Côn Luân Ma Chủ

Chương 1863: Tan tác 1

Thật ra trong trận tấn công Đông Vực này cả Mục Thần Tiêu của Chiến Võ Thần Tông hay Đào Tiềm Minh của Đại Thiên Môn đều rất tự tin.

Có Thiên Hạ Kiếm Tông dẫn đầu, lại liên thủ với vài vị cường giả Cổ Tôn, chẳng lẽ còn không thắng được một Đông Vực với thực lực suy yếu hay sao?

Nhưng khi Sở Hưu thật sự xuất hiện ở nơi này, bên cạnh còn có Phương Bạch Độ và Hứa Thiên Nhai, rốt cuộc lòng tin của Mục Thần Tiêu cũng bị phá vỡ.

Hắn thật sự không thể hiểu nổi sao Diệp Duy Không lại thua, sao hai người này lại làm phản?

Lúc này, nghênh đón ánh mắt của Mục Thần Tiêu và Đào Tiềm Minh, thật ra Phương Bạch Độ và Hứa Thiên Nhai vẫn khá hổ thẹn.

Hai người bọn họ đều thuộc chi phái Cổ Tôn, ngày thường cực kỳ thanh cao, nhưng lúc này lại trở thành kẻ phản bội, nói thì dễ mà nghe thì khó.

Mục Thần Tiêu chỉ hai người bọn họ, tức giận nói: “Phương Bạch Độ! Hứa Thiên Nhai!

Nói thế nào thì hai người các ngươi cũng là Cổ Tôn, cũng là cường giả Võ Tiên, vì sao các ngươi lại đầu hàng Sở Hưu như vậy?

Tên Sở Hưu này đã giết hai đệ tử chân truyền của các ngươi, thiếu chút nữa khiến chi phái của hai người đoạn tuyệt truyền thừa!

Loại thâm thù đại hận này mà các ngươi cũng nhịn được, còn đồng ý làm chó săn cho Sở Hưu, các ngươi có còn mặt mũi nữa không?”

Lời nói của Mục Thần Tiêu khiến sắc mặt Phương Bạch Độ và Hứa Thiên Nhai cực kỳ âm trầm, Hứa Thiên Nhai trực tiếp mắng: “Ông đây không cần mặt mũi nữa, thế các ngươi thì cần?

Lần này ta và Phương huynh đâu có định tới, đều là do các ngươi ép phải tới!”

Sở Hưu điềm nhiên nói: “Mục Thần Tiêu, câu này của ngươi không đúng rồi, thế nào là làm chó săn cho Sở Hưu ta?

Hai vị Cổ Tôn chi phái Cổ Nguyệt Và Trấn Long luôn làm ta kính ngưỡng, bây giờ người ta bỏ gian tà theo chính nghĩa, chẳng phải rất bình thường sao?

Võ lâm Nam Vực các ngươi không yên phận, không phải thứ của mình mà nhất quyết ra tay cướp bóc, còn ép người ta theo cướp cùng, chẳng trách người ta phản bội.

Vừa hay, lần này các ngươi đã tới, vậy đừng hòng đi được!”

Sau khi Sở Hưu dứt lời, Phá Trận Tử trong tay y trực tiếp chém ngang ra, đao chiêu Thôn Thiên, uy thế vô ngần!

Đối với Phương Bạch Độ và Hứa Thiên Nhai, Sở Hưu có thể chiêu hàng.

Vì mâu thuẫn nặng nhất giữa bọn họ là vì Sở Hưu đã giết đệ tử của họ.

Nhưng sau khi Sở Hưu đưa Long Linh Nhi và Lạc Phi Hồng tới, mâu thuẫn nặng nề nhất đã được giải quyết, cho nên hai bên còn có thể liên thủ.

Nhưng Sở Hưu cũng giết không ít người của Chiến Võ Thần Tông, Chiến Võ Thần Tông lại là loại người dã tâm bừng bừng, đôi bên vốn không thể hòa giải hay liên thủ.

Nói nhiều nữa cũng vô dụng, trực tiếp vung đao giơ đấm là được.

Mục Thần Tiêu gầm lên một tiếng, quanh người nổi lên ánh sáng màu vàng nhạt, vô số phù văn quỷ dị bao phủ quanh người hắn, bám lên chiến giáp đồng thau của hắn, từng quyền từng cước đều mang lực lượng cực hạn như có thể phá tan thiên địa.

Uy lực của Thôn Thiên có thể xé rách hư không, nhưng Mục Thần Tiêu lại dựa vào lực lượng thân thể cực hạn nhất, phá tan lỗ đen và Thôn Thiên chém ra.

Ngay sau đó, Phá Trận Tử trong tay Sở Hưu liên tiếp chém ra, vài luồng Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm giáng xuống, đao mang vô hình vô chất xuất hiện quanh người Mục Thần Tiêu, nhưng lại khiến hắn không cách nào tìm được đao mang đang ở đâu, chỉ có phong mang vô biên bao phủ lấy hắn.

Mục Thần Tiêu quát lên một tiếng chói tai, quanh người bùng lên ánh sáng, một pháp tướng ma thần tám cánh tay xuất hiện sau lưng hắn, chỉ có nửa thân trên nhưng lại bao phủ toàn thân hắn.

Đao mang ẩn hiện bộc phát giữa hư không, chém vào thân thể ma thần kia, lập tức tạo ra từng tiếng nổ lớn, nhưng đã bị đối phương ngăn cản.

Một khắc sau, tám cánh tay sau lưng Mục Thần Tiêu đồng thời kết một ấn quyết, giữa không trung thiên địa phong lôi thủy hỏa sơn trạch, tám loại lực lượng đồng thời ngưng tụ.

Xung Thu Thủy ở phía khác vội vàng hét lớn: “Cẩn thận! Đây là thần thông bí truyền của Chiến Võ Thần Tông, Thần Võ Bát Cực Ấn!”

Ma thần tám tay khống chế tám loại lực lượng của thiên địa, sau tiếng quát chói tai của Mục Thần Tiêu, tám ấn quyết đồng thời đập về phía Sở Hưu!

Nhưng ngay sau đó, vòng xoay Lục Đạo Luân Hồi vắt ngang thiên địa đã xuất hiện.

Lục đạo xoay chuyển, Thiên Nhân Đạo thần uy ngập trời, Tu La Đạo sát khí ngùn ngụt, Nhân Gian Đạo mài mòn tất cả...

Dùng lục đạo đấu với bát cực, thi triển vũ khí chọi với thần thông, nhưng Lục Đạo Sa Bà Chúng Diệu Hoa Luân của Sở Hưu lại không hề rơi xuống hạ phong.

Ánh mắt Mục Thần Tiêu lóe lên vẻ kinh hãi.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp mặt Sở Hưu, cũng là lần đầu tiên giao thủ với Sở Hưu, nhưng đây không phải lần đầu hắn nghe tên Sở Hưu, thậm chí là như sấm bên tai.

Chiến Võ Thần Tông bọn họ cũng chịu thiệt nhiều lần dưới tay Sở Hưu, còn trong phạm vị Nam Vực, Sở Hưu cũng cực kỳ nổi danh.

Cực Lạc Ma Cung bị diệt trong tay y, Vishnu Điện của Phạm Giáo cũng bị diệt trong tay y.

Một kẻ vốn lặng lẽ vô danh đột nhiên ngóc đầu lên trong Đại La Thiên, khiến Mục Thần Tiêu có cảm giác cực kỳ không chân thật.

Tới lúc này thật sự giao thủ với Sở Hưu, Mục Thần Tiêu mới biết thanh danh Sở Hưu trong Đại La Thiên không phải thổi phồng.

Một khắc sau, Mục Thần Tiêu trực tiếp hủy bỏ Thần Võ Bát Cực Ấn, một luồng chấn động cương khí quét ngang toàn trường.

Pháp tướng ma thần tám tay sau lưng Mục Thần Tiêu đột ngột co lại, cuối cùng trực tiếp co vào trong người hắn, sau lưng hắn hiện lên tám cánh tay, như một con nhện khổng lồ, có vẻ cực kỳ quỷ dị.

Nhưng lúc này khí thế quanh người Mục Thần Tiêu lại xông thẳng tới tận chân trời, như thái cổ ma thần trong thời hoang cổ thê lương.

Xung Thu Thủy ở phía sau lại hô to: “Cẩn thận! Đó là thần thông của Chiến Võ Thần Tông, Đấu Chiến Thần Thể...”

Nhưng không đợi Xung Thu Thủy hô xong, quanh người Sở Hưu đã hiện lên phật quang màu vàng chói và ma khí màu đen kịt.

Thánh Ma Bất Diệt Thân được Sở Hưu thi triển tới cực hạn, đánh thẳng về phía Mục Thần Tiêu.

Trần Thanh Đế đứng bên cạnh Xung Thu Thủy, điềm nhiên nói: “Bình tĩnh chút đi, ngươi bảo ai phải cẩn thận? Mục Thần Tiêu à?”

Xung Thu Thủy há miệng, hắn phát hiện mình nhắc nhở đúng là dư thừa.

Lúc này, trong trận đánh, Sở Hưu và Mục Thần Tiêu đã giao chiến kịch liệt.

Chiến Võ Thần Tông am hiểu nhất là bí pháp sát phạt cận chiến.

Đấu Chiến Thần Thể lại diễn hóa quy tắc lực lượng tới chư, như biến thành thân thể ma thần thái cổ thích hợp với chiến đấu nhất.

Còn Thánh Ma Bất Diệt Thân của Sở Hưu lại là đại đạo chí giản, dung hợp Bất Diệt Kim Thân và Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân, phát huy lực lượng và phòng ngự tới cực hạn.

Tuy phương diện biến hóa không nhiều như Đấu Chiến Thần Thể của Mục Thần Tiêu, nhưng dùng lực lượng phá vạn pháp, trực tiếp đánh cho đối phương luống cuống chân tay.

Tám cánh tay chưa chắc đã địch nổi hai nắm đấm, hai bên quyền qua cước lại, chỉ bộc phát lực lượng đơn thuần nhưng thậm chí xé rách không gian xung quanh, phá tan quy tắc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận