Côn Luân Ma Chủ

Chương 1683: Ta lừa ngươi đấy 1

Có Công Tôn trưởng lão dẫn đường, lúc này Sở Hưu mới thuận lợi đi vào Tàng Bảo Các của Cực Lạc Ma Cung.

Địa điểm cực kỳ quan trọng đối với Cực Lạc Ma Cung như vậy, tuy cũng được trận pháp thủ hộ, nhưng không phải loại trận pháp tấn công mà là trận pháp phòng ngự.

Trận pháp này mới là khó đối phó, rất tốn thời gian, cho dù Thương Thiên Lương thi triển lĩnh vực khô vinh cũng vô dụng.

Bây giờ có Công Tôn trưởng lão dẫn đường, Sở Hưu dễ dàng vào được bên trong, cũng thấy đủ thứ kỳ kỳ quái quái.

Cực Lạc Ma Cung nghiên cứu con người, bao gồm khí huyết, thân thể, thậm chí nguyên thần, từng tạo ra rất nhiều quái vật và những thứ không thể hiểu được.

Sở Hưu không thể hiểu được điều này, Cực Lạc Ma Cung không phải ma, rõ ràng là điên rồi.

Nếu bọn chúng thật sự có mục tiêu thì cũng thôi, nhưng thực tế là bọn chúng chỉ có một số ý tưởng lớn mật, sau đó bắt đầu tùy tiện giết chóc, lấy máu thịt tiến hành thí nghiệm, không thành công thì vứt bỏ, đổi sang thí nghiệm cái khác.

Vạn nhất thành công, tạo ra quái vật mà mình sử dụng được hay bí pháp gì đó thì coi như mình được lợi.

Sở Hưu giết không ít người, cho nên sẽ không giả nhân giả nghĩa chỉ trích Cực Lạc Ma Cung lạm sát kẻ vô tội. Nhưng cách làm này của Cực Lạc Ma Cung rõ ràng là tự tìm đường chết.

Cảm thấy ánh mắt của Sở Hưu có vẻ không đúng, Công Tôn trưởng lão buộc phải giải thích: “Sở đại nhân, thật ra ta không tham gia vào những hành động đó của Cực Lạc Ma Cung. Nội bộ Cực Lạc Ma Cung cũng có vài lưu phái, có người nhất quyết muốn nghiên cứu những bí pháp quỷ dị kia, có người thành thật tu luyện ma công, ta là loại sau.

Hơn nữa lúc đầu Cực Lạc Ma Cung ta cũng không như thế này, chẳng qua đời sau làm loạn, bóp méo truyền thừa trọng tâm của Cực Lạc Ma Cung ta nên mới biến thành như hiện tại.

Truyền thừa trọng tâm của Cực Lạc Ma Cung ta chỉ bao gồm hai chữ: Tạo Hóa!

Ma tồn tại trong thiên địa này, không có vướng bận như hai nhánh Đạo Phật mà có muôn vàn khả năng.

Thiên ma vạn tướng, Tạo Hóa của Cực Lạc Ma Cung cũng có thể có mọi loại biến hóa.

Nhưng đạo này quá khó khăn, có rất ít đệ tử của Cực Lạc Ma Cung có thể đạt tới võ đạo trọng tâm này, thậm chí là không có.

Cho nên về sau Cực Lạc Ma Cung mới biến thành bộ dạng như hiện tại, chỉ biết chơi mấy thủ đoạn bí thuật tà ác quỷ dị, nhưng lại quên mất trọng tâm của võ đạo Cực Lạc Ma Cung ta.”

Công Tôn trưởng lão vừa nói vừa mở cửa lớn của mật thất cuối cùng: “Trong này là nơi cất giữ quý giá nhất của Cực Lạc Ma Cung ta, tinh huyết của vị cường giả kia được cất giữ tại đây.”

Nói đoạn, Công Tôn trưởng lão lấy ra một bình ngọc, tinh huyết trong đó có tới tám giọt, còn nhiều hơn cả Thiên Ma Cung.

Công Tôn trưởng lão nói: “Sư môn trưởng bối đã từng nói về truyền thuyết của vị cường giả này. Mấy năm nay cung chủ và các võ giả khác cũng thử luyện hóa tinh huyết này, nhưng ai cũng thất bại, thậm chí còn dùng để tiến hành các thí nghiệm khác. Không có ngoại lệ, tất cả đều thất bại.

Lúc đầu có hơn mười giọt, còn bây giờ chỉ còn lại có vậy.

Nhưng cung chủ đời trước của Cực Lạc Ma Cung ta đã từng nói, trong tinh huyết này có một luồng tử khí, dẫn tới không cách nào luyện hóa.

Nghe nói vị cường giả lúc trước chưa chết mà bị phong ấn trong Lăng Tiêu Tông. Vậy vì sao trong tinh huyết này lại sinh ra tử khí, đúng là rất kỳ quái.’

Sở Hưu nhíu nhíu mày, tử khí?

Y không hỏi nhiều mà đưa mắt nhìn sang những bảo vật khác trong mật thất.

Tuy Sở Hưu nói với Viên Không Thành, chỉ cần tinh huyết của Độc Cô Duy Ngã, nhưng bây giờ bảo vật bày ra trước mắt, Sở Hưu còn chưa ngu ngốc tới mức chỉ ngoan ngoãn lấy đi tinh huyết, bỏ qua những thứ khác.

Nhưng đảo qua một lượt, Sở Hưu vẫn không phát hiện có thứ gì đáng để y lấy.

Những tài nguyên tu luyện bình thường thì hiện giờ Sở Hưu cũng không thiếu. Để thể hiện sự ‘rộng lượng’ của mình, y để lại cho Viên Không Thành là được.

Còn những thứ khác, không thể không nói, bảo vật của Cực Lạc Ma Cung thì đa số là người khác không dùng được.

Bao gồm máu thịt xương cốt của hung thú, thậm chí còn có đại não, kỳ quái nhất là còn có nguyên thần có người sống bị phong ấn.

Sở Hưu lấy cái này về cũng vô dụng, nhưng chính giữa mật thất lại có một món đồ thu hút sự chú ý của y.

Đó là một viên đan dược màu đen đặt trong hộp ngọc.

Nói chính xác hơn không phải màu đen mà đang lưu chuyển, cứ như thể lỏng.

“Đây là cái gì?”

Công Tôn trưởng lão nói: “Đây là Tạo Hóa Ma Chủng. Vạn năm trước khi còn ở hạ giới, cung chủ thế hệ cuối cùng của Cực Lạc Ma Cung ta đã chỉnh sửa chế tạo ma chủng này.

Nhưng tuy hắn để lại thứ này nhưng không nói cho người dưới, cho nên đời sau không biết đây là cái gì, nghiên cứu rất lâu vẫn không có thành quả.

Dù sao cũng là thứ mà sư tổ lưu lại, chúng ta vẫn luôn cất giữ.”

Sở Hưu hiểu ra, gật nhẹ đầu, trực tiếp cất nó vào trong lòng.

Y cũng không biết thứ rốt cuộc này có tác dụng gì, nhưng ngay khoảnh khắc thấy thứ này, luồng ma khí đến từ Nguyên Thủy Ma Quật trong cơ thể y lại xao động.

Ngoại trừ lần y đối phó với uy hiếp từ Đinh Đầu Thất Tiễn của Quân Vô Thần, luồng ma khí này giúp y nắm giữ Pháp Thiên Tượng Địa, nó chưa từng có động tĩnh gì. Không ngờ lúc này nó lại xao động, chuyện này rất hiếm có, cho nên bất luận có hữu dụng hay không, cứ lấy đã rồi nói.

Đảo mắt một lượt, rốt cuộc không thấy thứ gì hữu dụng, Sở Hưu mới hài lòng gật đầu nói: “Được rồi, không tệ, ta phải đi đây.”

Công Tôn trưởng lão lập tức mỉm cười nói: “Vậy Sở đại nhân, có thể giúp ta giết chết tên tiểu tử Vương Dật Chi kia không?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Không giết, vì sao lại giết? Tiểu tử kia rất nghe lời, giúp ta một đại ân, ta giết hắn sẽ ảnh hưởng tới tiếng tăm của ta ở Nam Vực.

Ngoài ra, vừa rồi ta đã nói chỉ là ta phải đi đây chứ không phải là ngươi có thể đi.”

Công Tôn trưởng lão trợn mắt há hốc mồm nhìn Sở Hưu, giọng nói run rẩy: “Sở đại nhân, ngươi làm vậy là có ý gì? Rõ ràng vừa rồi ngươi đã đáp ứng ta! Ta cũng giúp ngươi một chuyện lớn mà!”

Sở Hưu vẫn mỉm cười nói: “Đúng là ta đáp ứng ngươi, nhưng ta không định làm theo. Đối với loại tà ma ngoại đạo như ngươi thì cần gì nói tới đạo nghĩa giang hồ.”

Sau khi Sở Hưu dứt lời, Thần Vực lập tức triển khai quanh người, chớp mắt đã bao phủ lấy Công Tôn trưởng lão.

Trong Cực Lạc Ma Cung, Công Tôn trưởng lão có thực lực không mạnh, hắn có địa vị cao là vì thâm niên và năng lực xử lý công việc của mình.

Lại thêm hiện tại tuổi tác của hắn đã cao, lực lượng bản thân bắt đầu suy yếu, bị nhốt trong Thần Vực của Sở Hưu không thể trốn thoát, thậm chí không thể thiêu đốt tinh huyết nguyên thần.

Sở Hưu mặt không biểu cảm xuất quyền đánh ra, đối phương miệng phun máu tươi, khí tức suy yếu. Chỉ hai quyền là xương cốt vỡ vụn, cương khí tan tác.

Tới khi Sở Hưu đánh ra quyền thứ ba, trong mật thất chỉ còn một làn sương máu lơ lửng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận