Côn Luân Ma Chủ

Chương 1884: Gian lận 1

Ninh Huyền Cơ xuất hiện ở đây đúng là ngoài dự liệu của Sở Hưu, hơn nữa quan hệ giữa hắn và mọi người ở Đại La Thiên cũng rất đáng suy nghĩ.

Có vẻ như trong số các chí cường giả cửu trọng thiên ở đây, chỉ có Đạo Tôn là giao lưu bình đẳng với hắn, thậm chí còn dám thử thăm dò.

Ánh mắt Mạnh Tinh Hà lấp lóe ánh sao vô tận, không thấy được biểu cảm, Sở Hưu còn phát hiện ngay khoảnh khắc Ninh Huyền Cơ xuất hiện, thân hình hắn lùi lại phía sau nửa bước.

Còn Thế Tôn trên đầu đội nón lá che đi mặt mũi, tuy không thấy được sắc mặt nhưng ngay lúc Ninh Huyền Cơ xuất hiện, hắn đã hơi cúi đầu.

Về phần giáo chủ Phạm Giáo, biểu hiện của hắn lại càng rõ ràng.

Ngay khoảnh khắc Ninh Huyền Cơ xuất hiện, thân thể hắn có phần căng thẳng, ánh mắt toát lên vẻ phức tạp, hiển nhiên đã từng quen biết với Ninh Huyền Cơ, hơn nữa Ninh Huyền Cơ còn để lại cho hắn một số ấn tượng, một số ấn tượng không được tốt cho lắm.

Ninh Huyền Cơ đảo mắt qua mọi người ở đây, hắn cũng thấy được Sở Hưu, nhưng không dừng lại trên người Sở Hưu quá lâu.

“Ta đã nói rồi, lần này đạo gia ta chỉ muốn về thăm nhà một chút, lấy vài thứ thôi, các ngươi muốn làm thế nào thì làm, chỉ cần không quá mức, ta cũng chẳng muốn quản, căng thẳng như vậy làm gì? Đạo gia ta có ăn thịt người đâu.”

Ngay lúc hai bên đang nói chuyện, Đại La Thần Cung bỗng vang lên tiếng rung động kịch liệt, trận pháp phong ấn con đường nối hai thế giới ở trung tâm bắt đầu sụp đổ như tuyết lở.

Lúc này con đường nối hai thế giới đã được đả thông hoàn toàn, thậm chí ở bên ngoài có thể thấy được cơn bão không gian mãnh liệt ở bên trong.

Đạo Tôn thở dài một tiếng, trầm giọng nói: “Chư vị, nên về nhà thôi.”

Nói đoạn, Đạo Tôn trực tiếp cầm lấy chìa khóa Thông Thiên, bước vào trong lối đi.

Những người khác đưa mắt nhìn nhau, cũng lần lượt đi vào.

Ngay lúc võ giả Đại La Thiên chuẩn bị đi xuống hạ giới, Côn Luân Thiên Môn ở hạ giới đã tập trung càng nhiều võ giả.

Bên phía Đại La Thiên có thể cảm giác được trận pháp vỡ vụn, bên phía hạ giới đương nhiên càng rõ ràng.

Sở Hưu vơ vét toàn bộ Thiên Môn, lại bỏ một chút thời gian hấp thu nguyên khí cường đại từ Đại La Thần Cung đổ xuống.

Nhưng sau này khe hở càng lúc càng lớn, nguyên khí lan tràn, khiến cho nguyên khí của lưỡng giới trở nên cân bằng, nguyên khí của Thiên Môn chỉ nhiều hơn ở thế giới bên ngoài một chút mà thôi, không có giá trị gì lớn, cho nên Sở Hưu bèn rút người về.

Thấy người của Côn Luân Ma Giáo bỏ đi, đương nhiên người của môn phái khác sẽ không từ bỏ cơ hội này, đều phái người tới xem xét, cũng phát hiện tình trạng trận pháp vỡ vụn.

Liên tưởng tới những gì Sở Hưu đã nói lúc trước, sau lưng trận pháp này là một thế giới khác, vạn năm trước những võ giả kia tới thế giới đó, rốt cuộc tình hình nơi đó sẽ ra sao?

Lúc này phía trước trận pháp phong ấn của Thiên Môn, đã có không ít võ giả tụ tập. Các đại phái, thậm chí hoàng thất của ba nước đều phái người tới.

Trong đó khiến người khác chú ý nhất là những người đứng trước nhất, đó là mấy vị Võ Tiên!

Trước đó mọi người cho rằng cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền là đỉnh cao.

Nhưng sau khi nguyên khí thượng giới tràn xuống hạ giới, mức độ nguyên khí của toàn bộ thế giới đều tăng thêm một cấp độ, những võ giả trước đây bị vây ở bình cảnh lại phát hiện không ngờ bình cảnh của mình đã nới lỏng!

Đặc biệt là các đại phái đỉnh cấp có truyền thừa, tốc độ đột phá của bọn họ càng kinh khủng.

Đứng đầu chính là Dạ Thiều Nam.

Thân là cường giả có thể bước lên cảnh giới Võ Tiên nhị trọng thiên với nguyên khí ở hạ giới, ngay cả Sở Hưu cũng không thể không thừa nhận Dạ Thiều Nam mới thật là tài hoa tuyệt thế.

Lúc này nguyên khí dư dả, Dạ Thiều Nam trực tiếp tăng cường hai tầng, đạt tới tu vi tứ trọng thiên.

Lão thiên sư trước đây do vấn đề tuổi tác nên không dám đột phá.

Còn bây giờ lão thiên sư với căn cơ cường đại và nguyên khí dồi dào, đã bước vào Võ Tiên, hơn nữa còn đạt tới Võ Tiên tam trọng thiên, có thể nói là hậu tích bạc phát.

Ngoài Dạ Thiều Nam và lão thiên sư ra, hạ giới còn hai người bước vào cảnh giới Võ Tiên.

Trong đó một là lão tổ Doanh gia.

Trong số các võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền ở hạ giới, lão tổ Doanh gia là người có cả tuổi tác và thực lực khá cao, lúc này hắn đột phá bình cảnh thuận lợi, bước vào cảnh giới Võ Tiên, hơn nữa còn nhanh chóng ổn định tu vi, bước lên nhị trọng thiên.

Còn người cuối cùng lại khiến đa số bất ngờ, hắn là Thẩm Bão Trầm của Tọa Vong Kiếm Lư.

Trong số các võ giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền ở hạ giới, Thầm Bão Trầm là người tuổi tác khá nhỏ, hắn và lão tổ Doanh gia không phải người cùng thời đại.

Tuy hắn cũng không yếu, nhưng tuyệt đối không có tài hoa tuyệt thế như Dạ Thiều Nam.

Nhưng Thầm Bão Trầm có một điểm tốt, đó là khiêm nhượng.

Hắn rất ít khi xuất hiện trong giang hồ, Tọa Vong Kiếm Lư cũng rất ít khi nhúng tay vào sự vụ trên giang hồ, nhưng mỗi lần Thầm Bão Trầm xuất hiện, thực lực đều hơi tăng thêm một chút, có thể nói là làm gì chắc đó, là loại nghiện bế quan.

Trong hoàn cảnh như vậy, không ngờ cách đây không lâu Thầm Bão Trầm cũng bước vào cảnh giới Võ Tiên nhất trọng thiên.

Vốn dĩ hắn còn định bế quan ổn định cảnh giới, nhưng hiện tại xảy ra chuyện lớn như vậy, hắn đành phải bỏ qua việc bế quan, tới chờ đợi cùng mọi người, chờ người thượng giới xuất hiện.

Lão tổ Doanh gia cau mày nói: “Sở Hưu đi đâu rồi? Người của Côn Luân Ma Giáo đâu rồi? Sao không ai đến?”

Lão thiên sư lắc đầu nói: “Không biết, ta từng phái người tới khu vực Nam Man hỏi dò, nhưng đệ tử Côn Luân Ma Giáo không nói.

Còn Tây Côn Luân đã là người không nhà trống, chỉ để lại một số đệ tử cấp thấp trông coi.”

Lão tổ Doanh gia nhìn qua phía Dạ Thiều Nam nhưng lại không mở miệng, vì hắn biết với tính cách của Dạ Thiều Nam, hắn sẽ không nhiều chuyện hỏi tung tích của Sở Hưu.

“Mấy năm qua sao tên Sở Hưu này cứ thần thần bí bí? Chuyện lớn như vậy mà hắn cũng không ra mặt.

Côn Luân Ma Giáo là tông môn đệ nhất giang hồ, hắn làm vậy có phải quá đáng không!”

Giọng điệu của lão tổ Doanh gia rõ vẻ oán trách và bất mãn.

Trong quá khứ lão tổ Doanh gia sẽ không dám nói như vậy, nhưng bây giờ hắn cũng đã bước vào cảnh giới Võ Tiên, cảm thấy mình và Sở Hưu đã ở cùng một cảnh giới, lão tổ Doanh gia như tự tin hơn hẳn, trong lòng cũng không e ngại và kiêng kỵ Sở Hưu nhiều như trước.

Đúng lúc này, trên trận pháp phong ấn vang lên tiếng vỡ vụn, trận văn sụp đổ như tuyết lở, khí tức mạnh mẽ đó khiến mọi người ở đây lập tức lùi lại phía sau.

Một lát sau, mọi người vừa định đi tới xem thử tình hình ra sao, một khí thế cường đại đã lan tỏa từ trong đó.

Thân hình Đạo Tôn xuất hiện đầu tiên, bước ra, thấy một số võ giả như Dạ Thiều Nam đang đứng nhìn, ánh mắt Đạo Tôn lóe lên vẻ kinh ngạc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận