Giơ tay kết ấn, từng luồng hắc thủy ngưng tụ giữa không trung, nhưng trong hắc thủy lại thấp loáng lôi quang màu đen.

Huyền Thủy Tru Ma Lôi!

Lôi đình đen kịt ầm ầm đập xuống liên tiếp đánh lên oán linh kia, khiến cho làn sương đen bốc lên khắp nơi, lực lượng lại bị hao hụt đi nhiều.

Nhưng Sở Hưu lại nhân cơ hội này trực tiếp thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, đồng thời khoác lên Thánh Ma Bất Diệt Thân, lực lượng được y diễn hóa tới cực hạn, ầm ầm xuất quyền đánh xuống, trực tiếp phá tan Hắc Thủy Tuyệt Vực của Tất Du Trần, thậm chí đánh hắn va thẳng vào một pho tượng trong đại điện, khiến pho tượng trực tiếp vỡ vụn.

Hòa thượng Long Đồ ở phía sau hét lớn: “Đừng quên kẻ thù lớn nhất của ngươi là ai! Ngăn cản Sở Hưu trước đã, ngươi đánh người của Huyền Thiên Cảnh làm gì?”

Hợp thể oán niệm kia tuy không muốn, nhưng bây giờ hắn đã bị hòa thượng Long Đồ hạ ấn ký, bản thân vốn đã bị khống chế.

Cho nên hợp thể oán niệm lập tức thay đổi phương hướng, vô số khói đen lượn lờ, đánh về phía Sở Hưu.

Ánh mắt Sở Hưu lóe lên vẻ lạnh lùng: “Dạ giáo chủ, bắt lấy hòa thượng kia, nếu có thể bắt sống thì cố gắng bắt sống.”

Dạ Thiều Nam gật nhẹ đầu, lập tức bỏ qua đạo tàng kia, lao về phía hòa thượng Long Đồ.

Bên này có động tĩnh lớn như vậy, lão thiên sư cũng dẫn người của Thiên Sư Phủ chạy tới, nhưng sau khi đi vào đại điện, sắc mặt hắn lại nghi hoặc, rốt cuộc tình hình ra sao đây?

Lúc này trong đại điện mọi người đã hỗn chiến, đặc biệt là Sở Hưu, Tất Du Trần và hợp thể oán niệm của Vạn Đạo Thiên Cung.

Sở Hưu và Tất Du Trần đều muốn tranh đoạt đạo tàng, điên cuồng tấn công lẫn nhau.

Còn hợp thể oán niệm lại bị hòa thượng Long Đồ ra lệnh phải ngăn cản Sở Hưu, nhưng bản thân nó cũng có thù oán sâu nặng với đám người Huyền Thiên Cảnh.

Ấn ký của hòa thượng Long Đồ có thể ảnh hưởng tới nó, nhưng không cách nào khống chế hoàn toàn một hợp thể oán niệm như vậy.

Cho nên khi không khống chế nổi oán niệm, nó lại tấn công sang bên Tất Du Trần, ba bên đánh qua đánh lại, đúng là rối tinh rối mù.

Lão thiên sư lắc đầu, hắn cũng bất chấp mọi chuyện, trực tiếp tham gia trận chiến, đi cản đường đám người Huyền Thiên Cảnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận