Côn Luân Ma Chủ

Chương 645: Tiểu Thiên Sư Trương Thừa Trinh 1



Cửu Đại Thần Vu Tế của Bái Nguyệt Giáo danh chấn giang hồ, thực lực của Vân Trung Quân trong Cửu Đại Thần Vu Tế chỉ xếp hạng ba, nhưng có lẽ đã cách cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần không xa.

Một số võ giả ở đây ôm tâm tư xem trò hay nhìn Vân Trung Quân cùng Chân Dương Tử.

Một bên là kiêu hùng Ma đạo, một bên là chân nhân Đạo môn ghét ác như thù. Hai vị này đối đầu e rằng còn chưa tiến vào Tiểu Phàm Thiên đã đánh nhau đầu rơi máu chảy rồi.

Còn ánh mắt Sở Hưu lúc này lại nhìn sang đám người sau lưng Vân Trung Vân.

Do thánh nữ Bái Nguyệt Giáo dẫn đầu, phía sau là chín đệ tử trẻ tuổi của Bái Nguyệt Giáo cùng một số đệ tử tinh anh đã đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất nhưng tuổi tác không lớn.

Tính ra như vậy Bái Nguyệt Giáo có tới mười một cái chìa khóa, nội tình tích lũy thật kinh khủng.

Hơn nữa Sở Hưu còn phát hiện một vấn đề. Có vẻ Bái Nguyệt Giáo cùng một số đại phái như Thuần Dương Đạo Môn không giao hết chìa khóa cho những cao thủ tông sư võ đạo mà chỉ phái một vị cường giả đủ sức chấn nhiếp cục diện, chìa khóa còn lại đều giao cho đệ tử trẻ tuổi.

Đương nhiên chuyện này không nghĩa những đại phái này khiêm nhượng mà là một loại biểu hiện cho căn cơ tích lũy thâm hậu của bọn họ.

Trong quyển sổ Quan Tư Vũ đưa cho Sở Hưu có miêu tả về linh khí trong Tiểu Phàm Thiên. Trong đó linh khí dư dả, có vô số loại thiên địa kỳ trân nhưng do quy tắc trong ngoài khác biệt cho nên lần đầu tiên tiến vào sẽ bị linh khí tẩy luyện cơ thể. Linh dược cùng cơ duyên nhận được trong đó cũng khác với thế giới bên ngoài, lần đầu sử dụng hiệu quả sẽ là lớn nhất.

Nhưng lần thứ hai tiến vào hiệu quả sẽ yếu đi, bất cứ cơ duyên tăng cường tu vi nào cũng giảm bớt không ít. Lần thứ ba tiến vào lại yếu đi gấp đôi so với lần thứ hai.

Cho nên tiến vào Tiểu Phàm Thiên nhiều lần thật ra rất lãng phí, bởi vì những thứ ngươi nhận được sẽ càng lúc càng ít.

Sau khi phát hiện điểm này,những đại phái nắm lấy quy luật đó thiết lập quy tắc, nhường phần lớn cơ hội cho những võ giả trẻ tuổi. Nếu võ giả trẻ tuổi nhận được cơ duyên trong đó bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, vậy tương lai còn có cơ hội dẫn người tiến vào Tiểu Phàm Thiên.

Cho nên với phần lớn võ giả thế hệ trẻ, chỉ cần bọn họ bước vào tông sư võ đạo, vậy mỗi người đều có hai cơ hội tiến vào Tiểu Phàm Thiên, mặc dù phải cạnh tranh nhưng không kịch liệt.

Như Quan Trung Hình Đường có ba chiếc chìa khóa, mặc dù không xa xỉ như Bái Nguyệt Giáo nhưng đã không ít. Thế nhưng Quan Trung Hình Đường vẫn phải tranh đấu một hồi mới quyết định được ai đi ai không, căn cơ kém hơn không phải chỉ một chút.

Lúc này giữa trường, Chân Dương Tử thấy Vân Trung Quân đứng đó nói năng lớn lối như vậy, sắc mặt lập tức tối đen. Hắn không nói hai lời, Thuần Dương Đạo Kiếm trong tay lấp loáng ánh sáng chói mắt vô biên, Thuần Dương Cương Khí như vầng mặt trời hàng lâm, một kiếm đánh ra.

Vạn Pháp Phá, trực tiếp chém về phía Vân Trung Vân!

“Đến hay lắm!”

Vân Trung Quân cười một tràng dài, ống tay áo rộng lớn múa lên, trong nháy mắt thiên địa bị ma khí bao phủ, ma khí vô biên như vòi rồng đánh tới, vây lấy Thuần Dương Kiếm Cương của Chân Dương Tử. Tay áo vung lên, một tiếng nổ vang lên chói tai, Thuần Dương Kiếm Cương bị phá tan!

Chân Dương Tử hừ lạnh một tiếng, phất trần trong tay vung lên, từng luồng cương khí truyền vào, lực lượng thiên địa được phất trần lôi kéo dài tới trăm trượng, trực tiếp quán quanh người Vân Trung Vân.

Còn Vân Trung Quân lại cười lạnh một tiếng, trực tiếp đấm ra một quyền, ma uy lẫm liệt xé tan phất trần kia. Thân hình Chân Dương Tử không nhịn được lui lại phía sau.

Vân Trung Quân cười lớn hai tay niết ấn quyết, ma vân đánh xuống hóa thành một hư ảnh ma thần đầu có hai sừng, trực tiếp bao phủ lấy Chân Dương Tử, không ngờ lại định hạ thủ giết người!

Đúng lúc này một tiếng sấm rền đinh tai nhức óc vang lên, Tử Tiêu Lôi Đình ầm ầm đánh xuống, trực tiếp phá tan hư ảnh ma thần kia!

“Tử Tiêu Thần Lôi!”

Vân Trung Quân sợ hãi cả kinh, thân hình nhanh chóng lui lại phía sau, những người khác cũng ngước nhìn lên không trung.

Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ, phép ngự lôi thiên hạ vô song!

Trong thiên hạ người khống chế được lôi pháp như vậy ngoại trừ Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ còn ai vào đây nữa?

Quả nhiên, một người trung niên mặc đạo bào màu trắng, khí chất như làn gió xuân từ sau đi tới, lắc đầu nói: “Chân Dương Tử đạo huynh, còn chưa vào Tiểu Phàm Thiên cơ mà, ngươi lãng phí sức lực ở đây làm gì?”

Chân Dương Tử hừ lạnh nói: “Tà ma ngoại đạo, ai ai cũng có thể tru diệt. Trương Hi Linh, Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ các ngươi nằm tại Tây Sở, thế nhưng lại ngồi yên nhìn Bái Nguyệt Giáo phát triển tới mức này. Chẳng lẽ Trương gia Thiên Sư Phủ các ngươi không thấy hổ thẹn à?”

Trương Hi Linh không biết nói gì nữa, mình đã khuyên nhủ rồi sao còn kéo cả mình vào?

Vân Trung Quân cười lên một tiếng quái dị nói: “Hóa ra là Tử Tiêu Thần Quân - Trương Hi Linh. Có một số kẻ không biết điều, có khuyên can cũng vô dụng.”

Trương Hi Linh thản nhiên đáp: “Cái gì là Tử Tiên Thần Quân, tại hạ chẳng qua là một đạo sĩ chép sách trong Kim Quang Các mà thôi.”

Vân Trung Quân cười hắc hắc nói: “Hạ bút như sấm động, dụng võ như lôi âm. Toàn bộ Thiên Sư Phủ cũng chẳng mấy ai có tư cách dùng lực lượng lôi đình sao chép lôi pháp trong Kim Quang Các.”

Chân Dương Tử bên cạnh thấy hai người còn nói chuyện phiếm không khỏi cả giận nói: “Trương Hi Linh, ngươi có còn là người trong giới Đạo môn chúng ta hay không? Nếu ngươi là người trong giới Đạo môn vậy lập tức liên thủ với ta, cùng tru sát tên tà ma này!”

Trương Hi Linh nghe vậy lập tức cau mày, sao lão già này vẫn không hiểu chuyện như vậy?

Đây là nơi chém giết Ma đạo hay sao? Huống hồ Thiên Sư Phủ mà diệt được Bái Nguyệt Giáo. đã không cần làm hàng xóm với Bái Nguyệt Giáo trong thời gian dài như vậy.

Bản thân đã nể mặt giới Đạo môn mới ra tay cứu giúp. Biết sớm như vậy vừa rồi hắn đã chẳng quản nhiều như vậy, trực tiếp tiến vào Tiểu Phàm Thiên.

Lúc này một giọng nam ôn hòa đột nhiên cất lên: “Chân Dương Tử tiền bối, tru sát tà ma lúc nào cũng được. Có điều đối với Thuần Dương Đạo Môn mà nói, nhiệm vụ hiện tại là dẫn mấy vị sư đệ Thuần Dương Đạo Môn vào Tiểu Phàm Thiên đã.

Tru sát tà ma, không tăng cường thực lực bản thân thì tru thế nào đây? Ngài có thực lực nhưng mấy vị sư đệ khác còn chưa có đâu.”

Theo giọng nói kia vang lên, một thanh niên dung mạo tuấn lãng mặc áo bào trắng mai tóc rối bù chậm rãi đi tới.

Người thanh niên kia xét theo mức độ tuấn tú không tới mức kinh người như Lã Phụng Tiên và Doanh Bạch Lộc, nhưng hai mắt hắn như mang theo thần quang. Quanh người hắn có một luồng khí thế mờ ảo vô hình như ẩn như hiện, tựa như tiên nhân trên trời. Tóm lại đây là một nam nhân khiến người ta đã gặp là không thể quên.

“Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh!”

Mọi người xung quanh lập tức ồ lên, ánh mắt mọi người lập tức nhìn về phía Trương Thừa Trinh.

Sở Hưu cũng nhìn về phía Trương Thừa Trinh, ánh mắt mang theo vẻ tò mò.

Bạn cần đăng nhập để bình luận