Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1003: Khấu Bắc Nguyệt nguy (2)

Lý Đông Trạch vội nói: “Nguyên Thủy nói, Sắc Dục Thần Tướng ngay tại phụ cận...” Lập tức lấy tốc độ nói nhanh nhất, giải thích tình huống một lần.
Phó Thanh Dương nói: “Tôi biết rồi!” Hắn chủ động tắt máy. Mười phút sau, điện thoại di động của Lý Đông Trạch vang lên, người gọi tới là Phó Thanh Dương.

Thập trưởng tao nhã vội vàng nhận cuộc gọi, trong loa vang lên giọng Phó Thanh Dương như khối băng va chạm:

“Trong phạm vi một ki lô mét quanh chung cư, trừ mấy người, không có linh cảnh hành giả. Nguyên Thủy, cậu xem lại tướng mạo mọi người lần nữa.”

Trương Nguyên Thanh lập tức mở “Tinh Mâu”, đánh giá một vòng, ngạc nhiên nói: “Tướng mạo bình thường, huyết quang tai ương không còn.”

Phó Thanh Dương giọng điệu bình tĩnh, tựa như sớm có đoán trước, phân phó:

“Quan Nhã, trong phòng có camera, chị đi tìm ra. Tôi tiếp tục truy tìm hung thủ.” Dứt lời, hắn tắt máy.

Trong phòng có camera? Mọi người đều nhìn quanh phòng, bắt đầu đánh giá từng góc.

Trương Nguyên Thanh nhíu mày, kết hợp tin tức, suy tư một lát, sáng tỏ thông suốt, nói: “Sắc Dục Thần Tướng đã đánh dấu đội ngũ của Hoàng Hậu Nước Sâu, nhưng chưa tự mình ra tay giết người, mà là phái thủ hạ hành hung, hung thủ sau khi giết người xong, để lại thiết bị nghe lén theo dõi ở hiện trường, Sắc Dục Thần Tướng tránh ở phụ cận, thông qua thiết bị theo dõi, xem xét hành giả chính phủ khám xét hiện trường, muốn giở lại trò cũ, âm thầm đánh dấu hành giả chính phủ, sau này tới tận cửa săn giết.”

“Nhưng tôi vừa rồi dùng Tinh Tướng thuật quan sát tướng mạo mọi người, tất cả cái này bị Sắc Dục Thần Tướng mắt thấy, tai nghe, vì thế hắn bỏ qua kế hoạch, quyết đoán rút lui, cho nên ‘Chân Nhãn thuật’ của Phó Thanh Dương chưa tìm được Sắc Dục Thần Tướng, cho nên họa sát thân của mọi người biến mất.”

“A!”

Đại Cơ Bá hít vào một ngụm khí lạnh, cả giận nói: “Gã này thực con bà nó giả dối.”

Lúc này, không có ai cười nhạo hắn, bởi vì Sắc Dục Thần Tướng quả thật giả dối đến mức làm da đầu người ta phát tê, nếu không phải hôm nay có Tinh Quan ở đây, mọi người đều đã mắc bẫy hắn.

Vạn chấp sự không phải Thám Báo, chưa tham gia tìm kiếm thiết bị theo dõi, trầm giọng nói: “Không thể xem thường nhân vật cấp thần tướng, tuy bọn hắn mỗi một người đều có chỗ thiếu hụt rõ ràng trong tính cách, nhưng có thể sống sót trở thành thần tướng, có thể đi tới hôm nay một bước này, tuyệt đối không phải dựa vào vận may.”

“Nếu dễ đối phó như vậy, sớm đã chết rồi. Kế tiếp còn có đau đầu, địch ở trong tối ta ở ngoài sáng, chúng ta vĩnh viễn không biết hắn một bước tiếp theo sẽ làm cái gì.”

Thấy các đồng nghiệp khu Khang Dương sắc mặt trầm trọng, hắn lại trấn an nói:

“Yên tâm, Sắc Dục Thần Tướng làm ầm ĩ chuyện này, như vậy các trưởng lão nhất định sẽ ra tay. Ma Nhãn cũng ngã ở Tùng Hải, huống chi là một tên thần tướng.”

Khi nói chuyện, Quan Nhã đã khóa được mục tiêu, cô đi đến cạnh ti vi, đưa tay cầm lấy gấu bông dựa sát vào bình hoa, mắt nó hướng về giường đôi cùng cửa phòng ngủ.

Quan Nhã kéo khóa phía sau lưng con gấu bông nhỏ, quả nhiên ở trong lớp bông trắng nõn đã tìm được thiết bị nghe lén, theo dõi.

“Chậc chậc, ba người đẹp.”

Đường phố buổi tối, dòng xe cộ chen chúc. Trong một chiếc xe hơi màu đen, hàng ghế sau, Sắc Dục Thần Tướng đeo tai nghe điện thoại nhìn chằm chằm hình ảnh điện thoại di động, liếm liếm môi. Chờ sau khi Quan Nhã tìm được thiết bị theo dõi, cùng phá hủy camera, Sắc Dục Thần Tướng buông điện thoại di động xuống, phân phó: “Dừng kế hoạch, rời khỏi Tùng Hải, đi thành phố Kim Sơn!”

Lái xe là thanh niên đội mũ lưỡi trai, hắn nói:

“Quốc lộ cùng đầu đường cao tốc đều đặt trạm gác, có người của Ngũ Hành minh kiểm tra xe cộ qua lại, tôi chỉ có thể đưa ngài đến vùng ngoại thành, còn cần ngài tự mình đi bộ đi thành phố Kim Sơn.”

Sắc Dục Thần Tướng “Ừm” một tiếng, “Ngươi thông báo người dưới trướng một phen, bảo bọn hắn dừng tất cả hành động, an tâm nằm yên. Năm lão già kia của Tùng Hải sợ là sắp ra hành động rồi.”

Thanh niên đội mũ lưỡi trai kêu “hắc”, nói:

“Đám phế vật chính phủ kia tuyệt đối không thể ngờ được, chúng ta sẽ quyết đoán rời khỏi Tùng Hải. Nghề nghiệp tự do chúng ta đánh du kích chiến, cho tới bây giờ chưa từng thua.”

Thanh niên đội mũ lưỡi trai nói xong, đột nhiên hưng phấn hẳn lên.

“Thần tướng, ngài nếu có thể săn được Nguyên Thủy Thiên Tôn, đó chính là một trăm triệu đấy, các anh em có thể ăn ngon uống say. Danh tiếng của ngài cũng sẽ vượt qua mấy vị thần tướng khác, lại thêm đạo cụ thưởng... Ngân Nguyệt thần tướng đã tấn thăng Chúa Tể, nói không chừng ngài chính là thần tướng đứng đầu nhiệm kỳ tiếp theo.”

Sắc Dục Thần Tướng hạ cửa kính xe, nhìn cảnh đêm ngoài đường, ‘Khục’ một tiếng: “Nguyên Thủy Thiên Tôn là Tinh Quan, am hiểu nhất tìm lành tránh dữ, không dễ đối phó đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận