Côn Luân Ma Chủ

Chương 1558: Lực lượng của Rama 2

Không gian bị ma khí xé rách lập tức sụp đổ, hư ảnh ma thần kêu rên một tiếng rồi vỡ vụn.

Đây là lần đầu tiên Đại Bi Chú bị người ta trực tiếp trấn áp khi giao chiến chính diện, có thể thấy lực lượng của đối phương cường đại tới mức nào.

Nhưng như vậy còn chưa hết, phật quang vô tận hóa thành lực lượng chấn động cường đại, trực tiếp ép Sở Hưu xuống dưới đất.

Nội lực chân hỏa và ngọn lửa diệt thế không ngừng bộc phát, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản luồng sức mạnh cường đại này, trực tiếp ép Sở Hưu xuống lòng đất, chớp mắt đã không còn hơi thở.

Mọi người lập tức sửng sốt, Sở Hưu chết rồi?

Tuy chiêu Vạn Phật Triều Tông của Rama vừa rồi có uy lực cực kỳ khủng khiếp, thậm chí khiến ai nấy kinh hãi không thôi, nhưng chắc Sở Hưu không chết dễ dàng như vậy mới đúng.

Một khắc sau, Rama đột nhiên quay người, chắp tay hành lễ, Phá Trận Tử từ trong hư không hiện lên nhưng bị hắn trực tiếp nắm trong tay, tiếp theo đó là Sở Hưu mặt mũi tái nhợt.

Rama lạnh nhạt nói: “Ảo thuật rất cường đại, ngay cả ta lúc đầu cũng không nhìn ra manh mối.

Bắc Phật Tông luyện thể, Nam Phật Tông tu pháp, ngươi tưởng ta chỉ biết thuật pháp cường đại của phật tông nên trả giá cực lớn thi triển ảo thuật, đính chém giết cận chiến à.

Nhưng đáng tiếc, ngươi sai rồi. Thật ra giới Phật tông không phân chia quá rõ ràng, Bắc Phật Tông luyện thể, Nam Phật Tông tu pháp, đây không phải lời mà Tu Bồ Đề Thiền Viện và Đại Quang Minh Tự chính miệng nói ra.”

Sở Hưu lập tức biến sắc, quanh người Rama tỏa ra ánh kim, lực lượng cường đại truyền lại từ thân đao. Sở Hưu trực tiếp bị quật bay, cùng lúc đó Rama tay nắm thành quyền, ầm ầm đánh xuống!

Kim Cương Hàng Ma Ấn, Kim Cương nổi giận, tru tà trấn ma!

Sở Hưu như ngọn núi lớn bị đập trúng, thân hình lại bị đánh xuống lòng đất, tạo thành một cái hố khổng lồ.

Lực lượng của Bất Diệt Ma Đan chữa trị thương thể của Sở Hưu, nhưng vẫn khiến y không nhịn được, một dòng máu tươi chảy ra.

Đã rất lâu rồi, không ai có thể khiến y chật vật như vậy.

Tuy trong mắt Sở Hưu vẫn bừng bừng chiến ý, nhưng y còn chưa mất lý trí tới mức sử dụng Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp liều mạng.

Trận chiến này bên phía Tu Bồ Đề Thiền Viện liều mạng là rất bình thường, nhưng giờ chưa tới phiên y liều mạng.

Xung quanh còn có không ít kẻ đang nhìn chằm chằm vào, trừ phi giải quyết Tu Bồ Đề Thiền Viện một cách triệt để, nếu không y buộc phải giữ lại một phần thực lực, tuyệt đối không thể liều mạng.

Sở Hưu hét lớn về phía Thương Thiên Lương và Ngụy Thư Nhai: “Còn bao lâu nữa mới phá được đóa Ưu Đàm Bà La kia?”

Hiện giờ tình hình đã rơi vào giằng co, Rama thiêu đốt tinh huyết và được lực lượng của Tu Bồ Đề Bảo Thụ tăng cường, đã có thực lực cường đại tới mức hoàn toàn áp đảo Sở Hưu. Không liều mạng thì y không thể nào đánh lại Rama, chỉ có thể liên tục bị đánh bay.”

Còn bên phía Bất Không hòa thượng, dù sao hắn cũng là võ giả năm trăm năm trước từng đọ sức với Côn Luân Ma Giáo, chiến lực cũng cực kỳ phi phàm.

Hắn chỉ hiến tế sinh cơ của bản thân chứ không phải sức chiến đấu, cho dù Hắc Kiệt liên thủ với Lục Phi, có thể khiến hắn hao tổn tới mức bại trận, nhưng tạm thời không cách nào đánh bại.

Cho nên điểm mấu chốt nhất hiện giờ là đóa hoa Ưu Đàm Bà La.

Chỉ cần phá hủy nó, Sở Hưu có thể vận dụng toàn bộ thủ đoạn của mình, đánh một trận toàn thắng.

Thương Thiên Lương vẻ mặt buồn bực nói: “Giục cái gì mà giục? Cái thứ này cực kỳ quái dị, càng đến gần thì lực lượng dị chủng lại càng bị áp chế nghiêm trọng. Chỉ dùng nắm đấm thì bao giờ mới phá được đây?”

Đúng lúc này, Lã Phụng Tiên đang giao đấu với một tăng nhân ở bên dưới đột nhiên rời khỏi trận chiến, đứng ra trầm giọng nói: “Để ta!”

Trận chiến với Tu Bồ Đề Thiền Viện này, có tư cách tùng hoành trên đỉnh cao của chiến trường, chỉ có cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.

Những người như Lã Phụng Tiên, tuy thực lực cũng rất mạnh nhưng chỉ có thể tới chém giết với những kẻ khác.

Lúc này Lã Phụng Tiên đột nhiên đứng ra, nhưng không ai dám cười nhạo hay nghi ngờ, thậm chí Thương Thiên Lương và Ngụy Thư Nhai cũng vô thức tránh đường.

Không phải vì điều gì khác, mà vì bọn họ tin tưởng Lã Phụng Tiên.

Khác với những người còn lại trong Côn Luân Ma Giáo, phải nói dõi mắt nhìn toàn bộ Côn Luân Ma Giáo thì chỉ có một mình Lã Phụng Tiên đơn thuần coi Sở Hưu là bạn tốt của mình, cho nên mới ở lại Côn Luân Ma Giáo giúp Sở Hưu.

Nếu không có điều này, đừng nói là Côn Luân Ma Giáo, cho dù Thiên Môn mời Lã Phụng Tiên tới làm thần tướng, hắn cũng không đi.

Hơn nữa mọi người tiếp xúc với Lã Phụng Tiên một thời gian dài, tất cả đều có chung ấn tượng đối với Lã Phụng Tiên, đó là chân thành.

Đây là một người mà chỉ cần ngươi đối xử chân thành với hắn, hắn cũng sẽ đối xử chân thành với ngươi. Cho dù là loại người như Lục Giang Hà, nhìn cái gì cũng muốn nói mỉa vài câu, khi đối mặt với Lã Phụng Tiên cũng không tìm được chỗ xấu nào mà nói.

Chính vì vậy, Lã Phụng Tiên sẽ không khoác lác, cũng không cậy sức, hắn đã nói mình làm được, vậy chắc chắn hắn có cách phá vỡ Ưu Đàm Bà La.

Ưu Đàm Bà La ở bên trên Phù Đồ Tháp, còn Phù Đồ Tháp lại ở chính giữa Đại Quang Minh Tự. Trước đó hai người Ngụy Thư Nhai và Thương Thiên Lương liên thủ cũng mới đi được về phía trước không tới một phần năm khoảng cách.

Lã Phụng Tiên hai tay nắm chặt Phương Thiên Họa Kích Vô Song của mình, trong khoảnh khắc này khí huyết toàn thân Lã Phụng Tiên đều đang sôi trào, như bừng cháy.

Từng làn sương đỏ như máu lượn lờ quanh người Lã Phụng Tiên, khiến cho không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo, mặt đất dưới chân bắt đầu khô cạn nứt nẻ.

Thật ra đây không phải thiêu đốt tinh huyết mà đẩy lực lượng khí huyết sôi trào nóng rực tới cực hạn, hình thành một loại khí tức cực nóng, thậm chí nóng tới mức không khí xung quanh cũng vặn vẹo.

Ưu Đàm Bà La có thể ngăn cấm bất cứ lực lượng thuộc tính dị chủng nào, nhưng không cách nào ngăn cản lực lượng cơ thể thuần túy.

Khi Lã Phụng Tiên chưa nhận được Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân, hắn đã nổi tiếng với thần lực trời sinh, còn lúc này hắn bộc phát lực lượng cơ thể, thậm chí còn cường đại hơn Sở Hưu đã luyện thành chân hỏa luyện thân, thậm chí cường đại tới mức cơ thể của chính hắn cũng không gánh vác nổi lực lượng này.

Da thịt của Lã Phụng Tiên để lộ ra ngoài bắt đầu rạn nứt, khí tức đỏ thẫm bùng lên, khiến đôi mắt hắn cũng biến thành màu đỏ thẫm, một màu đỏ thẫm điên cuồng.

Nhưng hắn lại kiềm nén cảm xúc điên cuồng này, Phương Thiên Họa Kích trong tay mang theo lực lượng cường đại xẻ núi ngăn sông, trực tiếp đánh về phía Ưu Đàm Bà La!

Đám người Thủy Vô Tướng đang chém giết trong chiến trường thấy cảnh này không khỏi kinh ngạc: “Là Vô Song! Chúa công đã lĩnh ngộ tới chiêu này rồi cơ à? Chắc người đã tiêu hóa hoàn toàn ấn ký mà lão chúa công lưu lại?”

Phương Thiên Họa Kích của Lã Ôn Hầu tên là Vô Song, chiêu này cũng tên là Vô Song, vì lực lượng mà nó bộc phát ra thiên hạ vô song!

Bạn cần đăng nhập để bình luận