Côn Luân Ma Chủ

Chương 1780: Quá khứ của Đường Nha 2

“Chuyện này trách ta được hay sao? ban đầu là ai nói phải kéo dài thời gian, xem xem trên giang hồ có thế lực nào phản kháng Côn Luân Ma Giáo không?”

“Đừng nói nhảm nữa, mau ra xem thử.”

Trong tiếng xôn xao, cửa lớn của Đường Gia Bảo mở rộng, hơn mười trưởng lão Đường gia đi ra, phía sau còn mấy trăm võ giả Đường Gia Bảo.

Dẫn đầu là một trưởng lão Đường Gia Bảo râu tóc bạc trắng, mỉm cười khiêm nhường nói: “Không biết chư vị sứ giả của Côn Luân Ma Giáo giá lâm, không tiếp đón từ xa, mong chư vị đừng trách. Xin hỏi sứ giả xưng hô ra sao?’

Đường Nha lạnh nhạt nói: “Dưới trướng Thánh Giáo, đường chủ Huyết Nha Đường, Đường Nha.”

Trước đó Đường Nha không phải là đường chủ, nhưng sau khi tới Đường Gia Bảo, tất cả các võ giả dưới trướng Côn Luân Ma Giáo đều được tăng cường thực lực, cho nên Sở Hưu lệnh cho Đường Nha thành lập một đường riêng, trở thành đường chủ.

Dù sao, chỉ cần tương lai hắn không chết, chắc chắn có thể đạt tới cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.

Thật ra Nhạn Bất Quy cũng có tư cách trở thành đường chủ. Có điều tuy hắn có thực lực, nhưng lại không biết quản lý, cho nên vẫn luôn ở trong Huyết Nha Đường của Đường Nha.

Trưởng lão Đường Gia Bảo mỉm cười vui vẻ nói: “Không ngờ đường chủ đại nhân cũng họ Đường, đúng là duyên phận.”

Đường Nha ngoài cười nhưng trong không cười đáp: “Đương nhiên là duyên phận rồi. Họ Đường của ta truyền thừa từ Ba Thục, là họ ĐƯờng của vị đại tông sư ám khí đất Ba Thục năm ngàn năm trước, Thiên Lý Trích Tinh - Đường Tự Tại.”

Tất cả các trưởng lão Đường Môn sửng sốt, Đường Tự Tại chính là thủy tổ của Đường Gia Bảo bọn họ, người trước mặt cũng là người của Đường Gia Bảo?

Trong số các trưởng lão, có một người tương đối trẻ tuổi đột nhiên chỉ vào Đường Nha nói: “Ngươi là... Đường Đông Đình! Là con trai của gia chủ!”

Dù sao Đường Nha cũng là con trai của Đường bắc Phi, tuy khi bị đuổi hắn mới là thiếu niên, nhưng lúc này tướng mạo cũng giống Đường Bắc Phi tới ba phần.

Võ giả Côn Luân Ma Giáo khí thế hung hăng tới đây hóa ra lại là ‘người trong’ Đường Gia Bảo, đây vốn là chuyện đáng vui mừng.

Nhưng nhớ lại những chuyện năm xưa họ đã làm, những người ở đây lại không cười nổi nữa.

Đặc biệt là phía sau đám người, một nữ nhân trung niên đã lộ rõ vẻ hoảng sợ.

Đường Nha vẫn mỉm cười quái dị đáp: “Không ngờ chư vị trưởng lão vẫn nhận ra ta, thật là vinh hạnh.

Nhưng chư vị nên nhớ cho rõ, thế gian này đã không có Đường Đông Đình, chỉ có Đường Nha của Thánh Giáo!

Đúng rồi, Đường Bắc Phi đâu?”

Đại trưởng lão Đường Gia Bảo thận trọng nói: “Mười năm trước gia chủ tu luyện tẩu hỏa nhập ma nên đã qua đời rồi.’

Đường Nha cau mày nói: “Với tính khí của hắn mà đi tu luyện à? Lừa ai chứ? Nói thật đi.”

Đại trưởng lão Đường gia bất đắc dĩ nói: “Đúng là gia chủ qua đời vì tẩu hỏa nhập ma, nhưng là vì tu luyện một môn... một môn bí pháp song tu, kết quả xảy ra sự cố nên mới tẩu hỏa nhập ma.”

Chuyện này vốn không vẻ vang gì, cho nên đối ngoại Đường Gia Bảo luôn nói như vậy.

“Rác rưởi! Ngay cả chết cũng quá uất ức!” Đường Nha đột phiên chửi một câu.

Đại trưởng lão Đường Gia Bảo không nhịn được nói: “Dù sao hắn cũng là phụ thân của ngươi!”

Đường Nha cười lạnh nói: “Phụ thân của ta? Mười mấy năm khi ấy, ta gặp phụ thân không hơn được mười lần, lúc nào cũng ra vẻ mất kiên nhẫn. Một phụ thân khi ta bị đuổi khỏi Đường Gia Bảo còn đang tầm hoan với nữ nhân nào đó?”

Đại trưởng lão Đường gia định nói gì đó, nhưng mãi vẫn không nói ra miệng, dù sao hắn cũng biết chuyện năm đó.

Đường Nha vung tay nói: “Được rồi, ta cũng chẳng muốn nhắc tới mấy chuyện linh tinh ấy nữa. Hôm nay ta tới đây không phải vì mấy việc ấy.”

Nói đoạn, Đường Nha đảo mắt xung quanh, lạnh lùng nói: “Thánh Giáo ta đã phát thiếp mà các ngươi dám coi nó như cái rắm à? Có thiếp của Thánh Giáo ta, không ai không dám đến, chỉ có Đường Gia Bảo các ngươi dám coi khinh tấm thiếp của Thánh Giáo ta.

Cũng được thôi, các ngươi không đến, Thánh Giáo ta tự tới tìm các ngươi, tự mình hỏi các ngươi một câu.

Có phải Đường Gia Bảo các ngươi coi thường Côn Luân Ma Giáo chúng ta hay không?”

Không ai dám coi thường uy thế của Côn Luân Ma Giáo, bây giờ bị Đường Nha chụp mũ như vậy, tất cả các võ giả Đường gia đều biến sắc.

Đại trưởng lão Đường Gia Bảo vội vàng nói: “Đường Gia Bảo chúng ta không có ý này, chẳng qua vì đường xá khó khăn nên cần chờ thêm vài ngày mà thôi.”

Đường Nha cười lạnh nói: “Ngươi coi ta là kẻ ngu hay sao? Dù sao ta cũng sống ở đất Ba Thục này mười mấy năm, còn không biết đất Ba Thục ra sao à?

Người khác thì mười ngày là đến, cho các ngươi nửa tháng còn không đến được sao? Các ngươi thật sự cho rằng đất Ba Thục này là biệt lập hay sao?”

Thấy Đường Nha từ từ bức bách, một trưởng lão Đường Gia Bảo không nhịn được đứng ra chỉ vào Đường Nha quát lớn: “Đường Đông Đình! Ngươi làm vậy là có ý gì?

Dù sao ngươi cũng là người trong Đường Gia Bảo chúng ta, ngươi cũng họ Đường!

Bây giờ Côn Luân Ma Giáo uy hiếp Đường Gia Bảo chúng ta, ngươi không lên tiếng nói giúp thì thôi, bây giờ còn định giúp Côn Luân Ma Giáo uy hiếp Đường Gia Bảo, ngươi có còn lương tâm hay không!”

Đường Nha đột nhiên mở mắt nhìn về phía người kia.

Sau lưng Đường Nha, thân hình Nhạn Bất Quy như một vệt sáng màu xám, chỉ trong chớp mắt đã đánh tới trước mặt trưởng lão Đường Gia Bảo kia.

Trưởng lão Đường Gia Bảo kia cũng có thực lực cảnh giới Chân Đan, nhưng trước mặt Nhạn Bất Quy, thậm chí hắn còn không có cơ hội ra tay.

Mọi người ở đây thậm chí không thấy Nhạn Bất Quy rút kiếm ra sao, chỉ nghe một tiếng nổ vang lên, Nhạn Bất Quy cầm kiếm đứng đó, còn trưởng lão Đường Gia Bảo đã hóa thành một đống thịt nát sương máu!

Toàn trường lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người câm như hến, ánh mắt nhìn Đường Nha và Nhạn Bất Quy đầy hoảng sợ.

Nhìn xung quanh một hồi, Đường Nha lạnh lùng nói: “Ta đã nói rồi, ta không phải Đường Đông Đình mà là đường chủ Huyết Nha Đường dưới trướng Thánh Giáo.

Loại chó mèo gì mà xứng chỉ vào ta, chán sống rồi à?”

Khoảnh khắc này mọi người ở đây lập tức hiểu ý Đường Nha, hôm nay đối phương tới đây vốn là để báo thù! Báo mối thù năm xưa!

Đại trưởng lão đường cúi đầu cười khổ một tiếng: “Đường chủ đại nhân, năm xưa là nữ nhân kia làm việc quá đáng, chúng ta không có lỗi với ngươi!”

Đường Nha cười quái dị một tiếng: “Thật sao? Mưu kế của nữ nhân kia vụng về là vậy, chẳng lẽ lúc trước các ngươi không thấy rõ à? Vì sao trưởng lão hội khoe khoang công bằng lại không ai ra tay ngăn cản?

Vì các ngươi sợ hãi, sợ chi chính xuất hiện một vị giáo chủ thật sự có thực lực, sẽ ảnh hưởng tới uy quyền của trưởng lão hội, cho nên các ngươi chỉ mong gia chủ các đời đều là loại rác rưởi như Đường Bắc Phi mới tốt, có đúng không nào?”

Đại trưởng lão Đường gia bất đắc dĩ nói: “Nhưng đó là chuyện trong chi chính các ngươi, chúng ta không tiện nhúng tay vào.

Hơn nữa lúc đó cũng có người nói giúp ngươi. Đại trưởng lão đời trước là người chi chính, nếu ngươi không bảo vệ ngươi, thậm chí ngươi còn không có cơ hội tới Ba Sơn Kiếm Phái tu hành!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận