Côn Luân Ma Chủ

Chương 1878: Phản công Nam vực 1

Loại lão hồ ly sống mấy trăm năm như Tần Bách Nguyên vốn không dễ gì cảm động.

Nhưng bây giờ Lăng Tiêu Tông đang đứng bên rìa diệt môn, tâm trạng Tần Bách Nguyên đã cực kỳ suy sụp, Sở Hưu nhiều lần đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi khiến hắn cảm động không thôi.

Sở Hưu cũng không ngờ còn có thu hoạch đáng ngạc nhiên như vậy, hắn vội vàng đỡ Tần Bách Nguyên dậy nói: “Lão tông chủ đừng làm vậy, ta giúp Lăng Tiêu Tông cũng là giúp chính ta.

Bây giờ Lăng Tiêu Tông đang bộn bề công chuyện, lão tông chủ đừng vội, ta sẽ sai người bố trí trận pháp.”

Tần Bách Nguyên thở dài nói: “Vậy làm phiền Sở giáo chủ.”

Sau khi Tần Bách Nguyên đi khỏi, Sở Hưu mới quan sát bí cảnh phong ấn Thiên Hồn.

Trận pháp bên ngoài của nơi này đã bị phá hủy, kiến trúc xung quanh cũng mất, chỉ còn lại trận pháp mấu chốt ở sâu bên trong.

Đừng nói Tần Bách Nguyên đang cực kỳ tin tưởng y, cho dù là Lăng Tiêu Tông đối đầu với y, Sở Hưu muốn thả Thiên Hồn ra cũng rất đơn giản.

Nhưng Sở Hưu lại không định làm vậy.

Y luôn giữ cảm giác với Thiên Hồn, lời nói của đối phương không thể không tin, cũng không thể tin hoàn toàn.

Sở Hưu đã quen với việc nắm giữ mọi chuyện trong tay mình.

Cho nên nếu muốn thả Thiên Hồn ra, vậy phải đợi tới lúc thực lực của Sở Hưu đạt tới cửu trọng thiên đỉnh phong, y mới suy nghĩ về việc này.

Đương nhiên nếu Sở Hưu gặp nguy cơ sinh tử gì, tất cả các lá bài tẩy khác đều vô dụng, có lẽ Sở Hưu sẽ đánh cược thả Thiên Hồn ra.

Tốt nhất thả hay không thả nên nằm trong tay mình, có vậy Sở Hưu mới an tâm.

Sở Hưu gọi Viên Cát đại sư và Triều Hoàng tới, nói với người: “Dẫn Vô Căn Thánh Hỏa từ Côn Luân Ma Giáo thượng giới tới nơi này cần thời gian bao lâu?”

Viên Cát đại sư giật nảy mình, vội vàng nói: ”Giáo chủ, hai bên cách xa cả ngàn dặm, giữa khoảng cách xa như vậy phải bố trí trăm tòa trận pháp trung chuyển, cần số vật liệu và trận pháp sư...”

Sở Hưu khoát tay, ngắt lời Viên Cát đại sư.

“Vật liệu trận pháp thì ta sẽ cho ngươi, tất cả trận pháp sư trong Đông Vực cũng do ngươi chỉ huy, bố trí trận pháp trung chuyển trong phạm vi thế lực tông môn nào thì bọn họ cũng phối hợp với ngươi vô điều kiện. Cho nên bây giờ ta chỉ muốn biết, ngươi cần bao lâu mới bố trí xong trận pháp cho ta?”

Viên Cát đại sư giơ năm ngón tay nói: “Năm tháng.”

Thấy ánh mắt Sở Hưu có vẻ nguy hiểm, Viên Cát đại sư vội vàng nói: “ba tháng! Chỉ cần ba tháng là được!”

Sở Hưu giơ hai ngón tay: “Hai tháng, ta đi bế quan đột phá Võ Tiên tứ trọng thiên, sau khi xuất quan, ta hy vọng sẽ thấy trận pháp đã hoàn thành!”

Viên Cát đại sư này cái gì cũng tốt, năng lực có, cũng đủ trung thành, nhưng có đôi khi làm người quá láu cá.

Chuyện làm một ngày là xong lại nhất quyết kéo dài tới ba ngày, có đôi khi ngươi không ép hắn thì không biết rốt cuộc cực hạn của hắn là ở đâu.

Sở Hưu không quan tâm tới bộ dáng như ăn mật đắng của Viên Cát đại sư, đi thẳng về bế quan.

Thật ra Sở Hưu đã có nắm chắc đột phá cảnh giới Võ Tiên tứ trọng thiên từ trước.

Nhưng chuyện bên ngoài quá nhiều, y vừa thành lập Côn Luân Ma Giáo xong thì Nam Vực đã tập kích, điều này dẫn tới thời gian này Sở Hưu còn không có lúc rảnh để bế quan.

Tuy Võ Tiên chia làm chín tầng, nhưng theo Sở Hưu nó chia đại khái thành ba cấp độ.

Nhất trọng thiên tới tam trọng thiên là tích lũy lực lượng đơn thuần, chỉ cần thời gian là đạt được.

Cho nên hầu hết các Võ Tiên xuất hiện trong giang hồ đều là tam trọng thiên.

Còn đến tứ trọng thiên phải xem khả năng khống chế lực lượng quy tắc.

Bản thân Sở Hưu đã giao thủ với nhiều Võ Tiên cùng cấp bậc, hơn nữa khả năng khống chế quy tắc của của y cũng như nước chảy thành sông, cho nên đột phá Võ Tiên tứ trọng thiên không phải việc khó khăn gì.

Hơn nữa chỉ cần vượt qua bình cảnh này, ngũ trọng thiên và lục trọng thiên kế tiếp cũng chỉ là vấn đề thời gian, không tôn tại bình cảnh quá lớn.

Trong mật thất bế quan, không gian xung quanh Sở Hưu xuất hiện từng gợn sóng.

Lực lượng quy tắc xung quanh cụ thể hóa thành từng sợi tơ lơ lửng quanh người y.

Trong lực lượng quy tắc này có quy tắc về sức mạnh, cũng có quy tắc lực lượng âm dương ngưng tụ thành. Nhưng bất luận là quy tắc nào, cuối cùng chúng đều quấn quanh người y, dung nhập triệt để vào cơ thể.

Ánh sáng kim mãnh liệt lấp lóe quanh người Sở Hưu, cuối cùng bình tĩnh lại.

Võ Tiên tứ trọng thiên, thành công.

Từ tam trọng thiên đến tứ trọng thiên, tuy chỉ tăng lên một tầng nhưng lại mang tới cho Sở Hưu biến hóa lớn hơn hẳn tăng cường một tầng trước đây.

Loại biến hóa này không phải biến hóa về lực lượng mà là biến hóa về khả năng khống chế quy tắc.

Hiện tại lực lượng bản thân Sở Hưu vẫn không chênh lệch mấy với lúc ở tam trọng thiên, nhưng nếu y lại sử dụng loại thần thông Pháp Thiên Tượng Địa, không chỉ uy lực của thần thông tăng cường, ngay cả thời gian cũng kéo dài.

Nguyên nhân chính là vì hiện giờ khả năng khống chế lực lượng quy tắc của Sở Hưu đã tăng thêm một cấp độ.

Sau khi xung quanh, Sở Hưu tính toán thời gian, còn lâu hơn y dự tính, mất khoảng ba tháng.

Thời gian này Sở Hưu cũng tới Lăng Tiêu Tông xem thử bên Viên Cát đại sư, đúng là được Sở Hưu ‘đốc thúc’, chỉ mất hai tháng đã hoàn thành trận pháp.

Đồng thời hai tháng này Lăng Tiêu Thành bị phá hủy cũng được Lăng Tiêu Tông xây dựng sơ bộ.

Tuy không cách nào so sánh với Lăng Tiêu Thành lúc trước, nhưng dù sao cũng khá hơn đống đổ nát trước kia nhiều.

Đúng lúc này, Sở Hưu đột nhiên nhận được một tin tức.

Tông chủ Thiên Hạ Kiếm Tông, Kiếm Tôn La Sơn vẫn lạc.

Toàn bộ Thiên Hạ Kiếm Tông đều mặc đồ trắng, cử hành tang lễ cho La Sơn.

Theo người khác thấy La Sơn vẫn lạc là chuyện rất bình thường, dù sao tuổi tác của hắn đã không nhỏ.

Hơn nữa Thông Thiên Kiếm là thần binh thiên địa của hạ giới, có xung đột với quy tắc của Đại La Thiên, sử dụng Thông Thiên Kiếm sẽ bị phản chấn rất lớn.

Vốn dĩ Thiên Hạ Kiếm Tông có thể giấu giếm tin tức này, nhưng với phong cách hành sự của Thiên Hạ Kiếm Tông, bọn họ không muốn làm như vậy.

Thiên Hạ Kiếm Tông thà để mất sức uy hiếp của cường giả cửu trọng thiên cũng không muốn kéo dài tang lễ của La Sơn, có thể thấy uy danh của La Sơn trong Thiên Hạ Kiếm Tông mạnh mẽ tới nhường nào.

Sau khi biết tin tức này, Tần Bách Nguyên vẻ mặt khoan khoái: “Thiên Hạ Kiếm Tông muốn hủy diệt Lăng Tiêu Tông ta, giờ thì hay rồi, xuống chôn cùng bọn tông chủ đi thôi!”

Thấy bộ dáng kích động của Tần Bách Nguyên, thần sắc Sở Hưu hơi đổi: “Lão tông chủ, hiện giờ La Sơn đã chết, toàn bộ Nam Vực không có cường giả nào trấn giữ được cục diện.

Cho nên ta chuẩn bị hiệu lệnh toàn bộ liên minh Đông Vực phản công Nam Vực, ngươi thấy sao?”

Tần Bách Nguyên cũng không ngờ Sở Hưu lại to gan như vậy, trong thời điểm này mà dám có ý đồ với Nam Vực.

Hắn trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Nhưng bên phía Lăng Tiêu Tông ta tổn thất hơi lớn, lúc này mà tấn công Nam Vực, e là không chịu nổi.

Hơn nữa Sở giáo chủ, hiện giờ Mạnh Tinh Hà đang nhìn chằm chằm vào ngươi. Trong thời điểm này ngươi lại rời Đông Vực, liệu có nguy hiểm hay không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận