Côn Luân Ma Chủ

Chương 1395: Diễn xuất của Chử Vô Kỵ 1

Đám người Tư Vô Nhai đã tự tới cửa, Chử Vô Kỵ cũng không khách khí.

Tuy hắn tự nhận diễn xuất của mình không bằng Sở Hưu nhưng cũng không đến nỗi kém.

Thấy đám người đi đến, Chử Vô Kỵ mặt đen lại nói: “Tư Đồ Khí, các ngươi tới đây làm gì? Định xem trò cười của ta chắc?”

Tư Đồ Khí lắc đầu nói: “Chử huynh, sao ngươi lại nói vậy. Đám người chúng ta đi đường xa tới Ngụy Quận, nếu là vì xem trò cười của ngươi chả phải quá rảnh rỗi rồi à?

Chúng ta đã nghe chuyện của ngươi, tên Sở Hưu kia đúng là quá đáng.

Trước mắt tin tức giáo chủ chuyển thế vừa lan truyền trên giang hồ, hắn lại muốn lên Côn Luân Sơn trước, thế này không phải quá đáng thì là gì? Đúng là không hiểu quy củ!

Hơn nữa Ngụy lão vừa bế quan, hắn đã trở mặt với ngươi, đủ thấy tên Sở Hưu kia bạc bẽo tới mức nào.

Lần này chúng ta tới đây là muốn mời Chử huynh cùng tới đòi Sở Hưu trả lại công bằng!”

Chử Vô Kỵ cười lạnh nói: “Ngươi tưởng ta không biết các ngươi là loại người gì ư? Các ngươi mà có lòng tốt giúp ta? Chẳng qua vì chính các ngươi mà thôi.

Cút xa một chút, ta sẽ tự đòi lại công bằng, không cần các ngươi nhúng tay!”

Có thể nói là thái độ của Chử Vô Kỵ cực kỳ không khách khí, nhưng Tư Đồ Khí và Tư Vô Nhai lại không nổi giận.

Theo bọn họ thấy, Chử Vô Kỵ vừa trở mặt với Sở Hưu, đang rất uất ức vì phải dẫn người rút lui, lúc này có nóng giận mới là bình thường.

Tư Vô Nhai bước lên một bước trầm giọng nói: “Chử huynh, bỏ qua tám trăm năm, chúng ta nói chuyện ngang hàng thôi.

Trong thời đại của ta, bất luận Chính đạo hay Ma đạo đều phải chú ý tới thứ tự, chú trọng quy củ, lớn bé phải có nề nếp, giống như hoàng triều.

Tuy con đường võ đạo không nhìn tuổi tác, nhưng trưởng giả có bối phận tuổi tác lớn cũng có địa vị nhất định trong tông môn.

Chử huynh được Ngụy lão coi trọng trước cả Sở Hưu, tất cả những thứ của Sở Hưu bây giờ bao gồm địa vị hiện tại hay quyền thế, ủng hộ của nhánh Ẩn Ma, thật ra chúng đều thuộc về ngươi.

Sở Hưu có thực lực, hắn lấy hết những thứ này cũng được thôi. Nhưng hôm nay hắn lại đuổi ngươi ra khỏi Bắc Yên, việc này rất quá đáng.”

Chử Vô Kỵ hừ khẽ một tiếng: “Ta không bị ai đuổi đi cả, là tự ta đi.”

Tư Vô Nhai cười nói: “Chuyện này không quan trọng, quan trọng là chỉ cần Sở Hưu còn tồn tại, cả đời này ngươi không có ngày ngóc đầu lên được!”

Nói đoạn, Tư Vô Nhai gọi một võ giả cũng xuất thân từ tám trăm năm trước ra nói: “Huyết Giao đạo trưởng, cho hắn biết kết quả mà ngươi tính toán ra đi.”

Tư Vô Nhai chỉ một đạo sĩ mặc đạo bào đỏ máu nói: “Vị Huyết Giao đạo trưởng này là tông sư chuyên tu thiên cơ bói toán, thực lực không hề kém Hư Tĩnh của Đại Quang Minh Tự hay Tiêu Ma Kha của Tu Bồ Đề Thiền Viện.”

Huyết Giao đạo nhân cầm một cây phất trần nhìn Chử Vô Kỵ nói: “Chử huynh, ngươi họ Chử, tên Sở Hưu kia họ Sở, đồng âm nhưng khác nghĩa.

Nhưng gia nhập nhánh Ẩn Ma, được Ngụy lão coi trọng lại là ngươi trước hắn sau.

Nhân quả này, cơ duyên này vốn thuộc về ngươi, khổ nỗi thiên đạo luôn có lúc sơ sót, khiến cho Sở Hưu cắt đứt khí vận của ngươi. Chính là vì họ của hai ngươi đồng âm nên mới có chuyện này.

Lần này chúng ta giúp ngươi đoạt lại quyền hành trong nhánh Ẩn Ma, lấy Chử thay Sở, đây là nhân quả, cũng là mệnh trời!”

Nghe Huyết Giao đạo nhân này lừa gạt như vậy, Chử Vô Kỵ thiếu chút nữa bật cười.

Chưa từng ăn thịt heo thì cũng từng thấy heo chạy, đúng là Chử Vô Kỵ không am hiểu thiên cơ bói toán, nhưng Viên Cát đại sư dưới trướng Sở Hưu mới là tông sư chuyên nghiên cứu đạo này.

Rõ ràng Huyết Giao đạo nhân này đang nói bậy, còn bảo dòng họ ảnh hưởng tới nhân quả khí vận, đúng là khiến người ta cười đến chết.

Chử Vô Kỵ cố nhịn không cười thành tiếng, trầm giọng nói: “Ngươi nói thật chứ?”

Huyết Giao đạo nhân nói: “Đương nhiên là thật! Tám trăm năm trước bần đạo đã là cao thủ hiếm có về thiên cơ bói toán, số người có thể sánh vai với bần đạo, trên giang hồ chỉ đếm được trên đầu ngón tay.”

Chử Vô Kỵ âm thầm nhếch miệng, nếu biết tính toán thiên cơ, ngươi đã chẳng bị nhốt trong Nguyên Thủy Ma Quật tới tám trăm năm.

Nhưng tuy trong lòng nghĩ vậy, ngoài mặt Chử Vô Kỵ vẫn ra vẻ động tâm.

Hắn chần chừ nói: “Cho dù như vậy, các ngươi lấy gì ra đấu với Sở Hưu?

Ngươi tưởng ta không muốn tranh giành với Sở Hưu hay sao? Chẳng qua là vì không tranh nổi thôi!

Bên cạnh Sở Hưu có một đại cao thủ cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền là Thương Thiên Lương, cho dù là Ngụy lão có đứng về phía ta cũng chẳng có tác dụng gì.

Thứ cho ta nói thẳng, với chút lực lượng đó của các ngươi, cho dù có thêm ta, khi đối mặt với Sở Hưu vẫn là vô dụng.

Ta thấy cứ thành thật chờ ở đây thì hơn, khi chuyển thế của giáo chủ tái xuất trên giang hồ, ta sẽ tới chỗ giáo chủ tố cáo tên Sở Hưu kia.

Hay là đợi Ngụy lão xuất quan, lại mời Ngụy lão tới phán xử công bằng.”

Tư Vô Nhai híp mắt nói: “Không phải chỉ có ngươi, cũng không phải chỉ có chúng ta.

Tư Đồ huynh, ngươi nói xem chúng ta đã liên lạc với những ai nào?”

Tư Đồ Khí ở bên cạnh nói: “Tần Triều Tiên của Xích Luyện Ma Tông, còn có đám người Du Ma Nhai, lúc này bọn họ đều tập kết dưới chân Côn Luân Sơn chờ tên Sở Hưu kia.

Côn Luân Sơn không dễ gì lên được, tên Sở Hưu kia chỉ nói một câu đã muốn leo lên Côn Luân Sơn, hắn dựa vào đâu? Hắn lấy thân phận gì mà đòi lên?

Chử huynh, chỉ cần ngươi ra mặt giằng co với tên Sở Hưu kia, chỉ ra tính cách lòng lang dạ sói của hắn, ta dám cam đoan không ai đứng về phía tên Sở Hưu kia.”

Chử Vô Kỵ vung tay nói: “Dưới cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền đều là giun dế.

Thiên hạ này trừ số ít quái vật như Sở Hưu, Khang Động Minh ra, không ai có thể ngăn cản chí cường giả Thiên Địa Thông Huyền.

Các ngươi không hiểu Sở Hưu, với sự tàn nhẫn của hắn, vạn nhất đến lúc đó hắn không nể mặt mũi, thậm chí không buồn lấy cớ, trực tiếp động thủ giết người, các ngươi làm thế nào được?”

Theo đám người Tư Vô Nhai thấy, lúc này Chử Vô Kỵ đã động tâm, có thể coi là nửa người phe mình rồi.

Cho nên Tư Vô Nhai cũng không che giấu thủ đoạn mấu chốt của mình nữa.

Hắn cười khẽ nói: “Chử huynh từng nghe tới đại phái Ma đạo thượng cổ, Thôn Thiên Ma Tông chưa?”

Chử Vô Kỵ híp mắt nói: “Từng nghe rồi, nghe nói là đại phái Ma đạo đỉnh phong trong thời thượng cổ, nhưng hình như nghiên cứu bí pháp gì đó quá mức thiên lệch, cho nên tự hại chính mình, còn chưa tới đại kiếp nạn thời thượng cổ đã bị hủy diệt rồi.”

Tư Vô Nhai mỉm cười đắc ý: “Năm xưa ta từng nhận được một món chí bảo của Thôn Thiên Ma Tông, Thôn Thiên Ma Hồ.

Tuy Thôn Thiên Ma Hồ này đã bị tổn hại nhưng chỉ cần mỗi người trong chư vị hiến tế một chút tinh huyết là đủ để bù đắp trận văn tổn thất trong Thôn Thiên Ma Hồ.

Đến lúc đó khi lâm chiến, Thôn Thiên Ma Hồ có uy lực thay trời đổi đất, có thể cưỡng ép xoay chuyển quy tắc trong một khoảng thiên địa, khiến cho Thiên Địa Thông Huyền cũng không kết nối được với thiên địa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận